Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 129:



Đậu má, cô biết anh biết cô ghét bố cô, nhưng anh cũng không cần suốt ngày nguyền rủa ông c.h.ế.t đi như vậy, ông c.h.ế.t rồi cô báo thù ai? Cô hạnh phúc, ai sẽ chứng kiến đây?

 

Ninh Noãn Noãn vội vã chia sẻ niềm vui với ông xã, Lục Yến nghe xong gật đầu: “Tốt lắm, anh vợ hoàn thành nhiệm vụ rồi, bây giờ nhanh chóng có con, cuộc sống hạnh phúc trong tương lai sẽ vững vàng.”

 

Nhưng Ninh Noãn Noãn lại thở dài một hơi.

 

“Nhưng còn có Cố Phong Diệp, c.h.ế.t tiệt, anh ta cứ bám riết lấy anh em như keo, phiền c.h.ế.t đi được, em thật sự sợ Cố Phong Diệp sau này sẽ làm hại chị dâu.”

 

“Không được, để em tìm người cho Cố Phong Diệp một bài học, PUA anh ta, dạy dỗ anh ta, em nghe nói cách này có thể làm người ta mất hết nhân tính, biến họ thành chó, cho ăn phân cũng được.”

 

Ninh Noãn Noãn vô cùng thích thú.

 

Ánh mắt Lục Yến thâm trầm: “Ít xem mấy cái truyện bậy bạ đi.”

 

Ninh Noãn Noãn đỏ mặt: “Em oan uổng quá, mấy cái này là Tống Văn Sương nói với em, thật ra em cũng không hiểu mấy cái này.”

 

“Ánh mắt của anh là sao?”

 

Ninh Noãn Noãn tức giận lao tới c.ắ.n Lục Yến: “Em là cô gái nhỏ ngây thơ thật đấy! Anh không tin à?”

 

Lục Yến để cô đẩy anh ngã xuống t.h.ả.m rồi thuận thế nằm lên người anh, vô cùng thuần thục và quyến rũ: “Cô gái nhỏ ngây thơ nào lại cưỡi đàn ông như vậy?”

 

Ninh Noãn Noãn: “...”

 

Ninh Noãn Noãn không thèm để ý đến Lục Yến, cô cưỡi lên người anh, gọi điện thoại cho anh trai, vừa mở miệng đã nói: “Anh! Anh mạnh thật đấy, ôi trời, em cứ lo lắng mãi không biết anh có làm được không!”

 

Lục Yến nằm trên đất suýt nữa bị nước miếng của chính mình nghẹn c.h.ế.t!

 

Nếu anh là Ninh Lăng Trần, anh nhất định sẽ chạy tới đ.á.n.h c.h.ế.t Ninh Noãn Noãn!

 

Ninh Lăng Trần ở đầu dây bên kia nói: “Đưa điện thoại cho Lục Yến.”

 

“Làm gì, anh định chia sẻ kinh nghiệm với Lục Yến à? Chắc không tiện đâu.”

 

Ninh Noãn Noãn vẫn rất nghiêm túc đưa điện thoại cho Lục Yến, Ninh Lăng Trần nói: “Lục Yến, cậu đ.á.n.h cho nó c.h.ế.t đi!”

 

Lục Yến cười ha ha.

 

Ninh Lăng Trần đã cúp máy, Ninh Noãn Noãn sáp lại hỏi: “Anh em nói gì vậy? Có chia sẻ kinh nghiệm không?”

 

Lục Yến cười phụt ra: “Anh em bảo anh đ.á.n.h cho em c.h.ế.t đi, ha ha ha ha!”

 

“Cút đi -”

 

-

 

Trong phòng sách.

 

Ninh Lăng Trần nhanh chóng tắt video trong hòm thư.

 

Lâm Ninh đã cưỡng bức Cố Phong Diệp!

 

Ninh Lăng Trần không thể tin được, cậu bé ngoan ngoãn, ngại ngùng và trông có vẻ thuần khiết ấy lại có thể tàn nhẫn đến vậy!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bùi Ôn Ôn mở cửa bước vào.

 

[Sao vậy anh?]

 

Thấy sắc mặt của Ninh Lăng Trần không ổn, Bùi Ôn Ôn lo lắng bước lại gần.

 

Ninh Lăng Trần vội vàng đóng trang web lại, anh cười lắc đầu, ôm Bùi Ôn Ôn ngồi lên đùi mình rồi nói: “Không có gì đâu.”

 

Ninh Lăng Trần không muốn nhắc đến Cố Phong Diệp.

 

Thật ra, anh thật sự không muốn dính dáng gì đến Cố Phong Diệp nữa, Cố Phong Diệp như một vết nhơ trên người anh, Ninh Lăng Trần càng lúc càng không muốn nhớ lại quá khứ.

 

-

 

“Noãn Noãn.”

 

“Gì?”

 

Ninh Noãn Noãn nhận được cuộc gọi từ Tống Văn Sương, cô tức giận nói: “Bây giờ mình chỉ muốn nghe tin cậu ly hôn, không muốn nghe gì khác hết!”

 

“Cậu nằm mơ đi!”

 

Tống Văn Sương hét lên!

 

“Mình sẽ treo cổ c.h.ế.t trên người Từ Viễn Châu! Dù có c.h.ế.t mình cũng không ly hôn, ai bảo mình ly hôn mình cũng không nghe, Từ Viễn Châu c.h.ế.t rồi mình cũng sẽ chôn cùng anh ấy!”

 

Tống Văn Sương tức giận, bây giờ mọi người đều khuyên cô ấy ly hôn, gia đình Từ Viễn Châu cũng không quản nữa, cũng không thể quản được. Nhưng Tống Văn Sương lại cố chấp, nhất quyết treo cả cuộc đời mình lên cái cây cổ thụ cong vẹo mang tên Từ Viễn Châu này.

 

“Mình nói cho cậu nghe về Cố Phong Diệp, mình đã thấy anh ta ở bệnh viện!”

 

Tống Văn Sương hậm hực nói: “Cậu biết mình thấy anh ta ở đâu không, ở khoa hậu môn đấy! Cố Phong Diệp bị rách hậu môn rồi, nghiêm trọng lắm.”

 

“Cái gì?”

 

Ninh Noãn Noãn há hốc miệng, mắt tròn xoe: “Đậu má! Cố Phong Diệp bị ai h.i.ế.p vậy?”

 

“Đúng vậy, khá nghiêm trọng đấy, mình đã lén hỏi thăm rồi, có vẻ bị người khác làm rách đấy, nên mình vội vàng báo cho cậu biết để cậu vui mừng.”

 

“Chị em tốt, bạn tốt!”

 

Ninh Noãn Noãn cảm động đến rơi nước mắt, cô bỗng nói: “Cậu đi khoa hậu môn làm gì vậy! Mẹ nó! Không phải Từ Viễn Châu cũng cong rồi chứ, bị người ta làm cho rách rồi?”

 

“Cậu mới bị người ta làm rách! Là bệnh trĩ của mình tái phát!”

 

Tống Văn Sương ngay lập tức nổi giận.

 

Ninh Noãn Noãn khịt mũi một cái.

 

“Đậu má, sao Cố Phong Diệp lại tự sa ngã rồi bị người ta làm rách hậu môn thế này?” Ninh Noãn Noãn ngồi trên ghế sô pha, vuốt cằm rồi bật cười ngã lăn ra sô pha! Anh trai và chị dâu ngọt ngào bên nhau, kẻ thù thì bị thương nặng, hôm nay quả là một ngày đẹp trời!

 

“Lại cười gì vậy?”

 

Lục Yến từ nhà vệ sinh đi ra hỏi.