Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 35:



Trương Nhã Như cười khúc khích.

 

Ninh Lăng Trần vẫn im lặng, chỉ yên lặng uống cà phê.

 

Dù có đau khổ hay nhục nhã đến đâu, anh cũng không hạ mình cãi nhau với một cô gái trẻ, chỉ càng làm mình thêm xấu hổ.

 

Ninh Lăng Trần không ngờ lại gặp Cố Phong Diệp ở đây. Đúng lúc ấy, Cố Phong Diệp tới mua cà phê, bên cạnh còn có Mạnh Tuyết Ninh. Hôm nay là ngày Mạnh Tuyết Ninh đi khám thai định kỳ, Cố Phong Diệp đưa cô ta đến bệnh viện và vừa từ đó về.

 

Khi thấy Ninh Lăng Trần và Trương Nhã Như, Cố Phong Diệp lập tức hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra!

 

Trong khoảnh khắc đó, sắc mặt Cố Phong Diệp trở nên đáng sợ, anh ta bước tới, cúi người xuống, chống tay lên bàn, mặc kệ sự hiện diện của Trương Nhã Như, anh nhìn chằm chằm vào Ninh Lăng Trần với ánh mắt đầy uy hiếp.

 

“Làm gì vậy? Đi xem mắt?”

 

Gương mặt Ninh Lăng Trần trắng bệch.

 

Thật ra, anh luôn có chút sợ hãi Cố Phong Diệp. Trong mối quan hệ này, Cố Phong Diệp luôn ở thế mạnh.

 

Cố Phong Diệp rất chiếm hữu, lại vô cùng gia trưởng.

 

"Nói đi, Lăng Trần, không nghe điện thoại của anh, còn chặn số của anh, là để tránh mặt anh đi xem mắt sao? Em cũng muốn làm bố à?”

 

Mặt Ninh Lăng Trần tái nhợt, anh đứng lên định rời đi, nhưng Cố Phong Diệp đã nắm chặt cổ tay anh. Sức mạnh của anh ta khiến Ninh Lăng Trần cảm giác như cổ tay mình sắp bị bóp gãy.

 

Trương Nhã Như nhìn thấy mặt Ninh Lăng Trần trắng bệch không bình thường, bèn chạy tới can ngăn.

 

“Anh làm gì thế, sao lại dùng sức mạnh vậy? Tay anh ấy bầm tím cả rồi!”

 

Thấy Trương Nhã Như quan tâm đến Ninh Lăng Trần, sắc mặt Cố Phong Diệp càng thêm đáng sợ, anh lôi Ninh Lăng Trần đi mà không thèm để ý đến Mạnh Tuyết Ninh!

 

Trương Nhã Như cũng bị Cố Phong Diệp dọa cho hoảng sợ!

 

-

 

Cố Phong Diệp mở cửa xe, cứng rắn đẩy Ninh Lăng Trần vào bên trong, sau đó lên xe.

 

Ninh Lăng Trần có một sự phục tùng gần như là bản năng đối với Cố Phong Diệp, mặt anh tái nhợt, thậm chí không nghĩ đến chuyện mở cửa xe để trốn thoát.

 

Cố Phong Diệp lái xe đưa Ninh Lăng Trần rời đi.

 

“Tại sao lại về nhà em? Em muốn xuống xe!”

 

Ninh Lăng Trần phát hiện Cố Phong Diệp lái xe vào khu nhà của anh, lập tức phản kháng, cởi dây an toàn định xuống xe. Nhưng Cố Phong Diệp như một kẻ điên, đạp mạnh chân ga khiến Ninh Lăng Trần sợ hãi, phải bám chặt vào ghế xe.

 

“Cố Phong Diệp, rốt cuộc anh muốn làm gì?”

 

Tới cửa nhà, Cố Phong Diệp kéo anh xuống xe. Ninh Lăng Trần phản kháng dữ dội, vùng vẫy khỏi tay anh ta.

 

“Em có muốn anh lột sạch đồ của em ở đây, làm em không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cố Phong Diệp đè Ninh Lăng Trần vào cửa xe, nhìn chằm chằm anh hỏi.

 

“Cút!”

 

Ninh Lăng Trần giận dữ đẩy mạnh Cố Phong Diệp, nhưng anh ta kéo anh lại, cánh tay rắn chắc như thép của Cố Phong Diệp giam giữ người gầy gò như anh, khiến anh không thể nào thoát ra.

 

“Nếu anh có chuyện, chúng ta đổi chỗ nói!”

 

Ninh Lăng Trần nghiến răng, cố kìm nén cơn giận.

 

Cố Phong Diệp cười lạnh: “Sợ Noãn Noãn nhìn thấy? 8 năm rồi em không cho anh vào nhà, anh đã nhượng bộ đủ rồi. Vậy mà em vẫn cứ bướng bỉnh làm anh nổi giận. Đi xem mắt sao? Ai cho phép em đi?”

 

“Cố Phong Diệp, anh được phép kết hôn, sinh con với Mạnh Tuyết Ninh, còn em thì không được phép đi xem mắt sao? Dựa vào đâu?”

 

“Dựa vào việc anh không cho phép!”

 

Cố Phong Diệp mạnh mẽ kéo Ninh Lăng Trần vào nhà, đóng sập cửa. Anh ta đẩy anh vào cửa, ép hôn anh, xé rách áo sơ mi của Ninh Lăng Trần. Cả người Ninh Lăng Trần run rẩy, c.ắ.n mạnh vào môi Cố Phong Diệp để phản kháng, rồi loạng choạng lùi vài bước, đôi mắt tràn đầy tuyệt vọng.

 

“Cố Phong Diệp, em xin anh, buông tha em đi.”

 

Ninh Lăng Trần cầu xin trong nghẹn ngào.

 

“Đời này em đừng hòng! Em mãi mãi chỉ thuộc về anh. Em nghĩ mình có thể trốn thoát ư? Anh không cho phép!”

 

Ánh mắt Cố Phong Diệp đầy u tối, giận dữ trào dâng, anh ta tiến tới, ghì Ninh Lăng Trần xuống ghế sô pha, há miệng c.ắ.n vào vai anh, để lại dấu răng rớm máu. Ninh Lăng Trần đau đớn kêu lên t.h.ả.m thiết -

 

“Anh!”

 

Cố Phong Diệp vừa thấy Ninh Noãn Noãn liền lập tức đứng dậy. Ninh Noãn Noãn nhìn thấy anh trai mình với chiếc áo sơ mi bị xé rách, vai còn chảy máu, cô phát điên gào lên một tiếng, rồi chụp lấy con d.a.o gọt trái cây trên bàn giơ lên!

 

“Cút đi!”

 

“Cút! Đừng bao giờ lại gần anh trai tôi nữa, cút ngay, nghe thấy chưa, nếu không tôi sẽ g.i.ế.c anh!”

 

Hai tay Ninh Noãn Noãn nắm chặt dao, toàn thân cô run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu, đẫm lệ. Cô vừa sợ hãi vừa căm hận! Tay cô run bần bật, nhưng vẫn nắm chắc con d.a.o như thể nó đã ghim chặt vào da thịt mình.

 

“Cút!”

 

“Cút ngay!”

 

Cô hét lên trong cơn cuồng nộ.

 

Ninh Lăng Trần vội vàng đứng dậy.

 

“Noãn Noãn, bình tĩnh, anh không sao.”

 

Ninh Lăng Trần định lấy con d.a.o từ tay cô, nhưng Ninh Noãn Noãn vẫn nhìn chằm chằm Cố Phong Diệp, gào lên: “Anh tưởng tôi không dám g.i.ế.c anh sao?”