Hôm nay Tân Án bị làm sao vậy? Sao tự dưng trở nên mạnh mẽ, quyết liệt như thế? Chẳng lẽ cô ta đã phát hiện ra điều gì rồi? Lâm Tương bắt đầu cảm thấy bất an. Cô ta đang định mở miệng giải thích thì đầu dây bên kia đột nhiên vang lên tiếng cười của Tân Án.
“Ha ha ha, em nói đùa thôi mà! Em nhận được vai diễn đương nhiên là vui rồi! Tương tỷ đừng giận nhé!”
Lâm Tương nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
“Thôi được rồi. Sau này có chuyện gì như vậy nhất định phải nói với chị biết đấy. Đâu có nghệ sĩ nào tự ý đi thử vai như em chứ!” Lâm Tương giả bộ trách móc.
“Biết rồi ạ. Em muốn đi báo tin vui cho ba mẹ đây, Tương tỷ tạm biệt nhé!”
Lâm Tương nhìn màn hình điện thoại đã tắt ngúm, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an, mơ hồ cảm thấy có điều gì đó đang vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.
Sau cuộc điện thoại với Lâm Tương, Tân Án chỉ cười khẩy. Cô quyết tâm không để người quản lý này cản trở công việc của mình nữa. Tân Án báo tin vui trúng vai diễn mới cho gia đình, rồi tập trung ở nhà đọc kịch bản, chuẩn bị cho ngày gia nhập đoàn phim 《Mười Sáu》.
Ngày đến đoàn phim, vẫn là Triệu Hi đến đón Tân Án. Khi chiếc xe dừng trước cổng nhà Tân Án, Triệu Hi đã phải há hốc mồm kinh ngạc, ngước nhìn biệt thự đồ sộ. Đến khi Tân Án bước ra, cô nàng mới vội vàng hoàn hồn, chạy tới nhận hành lý.
“Án tỷ, nhà chị đúng là giàu thật đó!” Triệu Hi không giấu được vẻ ngưỡng mộ.
“Đừng ngẩn người ra nữa, đi thôi!” Tân Án bật cười, gõ nhẹ lên đầu Triệu Hi.
Vì địa điểm quay phim lần này ở thành phố H, Tân Án không mang theo quá nhiều hành lý. Cô có lịch quay vào buổi chiều, và vì để mặt mộc lên phim, nên khi đến khách sạn, cô vẫn có thể tranh thủ nghỉ ngơi một chút.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Khi Tân Án đến phim trường, mọi người trong đoàn đã tất bật chuẩn bị. Hôm nay là ngày quay những cảnh ở trường học, đạo diễn Triệu Hạ cố tình sắp xếp những cảnh quay nhẹ nhàng để các diễn viên làm quen và phối hợp với nhau, tạo không khí thoải mái trước khi bước vào những phân đoạn kịch tính hơn.
“Tân Án, cậu đến rồi à!” Lê Vu Tình ngồi trên ghế, vẫy tay gọi Tân Án. Hai người được xếp chung bàn trang điểm.
“Chào cậu.” Tân Án cười đáp lại: “À đúng rồi, cảm ơn cậu hôm trước đã lên tiếng giúp tớ trong nhóm chat nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Lê Vu Tình nhất thời chưa kịp nhớ ra chuyện gì, ngơ ngác nhìn Tân Án.
“Ý tớ là, cái nhóm chat đoàn phim mình ấy.” Tân Án nhắc lại.
“À à à, chuyện đó hả, không có gì không có gì, vốn dĩ là do cái cô Phạm Hân kia tự dưng kiếm chuyện thôi mà.” Lê Vu Tình xua tay, tỏ vẻ không bận tâm.
Trong lúc hai người đang trò chuyện vui vẻ, đạo diễn Triệu Hạ tiến đến. Ông quan sát Tân Án và Lê Vu Tình đang nói chuyện, khẽ gật đầu hài lòng.
Những cảnh quay hôm nay diễn ra khá suôn sẻ và kết thúc nhanh chóng.
“Hôm nay chúng ta quay đến đây thôi. Ngày mai sẽ quay một cảnh nặng tâm lý hơn, đó là cảnh bị tạt nước trong nhà vệ sinh. Tân Án, cô chuẩn bị tinh thần trước nhé.” Triệu Hạ thông báo.
Tân Án hiểu ngay, ngày mai sẽ quay cảnh cô bị nhóm của Phạm Hân bắt nạt trong nhà vệ sinh. Theo kịch bản, cô sẽ bị Phạm Hân tạt nước và dẫm đạp lên mặt. Tất nhiên, nếu Phạm Hân diễn đúng theo kịch bản, Tân Án cũng không có ý kiến gì, vì khi nhận vai diễn này, cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho những cảnh quay khó khăn.
Ngày hôm sau, địa điểm quay được chuyển đến nhà vệ sinh của trường quay. Tân Án ngồi thu mình ở một góc, cố gắng nhập tâm vào nhân vật. Lúc này, Phạm Hân trang điểm lộng lẫy, chậm rãi tiến đến với nụ cười giả tạo trên môi.
“Tân Án, hôm nay mong được chỉ giáo nhiều hơn.” Phạm Hân cúi xuống nhìn Tân Án đang ngồi xổm ở góc tường, cười khẩy như thể đang nhìn một thứ đồ vật dơ bẩn.
“Phạm tiểu thư cứ diễn cho tốt là được.” Ánh mắt Tân Án sắc bén, như thể nhìn thấu tâm can Phạm Hân, khiến cô ta thoáng giật mình.
“Chỉ là một con nhỏ diễn viên hạng mười tám, có gì đáng sợ chứ.” Phạm Hân tự nhủ, cố gắng xua tan sự bất an vừa thoáng qua trong lòng. Dù sao thì lát nữa, người bị ê chề cũng không phải là cô ta.
Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, đạo diễn hô “Diễn!”. Theo kịch bản, đầu tiên là một nữ sinh trong nhóm của Phạm Hân đẩy mạnh Tân Án vào góc tường. Nhưng khi nữ sinh kia còn chưa kịp động tay, Phạm Hân đã nhanh tay hơn một bước, đẩy mạnh Tân Án đập vào tường, đè chặt cô xuống, ánh mắt tóe lửa căm hờn.
Đạo diễn Triệu Hạ đang theo dõi qua màn hình, khẽ nhíu mày.
“Các người rốt cuộc muốn cái gì?” Tân Án không hề nao núng, tiếp tục thoại theo kịch bản.