“Không ngờ cuối cùng chúng ta lại có thể hòa nhau một trận, xem ra các người cũng không mạnh cho lắm.” Trần Tiệp đắc ý ra mặt. Với anh ta, chỉ cần không thua đội Tân Án, thì hòa cũng chẳng sao.
“Chính bản thân cậu đi chiếm điểm giữa, đây cũng là vi phạm quy tắc rồi còn gì.” Đúng là ông trời có mắt mà, Trương Uyển Uyển nghĩ thầm, nhưng không dám nói ra.
“Sao mấy người lại đắc ý vậy?” Tân Án buồn cười hỏi, nhóm người này có cần tự tin thái quá vậy không.
“Chẳng lẽ hai người tách nhau ra hành động?” Lăng Hi, người có vẻ thông minh nhất trong đội đối phương, có dự cảm không lành.
Trần Ngọc Lâm cười khẩy: “Không thể nào đâu, tách ra chẳng khác nào tự mình muốn ngủ đêm trong rừng.”
Nghe vậy, Lăng Hi càng thêm bất an. Nếu là Tân Án, thì việc cô ấy và Lâm Thi Quý ngủ đêm trong rừng cũng không có gì lạ. Thậm chí, anh còn cảm thấy Tân Án có thể một mình sống sót qua đêm trong rừng cũng không phải chuyện không thể.
“May mà bọn tôi may mắn, không chiếm được điểm giữa nhưng lại đi được điểm gần nhất, còn hai người lại đi cái điểm xa nhất.” Từ Mặc Thiến chậm rãi nói.
Nhưng ánh mắt Tân Án lại dừng trên tấm bản đồ trong tay cô ta.
Có gì đó không đúng!
Từ Mặc Thiến cũng chú ý thấy ánh mắt của Tân Án, vội giả vờ bình tĩnh giấu bản đồ ra sau lưng. Vừa nãy đắc ý quá nên quên mất phải cất bản đồ đi. Cô ta chỉ có thể cầu nguyện rằng Tân Án không nhìn thấy gì.
Nhưng Tân Án là ai chứ, sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta: “Từ lão sư, bản đồ trong tay cô có thể cho tôi xem một chút được không?”
Mặt Từ Mặc Thiến tái mét, lùi lại một bước: “Bây giờ kết thúc rồi, cô còn muốn xem bản đồ của tôi làm gì?”
“Đúng đó, bản đồ là của các đội, cô có tư cách gì mà đòi xem?” Trần Tiệp bất mãn nói. Anh ta không biết Tân Án lại giở trò quỷ gì, nhưng trực giác mách bảo anh ta rằng chắc chắn không có chuyện gì tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Nếu bản đồ của hai đội giống nhau, thì xem một chút có sao?” Tân Án cười nhạt nói: “Hay là chúng ta trao đổi bản đồ xem thử?”
“Tân Án, cô làm cái trò gì vậy hả?” Từ Mặc Thiến cố gắng kiềm chế cảm xúc: “Cô đang nghi ngờ bọn tôi?”
Bình luận của cư dân mạng:
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
[Tân Án làm cái gì vậy, điên rồi à?]
[Thiến Thiến tính tình tốt thật đó, là tôi, tôi đã chửi cho rồi, có phải cùng đội đâu mà đòi xem bản đồ người ta.]
[Tân Án đây là bị ảo tưởng sức mạnh hả, tưởng mình là đại ca trong chương trình này chắc.]
“Thì đúng là tôi đang hơi nghi ngờ đó, vậy nên cô có thể cho tôi xem không?” Tân Án nói thẳng.
Từ Mặc Thiến không ngờ Tân Án lại không nể mặt mình như vậy, nói năng khó nghe đến thế. Dù sao thì đây cũng là chương trình phát sóng trực tiếp, dù thế nào thì cũng phải giữ chút thể diện cho hình tượng của mình chứ. Vậy mà Tân Án lại chẳng hề nể nang.
“Không biết giở trò quỷ gì nữa, hay là cô cứ đưa cho cô ta xem đi?” Trần Ngọc Lâm vẻ mặt khó hiểu nói.
“Tôi…” Từ Mặc Thiến vẫn giữ nguyên tư thế, không nhúc nhích, trong lòng rối loạn tột độ.
Cô ta luôn cẩn thận không xem bản đồ trước ống kính máy quay, chính là vì sợ bị cư dân mạng chụp lại được, phát hiện ra bản đồ của cô ta và Tân Án không giống nhau.
Đây là bản đồ mà công ty riêng đã nhờ nhân viên công tác chuyên về địa hình của đoàn phim vẽ riêng cho cô ta, chỉ là để cô ta có thể giành chiến thắng trong chương trình, cũng là để xây dựng hình tượng nhân vật thông minh cơ trí mà cô ta đang cố gắng tạo dựng cho vai diễn trong một bộ phim sắp tới.
Nhưng hôm nay, nếu bị vạch trần ngay trên sóng trực tiếp, thì cô ta xong đời thật rồi!