Ninh Lăng Trần đích thân đưa cô ấy về nhà, nhưng anh không vào cửa nhà họ Bùi, vì giờ vẫn chưa phải lúc.
Trở lại căn hộ của mình, Ninh Lăng Trần ngồi trên sô pha thẫn thờ hồi lâu, rồi cầm điện thoại lên, vào mạng đặt mua một bộ sách dạy ngôn ngữ ký hiệu.
“Cái gì! Anh điên rồi sao!”
Ninh Noãn Noãn hét lớn!
Khi biết anh trai mình lại đồng ý hẹn hò với Bùi Ôn Ôn, Ninh Noãn Noãn tức gần điên: “Anh! Sao anh thích ‘hỗ trợ vùng sâu vùng xa’ đến thế hả, anh làm em tức c.h.ế.t mất thôi! Nếu anh thiếu phụ nữ thì trong viện nghiên cứu của em có đầy người độc thân, để em giới thiệu cho.”
Ninh Lăng Trần nghẹn lời: “Phụ nữ ở viện nghiên cứu của em? Thà anh hẹn hò với viện trưởng của em còn hơn.”
“Thật nông cạn!”
Ninh Noãn Noãn bực đến mức suýt phát khóc.
Cô phải gặp Bùi Ôn Ôn!
Cô muốn đấu tay đôi với Bùi Ôn Ôn!
Cho cô ấy biết khó mà lui!
“Hẹn gặp Bùi Ôn Ôn, em muốn gặp cô ấy!”
Tối đó, Ninh Noãn Noãn gạt bỏ bữa tối dưới ánh nến tình cảm mà ông xã cô đã chuẩn bị, hừ, toàn là rau dưa nhạt nhẽo, thật lãng phí nến mà! Ninh Noãn Noãn lao thẳng tới chỗ của anh trai!
Bùi Ôn Ôn vẫn chưa đến.
“Anh cứ yên tâm, em sẽ không quá tàn nhẫn với một cô gái câm đâu.”
Ninh Noãn Noãn xắn tay áo, cười nham hiểm, để lộ chiếc răng nanh trắng nhọn.
Chuông cửa vang lên, Ninh Noãn Noãn định lao ra ngoài, Ninh Lăng Trần vội kéo cô lại nhắc nhở: “Đừng có mà bất lịch sự.”
Ninh Noãn Noãn khí thế hùng hổ mở cửa, sẵn sàng khai chiến-
“…”
Bùi Ôn Ôn đứng trước cửa, thấy gương mặt căng thẳng của Ninh Noãn Noãn thì hơi đỏ mặt, cúi chào rồi nhanh chóng viết lên quyển sổ phác thảo.
“Chào em, Noãn Noãn, chị là Bùi Ôn Ôn.”
“Chị dâu!”
Ninh Noãn Noãn đẩy Ninh Lăng Trần ra một bên, nắm chặt hai tay của Bùi Ôn Ôn, ánh mắt nhiệt tình rực lửa.
Ninh Lăng Trần bị đẩy qua một bên: “…”
“Chị dâu mau vào đi, mau ngồi, anh, nhanh lên, rót trà cho chị dâu đi, không, rót nước trái cây đi, nước trái cây ấy!”
Thái độ của Ninh Noãn Noãn thay đổi 180 độ ngay khi gặp Bùi Ôn Ôn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không trách Ninh Noãn Noãn lại phấn khích đến thế, vì Bùi Ôn Ôn quá xinh đẹp, vẻ đẹp trong sáng tựa ánh sáng thanh khiết, lại dịu dàng và không chút sắc sảo.
Cả Ninh Noãn Noãn và Ninh Lăng Trần đều là những người thiếu thốn tình cảm, vừa nhìn thấy khí chất dịu dàng của Bùi Ôn Ôn liền đổ gục ngay.
Ninh Noãn Noãn vừa nhìn thấy Bùi Ôn Ôn đã rung động từ cái nhìn đầu tiên, lập tức nhận định đây chính là người mình mong chờ bấy lâu!
“Em chỉ cần liếc mắt là đã biết đây chính là chị dâu em mong chờ suốt hai mươi tám năm!
Nhân lúc Bùi Ôn Ôn đi vào nhà vệ sinh, Ninh Noãn Noãn kích động ghé tai thì thầm với Ninh Lăng Trần: “Anh! Chị ấy chính là người đó, chính là chị ấy!”
“Nhìn cái vẻ hèn của em kìa.”
Ninh Lăng Trần bất lực lườm cô một cái.
-
“Lục Yến~”
Ninh Noãn Noãn vừa về đến nhà đã hớn hở chạy vào phòng khách, phấn khích nhảy bổ vào người Lục Yến!
“Em đã gặp Bùi Ôn Ôn rồi, em thích chị ấy, chị ấy đẹp lắm, cực kỳ dịu dàng, nhất định là chị ấy rồi! Sau này chị ấy chính là chị dâu của em đó~”
“Lúc đi em còn tỏ vẻ hung hăng, nói người ta là cô gái câm không xứng với anh trai em mà.”
Lục Yến trêu chọc, khiến Ninh Noãn Noãn xấu hổ đỏ mặt: “Thì… chẳng qua là do em không có nội hàm thôi~”
“Đúng là Bùi Ôn Ôn rất tốt, trước đây anh cũng từng đi xem mắt với cô ấy.”
“Gì cơ?”
Ninh Noãn Noãn ngạc nhiên!
Hóa ra một năm trước Lục Yến và Bùi Ôn Ôn đã từng gặp nhau qua buổi xem mắt.
“Sao hai người không ở bên nhau chứ, Ôn Ôn xinh đẹp như tiên nữ vậy.”
Lục Yến mỉm cười, ôm Ninh Noãn Noãn lên đùi, không kìm được mà hôn lên đôi má trắng hồng của cô: “Chẳng phải em xinh hơn sao, giống như công chúa nhỏ ấy.”
Ôi trời~
Ninh Noãn Noãn lập tức úp mặt vào n.g.ự.c Lục Yến, ngượng ngùng.
“Hồi đi xem mắt, Bùi Ôn Ôn đã viết cho anh một câu, cô ấy nói cô ấy có người mình thích rồi, với lại, anh cũng không muốn cưới một cô gái không thể nói chuyện. Mặc dù cô ấy rất xuất sắc, nhưng nếu thật sự kết hôn, việc giao tiếp vợ chồng sẽ gặp khó khăn.”
“Anh thật nông cạn.”
Ninh Noãn Noãn chu môi không vui, đó là chị dâu cô mà, sao lại nói chị ấy không nói chuyện được chứ~
“Lý do thật sự là vì anh không thích cô ấy đến mức đó thôi. Nếu ngày đó đi xem mắt với em, dù em có vừa điếc vừa câm, anh cũng nhất định sẽ cưới em.” Lục Yến c.ắ.n nhẹ lên đôi môi đỏ của Ninh Noãn Noãn, cười khẽ.
Lần đầu tiên gặp Noãn Noãn, anh đã nghĩ đến chuyện kết hôn, nghĩ đến việc sinh mấy đứa con sau khi kết hôn, rồi cả nơi đi tuần trăng mật nữa. Khi ấy, anh còn chưa biết gì về Noãn Noãn. Đôi khi tình yêu đến mãnh liệt thế đấy, ngay lần đầu đã trúng đích.