Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 128:



Chu Văn Tú gật đầu: “Tôi biết mà, chỉ là tôi không chấp nhận được, lúc nào cũng cảm thấy con bé như một đứa trẻ.”

 

Bùi Văn Chi cũng cảm thấy đau lòng, ông an ủi vợ: “Không sao đâu, mẹ Lăng Trần đã lo xong việc nhà cửa rồi, không lâu nữa bọn nhỏ sẽ chuyển đến, Ôn Ôn cũng giống như về nhà rồi.”

 

Lúc này Chu Văn Tú mới nở nụ cười.

 

Bùi Ôn Ôn thật ra chỉ đơn giản muốn ở lại, cô ấy không có ý nghĩ gì khác, cô ấy cũng chưa nghĩ đến chuyện xa xôi.

 

Bùi Ôn Ôn có phòng riêng.

 

Sau khi tắm xong, Bùi Ôn Ôn không có đồ ngủ ở đây nên Ninh Lăng Trần đã lấy một chiếc áo sơ mi của mình cho cô ấy làm đồ ngủ. Sau khi thay xong, cô ấy đến tìm Ninh Lăng Trần.

 

Cô ấy có thân hình nhỏ nhắn, làn da trắng như tuyết, mặc chiếc sơ mi của Ninh Lăng Trần, che đến tận gối. Hai chân thon thả trắng muốt, mái tóc đen nhánh, đôi môi đỏ rực, trông như một đóa hồng tuyệt đẹp.

 

Ninh Lăng Trần dựa vào giường, nhìn thấy cô ấy đến thì gấp quyển sách lại.

 

Bùi Ôn Ôn chạy lại gần, cô ấy cúi xuống hôn lên má Ninh Lăng Trần, rồi dùng ngôn ngữ ký hiệu nói: [Em đến chúc anh ngủ ngon, ngủ ngon nhé.]

 

Bùi Ôn Ôn mỉm cười ngọt ngào.

 

Cô ấy quay người định đi nhưng Ninh Lăng Trần đột nhiên nắm lấy tay cô ấy, Bùi Ôn Ôn quay lại, ánh mắt đầy nghi hoặc.

 

Ninh Lăng Trần nắm c.h.ặ.t t.a.y Bùi Ôn Ôn, từng chút một kéo cô ấy vào lòng mình, ánh mắt của anh dần dần trở nên nóng bỏng, đầy chiếm hữu. Anh dùng tay siết chặt eo Bùi Ôn Ôn, vòng eo nhỏ bé, mềm mại, Ninh Lăng Trần nắm chặt, cứ thế từng chút một kéo cô ấy vào tận sâu trong trái tim mình.

 

“Ôn Ôn, nếu sợ thì nói với anh.”

 

Ninh Lăng Trần áp sát tai Bùi Ôn Ôn, nhẹ nhàng hôn lên tai cô ấy.

 

Bùi Ôn Ôn ngước nhìn anh, cô ấy vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa trong lời nói của Ninh Lăng Trần, nhưng lại cười rất ngây thơ.

 

Ninh Lăng Trần thu tay lại, ôm chặt Bùi Ôn Ôn vào lòng, cúi đầu hôn lên đôi môi của cô ấy.

 

Khoảng hơn 8 giờ sáng, Ninh Lăng Trần đang nấu cháo trong bếp.

 

Bỗng nhiên, Ninh Lăng Trần nhận được cuộc gọi từ Lâm Ninh.

 

“Anh Ninh, tôi đã gửi một số thứ vào hòm thư của anh, hy vọng sẽ có ích cho anh. Nếu anh có thời gian thì xem qua nhé. Còn về Cố Phong Diệp, tạm thời chắc sẽ không quấy rầy anh nữa đâu.”

 

Ninh Lăng Trần ngẩn người: “Cậu đã làm gì vậy?”

 

Lâm Ninh cười, cậu vẫn giữ dáng vẻ ngượng ngùng, thật thà: “Không có chuyện gì đâu, anh yên tâm, tôi không làm gì phạm pháp cả. Thôi, tôi cúp máy đây. Chúc anh tân hôn vui vẻ nhé.”

 

Lâm Ninh cúp máy.

 

Ninh Lăng Trần nhíu mày, nhưng cũng không quá bận tâm, lúc này tạm thời anh không để ý đến. Anh vặn nhỏ lửa rồi lên lầu gọi Bùi Ôn Ôn ăn cơm.

 

Thật ra, Bùi Ôn Ôn đã tỉnh dậy từ lâu nhưng vẫn nằm im trên giường. Khi nghe thấy tiếng gọi, cô ấy vội vã kéo chăn trùm lên đầu để giả vờ ngủ, đôi tai cô ấy đỏ bừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ninh Lăng Trần ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng kéo chăn ra.

 

Bùi Ôn Ôn mở mắt, khuôn mặt lập tức đỏ ửng vì xấu hổ.

 

Ninh Lăng Trần nghiêng người, tay chống lên gối, cúi xuống hôn lên môi cô ấy: “Thức rồi à? Ăn sáng thôi, em còn đau không?”

 

Bùi Ôn Ôn đột nhiên lấy tay che mặt, quay người không chịu nhìn Ninh Lăng Trần, cô ấy xấu hổ quá. Khi quay người, chiếc áo sơ mi trên người cô ấy quá rộng, bị kéo lệch một phần để lộ ra bờ vai trắng như tuyết.

 

Ninh Lăng Trần nhìn bờ vai của Bùi Ôn Ôn mà không thể dời mắt, không nhịn được mà hôn lên đó.

 

Bùi Ôn Ôn che mặt, quay người lại, qua khe hở giữa các ngón tay nhìn Ninh Lăng Trần, ánh mắt tràn đầy ngọt ngào.

 

Ninh Lăng Trần không thể kiềm chế, liền kéo cô ấy ra khỏi chăn ôm vào lòng.

 

“Khá hơn chút nào chưa, còn đau không?”

 

Bùi Ôn Ôn là lần đầu tiên, Ninh Lăng Trần cũng không có kinh nghiệm, anh rất sợ sẽ làm tổn thương cô ấy.

 

Bùi Ôn Ôn đỏ mặt gật đầu rồi lại lắc đầu, cô ấy lấy hết can đảm ra dấu hiệu: [Lúc bắt đầu sẽ rất đau, nhưng anh rất dịu dàng, em có thể cảm nhận được, nên trong lòng em rất ngọt ngào, không còn cảm thấy đau nữa.]

 

Bùi Ôn Ôn cảm thấy đau về thể xác, nhưng về mặt tinh thần, sự ngọt ngào khi được ở bên người mình yêu đã làm dịu đi rất nhiều cơn đau thể xác.

 

Vậy cho nên…

 

Cô ấy rất thích...

 

Bùi Ôn Ôn trốn vào lòng Ninh Lăng Trần, lấy tay che mặt.

 

Cô ấy thấy xấu hổ.

 

Cuối cùng, họ đã trở thành vợ chồng thật sự.

 

-

 

Ông trời ơi.

 

Cuối cùng cũng ngủ được.

 

Sáng hôm sau, Ninh Noãn Noãn nhận được tin nhắn WeChat từ Bùi Ôn Ôn, chị dâu này có gì cũng chia sẻ với cô.

 

Ninh Noãn Noãn cảm động, ngồi trên ghế sô pha nhà mình lau nước mắt.

 

Lục Yến vừa chạy bộ xong, anh đến gần ngồi xuống hỏi: “Sao vậy, bố em mất rồi à?”

 

Ninh Noãn Noãn: “...”