Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 75:



Ninh Noãn Noãn lắc lắc đầu, đầu óc mụ mẫm. Cô không chắc chắn, liền gửi một tin nhắn WeChat cho Lục Yến.

 

[Ông xã, đang làm gì vậy? Nhớ anh.]

 

Vừa gửi xong, từ phía sau vang lên một âm thanh thông báo.

 

Cả người Ninh Noãn Noãn cứng đờ, từ từ quay đầu lại.

 

Cô chỉ thấy người đàn ông phía sau vừa nhai thận cừu, vừa gõ phím điêu luyện trả lời.

 

[Đang họp, ngoan nhé, yêu em.]

 

Ninh Noãn Noãn: “...”

 

C.h.ế.t tiệt! Họp cái quái gì mà lại là họp ăn thận cừu bồi bổ thế này? Gạt tôi là đi công tác, hóa ra lén lút ra ngoài ăn nhậu! Như này chắc chắn là có bồ nhí bên ngoài rồi!

 

Tống Văn Sương hỏi cô sao thế.

 

Ninh Noãn Noãn vội hạ giọng bảo “không có gì”, rồi sợ bị phát hiện, cô nhanh chóng đổi bàn, chọn một góc xa để quan sát Lục Yến từ xa!

 

Cái đồ ch.ó c.h.ế.t này, ăn uống sung sướng thế này, chắc chắn là không chỉ có một “bồ nhí” bên ngoài!

 

Ninh Noãn Noãn giận đến mức gặm thịt ba chỉ như thể đang xé thịt người.

 

Đúng lúc đó, Từ Viễn Châu gọi điện đến. Tống Văn Sương, cái người không có chí khí kia, vừa nghe Từ Viễn Châu than đói một câu liền vội vã quay về nấu cơm cho “Châu Châu thân yêu” của mình.

 

Đi rồi càng tốt, Ninh Noãn Noãn chẳng thèm quan tâm tới “cây cải thảo tháng Chạp*” này nữa!

 

*Không có giá hoặc không có liêm sỉ

 

Cô tiếp tục nhìn chằm chằm Lục Yến, lòng sục sôi cơn giận.

 

Không cam lòng, cô lại gửi thêm một tin nhắn WeChat.

 

[Ông xã, khi nào anh về vậy? Em nhớ anh.]

 

Lục Yến nhìn vào điện thoại cười.

 

Ninh Noãn Noãn tức giận đến mức suýt nữa phát điên, cái tên ch.ó c.h.ế.t này, chắc chắn là đang cười cô là đồ ngốc rồi. Gã đàn ông nào có bồ nhí đều cười như vậy khi nhận được tin nhắn của vợ, đúng không!

 

Lục Yến vừa cười vừa trả lời.

 

[Ngày mai anh sẽ về, anh cũng nhớ em lắm, ngoan nhé, anh sẽ mang quà về cho em.]

 

Lục Yến ăn hết thận cừu, uống thêm một chai bia rồi đứng dậy rời đi. Ninh Noãn Noãn không còn tâm trạng ăn đồ nướng nữa, vội vàng đứng dậy và đi theo anh từ xa.

 

Cô lái xe, bám theo Lục Yến, cuối cùng thấy anh vào khách sạn Kim Cảnh.

 

C.h.ế.t tiệt! Vào khách sạn thuê phòng, thật là lố bịch!

 

Chắc chắn là chơi gái!

 

Ninh Noãn Noãn đeo kính râm, cầm tạp chí, lén lút theo sau Lục Yến, thấy anh vào phòng 3016 trên tầng ba.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô đợi ở khu vực nghỉ ngơi tầng ba suốt một giờ, Lục Yến vẫn chưa ra.

 

Ninh Noãn Noãn tức giận đến mức mắt đỏ hoe, một tiếng vẫn chưa xong! Thật là mạnh mẽ! Đương nhiên rồi, ăn bao nhiêu thận cừu mà, sao mà không khỏe được!

 

Không biết xấu hổ!

 

Cô không muốn tiếp tục đợi ở đó nữa, đợi làm gì chứ, có ý nghĩa gì không? Cứ ngồi đợi cũng chẳng thể ngăn được gì.

 

Về đến nhà, Ninh Noãn Noãn ngồi im trong phòng khách đến tận 11 giờ tối, đột nhiên cô cảm thấy lòng nặng trĩu, nước mắt bắt đầu rơi, không hiểu sao lại cảm thấy uất ức, dù cô cũng không biết vì sao lại thấy đau lòng như vậy.

 

Cô lau nước mắt rồi chạy lên lầu, vào phòng làm việc mở máy tính và bắt đầu soạn thảo hợp đồng ly hôn.

 

Tài sản thì không có gì phải phân chia, hai người mới kết hôn chưa lâu.

 

Không được!

 

Ninh Noãn Noãn đập tay lên bàn phím, không thể kiềm chế được nữa, cô phải xem thử cái con nhỏ kia là ai!

 

Ninh Noãn Noãn giận đến mức không thể ngủ được, phải đến giữa đêm cô mới thiếp đi, sáng hôm sau lại chẳng muốn dậy. Dù sao thì hôm nay cũng là cuối tuần, không phải đi làm, cô không đặt báo thức mà cứ ngủ thỏa thích.

 

Khi Ninh Noãn Noãn tỉnh dậy, đột nhiên cô nhận thấy có một cánh tay đặt trên hông mình, bèn hoảng hốt la lên.

 

“Sao thế?”

 

Lục Yến vội vàng ngồi dậy hỏi.

 

C.h.ế.t tiệt! Ninh Noãn Noãn vừa nhìn thấy anh đã đỏ mắt, tức đến mức mặt mũi cô đỏ bừng, đồ khốn nạn!

 

“Em gặp ác mộng à? Sao lại có quầng thâm dưới mắt thế?”

 

Lục Yến cười nhẹ, ôm cô vào lòng. Ninh Noãn Noãn cố gắng đè nén cơn giận, ánh mắt liếc qua anh rồi giống như ch.ó con, ngửi anh. Cô phát hiện trên người anh có mùi nước hoa của bồ nhí!

 

Không phải? Là mùi xà phòng thủ công mà anh hay dùng.

 

Hừ, đồ đàn ông khốn kiếp, tắm rửa sạch sẽ như vậy, nhìn là biết đã qua đêm với gái.

 

“Em có nhớ anh không, hử?”

 

Lục Yến xoa nhẹ lên hông Ninh Noãn Noãn, cúi xuống hôn cô một cách vồ vập.

 

Đừng có đụng vào cô, đồ khốn kiếp!

 

Ninh Noãn Noãn đẩy anh ra một cái, Lục Yến hơi ngẩn ra, nhưng không tức giận, anh ngồi xuống giường và cười: “Em chịu ấm ức à? Ai làm tổn thương em, nói cho anh biết.”

 

Không có gì, chỉ là nhìn thấy cái bản mặt của anh thôi mà!

 

Đồ khốn nạn, đêm qua vừa đi “chơi” gái xong, bây giờ lại muốn ăn cô “miễn phí”? Chắc chắn đêm qua ăn thận cừu xong, rút cạn hết sức lực rồi!

 

“Không ai làm tổn thương em.”

 

Ninh Noãn Noãn đen mặt, môi mím chặt, cô chỉ đơn giản là tức giận!

 

“Vậy sao em lại lạnh lùng với anh thế? Anh đã đi công tác mười ngày rồi, em không nhớ anh sao?”