Món chính của bữa tiệc lần này là cháo hải sản, vẫn là món cháo xa hoa với bào ngư, tôm hùm, cua và nấm hương. Nguyên liệu tươi ngon, lại đầy đủ, cách làm thì vô cùng đơn giản, Tân Án chỉ cần hướng dẫn vài bước là Tưởng Bạch Thanh đã nắm bắt được ngay.
Tân Án lấy ra mấy con bào ngư cùng nấm hương để chuẩn bị món bào ngư nấm hương. Cô nhờ Lâm Thi Quý rửa sạch bào ngư, sau đó đem đi hấp sơ. Tiếp theo, cô pha một bát nước sốt đặc biệt từ rượu nấu ăn, gia vị, nước tương, dầu hào, hắc xì dầu và ớt khô.
Trong chảo nóng, cô phi thơm tỏi băm, cho nấm hương vào xào đến khi mềm, rồi thêm bào ngư vào đảo đều. Cuối cùng, cô đổ nước sốt vào, đun sôi và rắc hành lá lên trên cho dậy mùi.
Với tôm hùm, Tân Án chọn hai con để làm món tôm hùm hấp tỏi. Sau khi rửa sạch và loại bỏ phần chất thải, cô khéo léo tách đôi phần thân tôm, xếp tỏi băm dày lên trên. Tân Án có chút tiếc nuối vì không có miến dong, nếu có thì món tôm hùm hấp miến tỏi chắc chắn sẽ là tuyệt phẩm.
Vì chỉ có hai bếp dã chiến, một bên đã dùng để hấp tôm hùm, một bên nấu cháo hải sản, không còn chỗ cho món khác. Tân Án suy nghĩ một lát rồi tìm đến Hà Thư, cả hai nhanh chóng dựng thêm một bếp nữa để chuẩn bị món cua rang cay.
Do cua chỉ còn ba con, không đủ chia phần, Tân Án quyết định chặt cả ba con thành miếng vừa ăn, ướp với rượu nấu ăn, hành lá và nước tương. Sau đó, cô phi thơm tỏi, hành, hoa tiêu và ớt khô.
Để tăng thêm hương vị đậm đà, cô cho thêm tương hột mà Tưởng Bạch Thanh mang đến và một chút nước cốt lẩu cay mà Lâm Thi Quý có. Khi gia vị đã dậy mùi thơm lừng, cô mới cho cua vào đảo đều đến khi chín vàng, tạo nên món cua rang cay thơm ngon khó cưỡng.
Số bào ngư, tôm hùm, sò và một phần ốc biển còn lại được giao cho Hà Thư phụ trách nướng trực tiếp trên than hoa. Phần ốc biển còn lại, Tân Án chế biến thành món ốc biển luộc. Cô chỉ cần rửa sạch ốc, luộc cùng chút hành và rượu nấu ăn đến khi thịt ốc bung ra, sau đó pha một bát nước chấm chua cay từ hành, tỏi và ớt để ăn kèm.
Mọi người phối hợp nhịp nhàng, Tưởng Bạch Thanh đảm nhận món cháo hải sản và tôm hùm hấp tỏi, Hà Thư phụ trách nướng, còn Lâm Thi Quý thì giúp Tân Án chuẩn bị các nguyên liệu khác. Chỉ trong vòng nửa giờ, cả bàn tiệc đã hoàn tất, hương thơm quyến rũ lan tỏa khắp nơi, khiến Trần Tiệp và Hứa Lị Lị ở phía xa cũng phải thèm thuồng.
“Thơm quá…” Lương Việt đứng gần đó cũng không khỏi nuốt nước miếng. Đây là bữa ăn thịnh soạn nhất mà cô từng thấy trên đảo hoang này.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vì chưa kịp làm bàn ghế, cả nhóm đành trải lá chuối tây xuống, ngồi quây quần trên mặt đất. Khi nhìn thấy đại tiệc hải sản bày ra trước mắt, ai nấy đều không tin vào mắt mình.
Đây thực sự là hòn đảo hoang vắng, thiếu thốn đủ bề sao? Bàn tiệc thịnh soạn thế này chẳng khác nào nhà hàng hải sản cao cấp!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Nào là cháo hải sản sánh mịn, tôm hùm hấp tỏi thơm lừng, bào ngư nấm hương đậm đà, cua rang cay hấp dẫn, ốc biển luộc ngọt lịm, rồi tôm hùm nướng, bào ngư nướng, sò nướng… Ngay cả ở đất liền, đây cũng là một bữa ăn vô cùng thịnh soạn.
“Má ơi, đây thiệt sự là đồ mình được ăn đó hả?” Tưởng Bạch Thanh cảm thán, cứ như đang lạc vào giấc mơ.
Lâm Thi Quý cười tươi rói, không giấu nổi niềm vui: “Bao nhiêu ngày lăn lộn ở đây, cuối cùng cũng được đền đáp bằng bữa ăn ra trò thế này. Cảm ơn Tân Án nha!”
“Thôi được rồi, mau ăn đi kẻo nguội hết bây giờ.” Tân Án cười nói: “Khách sáo mãi.”
Nấm hương tươi mọng, bào ngư dai ngon, cua rang cay đậm đà, gạch cua béo ngậy, thịt cua chắc nịch. Tôm hùm thì ngọt thanh, tươi rói, thêm chút tỏi phi thơm lừng càng thêm phần hấp dẫn. Hà Thư sau khi ăn xong còn đề nghị dùng nước luộc tôm hùm để nấu mì, quyết định quẳng gánh lo giữ dáng sang một bên.
Ốc biển luộc thì giữ trọn hương vị tự nhiên, ngọt thanh đậm đà. Hải sản nướng thì thơm lừng mùi khói, càng ăn càng ghiền. Cháo hải sản thì hội tụ đủ vị ngon ngọt của các loại hải sản, dù không nêm nếm cầu kỳ mà vẫn thơm ngon đến lạ.
Cả bọn ăn uống no say, thi thoảng lại phát ra những tiếng xuýt xoa, trầm trồ khen ngợi. Chưa đầy nửa tiếng sau, cả bàn tiệc đã không còn một mống.
“Cảm giác như ngày mai về nhà, nằm mơ chắc cũng mơ thấy bữa ăn này.” Hà Thư xoa bụng no căng, lim dim mắt tận hưởng.
“Nhớ về nhà còn bị quản lý dí đi tập gym đó nha.” Tân Án nhắc nhở, không quên trêu chọc cậu em út.
“Ha ha ha ha ha ha, Án tỷ, sao chị chọc người ta hoài vậy!” Tưởng Bạch Thanh cười ngặt nghẽo.
Ăn uống no nê, cả bọn còn tráng miệng bằng nước dừa tươi mát lạnh, rồi ngồi trên lá chuối tây tán gẫu đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Tiếng cười nói rôm rả của họ vọng đến tai Trần Tiệp và Hứa Lị Lị, bỗng dưng trở nên chói tai đến lạ.
“Bọn họ có thôi đi không hả?” Hứa Lị Lị cắn môi bực dọc: “Cứ làm như chưa thấy mặt trời ấy, có ai lạ gì ba cái món hải sản đó chứ!”