Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 50:



Chậc, cô chẳng thèm tin đâu, Ninh Noãn Noãn đảo mắt, nhưng trong lòng ngọt ngào đến lạ, haiz, cô đúng là nông cạn thật, dễ bị những lời mật ngọt dỗ dành quá mà~

 

Trong lòng Ninh Noãn Noãn ngọt ngào thì tay lại không chịu ngồi yên, cô nằm trong lòng Lục Yến, tay vô thức cào lên đệm sô pha, bất ngờ chạm phải một vật gì đó, cô lôi ra -

 

Là một bao t.h.u.ố.c lá.

 

Đôi mắt to tròn như nho đen của Ninh Noãn Noãn mở lớn.

 

Sao lại có t.h.u.ố.c lá ở đây nhỉ? Chẳng phải anh không hút t.h.u.ố.c sao?

 

Ninh Noãn Noãn giơ bao t.h.u.ố.c lên nhìn Lục Yến đầy ngạc nhiên.

 

Lục Yến nhíu mày, nhận lấy bao thuốc, rồi nói: “Thuốc này từ đâu ra vậy, nhãn hiệu này, ừm, là bố anh giấu ở đây.”

 

“Tại sao bố lại giấu t.h.u.ố.c ở đây chứ?”

 

Ninh Noãn Noãn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.

 

“Mẹ anh không cho ông ấy hút, nên ông ấy hay giấu t.h.u.ố.c ở chỗ anh. Có lẽ những chỗ khác cũng có, em cứ xem như không thấy đi.”

 

“Ừm, hút t.h.u.ố.c không tốt cho sức khỏe, em chẳng thích mùi t.h.u.ố.c chút nào, hôi lắm.”

 

Ánh mắt Lục Yến thoáng lay động, rồi nhét bao t.h.u.ố.c trở lại chỗ cũ: “Ừm, anh cũng cực kỳ ghét mùi thuốc, anh chưa bao giờ hút.”

 

“Ừm ừm~ Ông xã em là tuyệt nhất luôn~”

 

Ninh Noãn Noãn dụi dụi vào cổ Lục Yến, hãnh diện đến phát phồng cả người, Lục Yến lúc nào cũng sạch sẽ thơm tho, không hề có chút mùi t.h.u.ố.c nào cả.

 



 

Anh trai của cô đã bắt đầu hẹn hò với Bùi Ôn Ôn, tương lai hạnh phúc đang tiến triển ổn định.

 

Những ngày gần đây tâm trạng của Ninh Noãn Noãn vô cùng tốt!

 

“Noãn Noãn.”

 

Tối hôm đó sau khi tan làm, Ninh Noãn Noãn nhìn thấy Tống Văn Sương đứng trước cửa nhà mình.

 

Tống Văn Sương gầy đi một vòng, khuôn mặt vô cùng tiều tụy.

 

Thấy dáng vẻ hao gầy này của Tống Văn Sương, lòng Ninh Noãn Noãn cũng đau nhói, cô thấy rất khó chịu.

 

“Noãn Noãn, mình xin cậu, cậu hãy nói giúp với Cố Phong Diệp một câu đi.”

 

Tống Văn Sương cầu xin, cô ấy thật sự không còn cách nào khác. Anh trai cô ấy không chịu giúp, mà Cố Phong Diệp cũng chẳng nể mặt nhà họ Từ, không chịu hòa giải. Từ Viễn Châu đã bị giam giữ trong trại tạm giam hơn hai mươi ngày rồi.

 

“Mình biết phải nói thế nào đây?”

 

Ninh Noãn Noãn vẫn không muốn mềm lòng, cô chỉ mong nhân cơ hội này để Tống Văn Sương chia tay với Từ Viễn Châu, nên cố tỏ vẻ khó xử.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Noãn Noãn, tớ có thai rồi.”

 

Tống Văn Sương vừa khóc vừa nói.

 

Tim Ninh Noãn Noãn giật thót một cái, cô không thể tin nổi: “Tống Văn Sương, cậu điên rồi!”

 

Chuyện Tống Văn Sương yêu đương và qua lại với Từ Viễn Châu, Ninh Noãn Noãn có thể chấp nhận, ai yêu đương chẳng phải theo ba bước như vậy, nhưng mang thai! Trời ơi, Tống Văn Sương đúng là không để lại cho mình chút đường lui nào!

 

Ninh Noãn Noãn vừa lo vừa tức!

 

Nếu cô là anh trai của Tống Văn Sương thì chắc cô đã phát điên rồi!

 

“Noãn Noãn, mình xin cậu, giúp mình với.”

 

Tống Văn Sương nắm c.h.ặ.t t.a.y Ninh Noãn Noãn, khóc nức nở, cô ấy thật sự không còn đường thoát!

 

Ninh Noãn Noãn cũng đỏ hoe mắt, cô nắm lấy tay Tống Văn Sương rồi lại buông ra, gắng nén nỗi xót xa mà lắc đầu.

 

“Văn Sương, mình không thể giúp cậu, khó khăn lắm anh trai mình mới có thể cắt đứt với Cố Phong Diệp, làm sao mình có thể đi cầu xin anh ta được.”

 

Cô không thể! Anh trai cô bây giờ mới có thể sống cuộc sống bình thường, mối quan hệ với Ôn Ôn cũng rất tốt, hiện tại Ninh Noãn Noãn sợ nhất là lại dây dưa với Cố Phong Diệp, cô không thể đi cầu xin anh ta. Tống Văn Sương là bạn thân của cô, nhưng anh trai cô quan trọng hơn!

 

“Noãn Noãn, Viễn Châu là vì muốn giúp cậu trút giận nên mới đ.á.n.h Cố Phong Diệp đó! Cậu không thể như vậy được, dù cho cậu có ghét Viễn Châu, cậu cũng nên vì tình bạn bao nhiêu năm giữa chúng ta, vì đứa bé trong bụng mình chứ, mình cầu xin cậu, giúp anh ấy đi, cậu chỉ cần nói vài câu thôi mà!”

 

Tống Văn Sương òa khóc nức nở.

 

Cô ấy không hiểu tại sao Ninh Noãn Noãn lại nhẫn tâm như vậy, Ninh Noãn Noãn chỉ cần nói vài câu là xong, tại sao lại không chịu giúp cô ấy!

 

“Không được, mình không thể giúp cậu.”

 

“Ninh Noãn Noãn -”

 

Tống Văn Sương tuyệt vọng hét lên, ánh mắt đầy thất vọng nhìn Ninh Noãn Noãn!

 

Ninh Noãn Noãn lấy điện thoại ra: “Để mình gọi anh trai cậu đến đón cậu nhé.”

 

Tống Văn Sương khóc lóc rồi bất ngờ lao tới giật lấy điện thoại của Ninh Noãn Noãn, ném mạnh xuống đất, hét lớn: “Ninh Noãn Noãn, hôm nay nếu cậu không giúp mình, chúng ta tuyệt giao!”

 

“Mình không thể giúp.”

 

“Ninh Noãn Noãn, cậu thật nhẫn tâm!”

 

Tống Văn Sương lùi lại một bước, cô ấy không thể tin đây là người bạn thân suốt bảy năm của mình!

 

Ninh Noãn Noãn không yên tâm, tiến lên nói: “Để mình đưa cậu về nhà.”

 

“Biến đi! Mẹ kiếp, đừng có mà giả vờ tốt bụng với tôi! Tôi đã nhìn thấu cậu rồi! Cậu đúng là đồ tồi!”

 

Tống Văn Sương hét lên, rồi lao ra xe, đạp ga và phóng đi.