Giờ đây, tôi cũng đã quyết định bước qua cây cầu đó để xem thử như thế nào. Đôi chân tôi bước dần, trong khi tay nắm chặt lấy sợi dây trên cây cầu. Cảm giác gió thổi qua khiến tôi lạnh người, độ cao phía dưới càng khiến tôi run rẩy.
Tôi sợ hãi đến tột cùng nhưng vẫn phải cố gắng, vì người mà tôi yêu thương. Khi đã đi được gần nửa cây cầu, bỗng tôi nghe thấy âm thanh “rắc rắc”, lập tức nhìn về phía bên kia, thì thấy sợi dây đang sắp đứt. Nếu lúc này tôi không vượt qua ngay, có lẽ sẽ rơi xuống mà mất mạng.
Tôi dồn hết sức lực của mình, chạy thật nhanh qua cây cầu. Nhưng mọi nỗ lực dường như đều vô vọng. May mắn thay, tôi kịp nắm được một sợi dây của cây cầu, nếu không thì đã rơi xuống vực sâu rồi.
Tôi dùng tay còn lại cố gắng trèo lên. Trong lúc mệt mỏi, tôi không ngừng khẩn cầu trong lòng:
“Mong Phật phù hộ con thoát khỏi những chuyện này…”
Không biết có phải vì lời cầu nguyện đó hay không, nhưng cuối cùng tôi cũng đã leo được lên lại cây cầu. Tôi thở dài trong sự kiệt sức. Phía bên kia cầu là một nơi được gọi là Phong An Thạnh…
Tại nơi này, tôi trông thấy một linh hồn màu trắng đang bay phấp phới. Thấy vậy, tôi vui mừng lấy chiếc hồ lô ra, hướng về phía linh hồn đó để thu vào. Trong lòng tôi thầm nghĩ:
“Đây chắc chắn là cửa ải đầu tiên. Mình đã thu được linh hồn đầu tiên của Thần Sói. Giờ còn phải tiếp tục tìm kiếm và thu hồi các linh hồn tiếp theo của ngài, mới có thể đưa ngài trở về nhân gian… Và cũng chỉ khi đó, mình mới có thể gặp lại ngài ấy!”
Tôi bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, mong có thể phát hiện tung tích linh hồn tiếp theo. Một lát sau, tôi nghe thấy tiếng gọi bên tai:
“Này, hãy mau đến đây, đến đây mau!”
Tôi lần theo âm thanh đó, bước vào một vùng được bao phủ bởi ánh sáng màu tím. Trong lòng tôi đầy thắc mắc và tò mò đây là nơi nào? Tiếng gọi vừa rồi là gì? Có phải của Thần Sói không?
Khi tôi còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, thì bất ngờ từ đâu xuất hiện những sợi dây leo màu tím. Chúng nhanh chóng quấn lấy tôi. Trên dây còn có gai nhọn, đ.â.m sâu vào da thịt, khiến tôi chảy máu.
Tôi đau đớn la lên, mắt trợn trắng, cố vùng vẫy để thoát khỏi chúng:
“Rốt cuộc đây là thứ gì vậy? Sao lại quấn lấy mình như thế này?”
Nỗi sợ hãi trong tôi dâng đến tột cùng. Đột nhiên, một giọng cười vang lên:
“Hahaha! Ngươi dám xâm nhập vào lục địa Hoa Ma sao? Hôm nay sẽ là ngày c.h.ế.t của ngươi! Những sợi dây này sẽ hút cạn m.á.u và đ.â.m ngươi đến chết!”
Tôi cảm nhận rõ nỗi đau, sự bất lực khi không thể thoát ra. Tâm trí tôi dần mờ đi, chẳng thể nghĩ được gì ngoài cảm giác đau đớn đang xâm chiếm toàn thân.
Những sợi dây tiếp tục quấn chặt lấy cơ thể. Những chiếc gai đ.â.m vào thịt khiến tôi đau đớn đến tột cùng. Tôi cảm nhận rõ ràng có lẽ mình sắp c.h.ế.t rồi...
Hơi thở trở nên hỗn hển, cơ thể kiệt sức, tôi không còn muốn chống cự. Tôi mặc kệ số phận ra sao thì ra…
Bỗng một giọng nói vang lên:
“Tôi không ngờ cậu lại kiên trì đến mức này. Nhưng tất cả những gì cậu đang làm chỉ là vô ích mà thôi. Hãy chấp nhận số phận ở đây đi. Chờ c.h.ế.t đi! Cậu biết không? Ở địa ngục này tôi cảm thấy rất tốt, hơn hẳn trần gian đầy đau khổ kia.”
Nghe những lời đó từ Thần Sói khiến tôi tuyệt vọng. Nước mắt rơi, tôi không thể tin rằng ngài ấy lại nói như vậy với mình. Trong khi tôi bất chấp hiểm nguy đến cứu ngài, thì tất cả những gì tôi nhận được chỉ là sự lạnh lùng, lời chế giễu và tuyệt tình đến đáng sợ. Ngài ấy không hề quan tâm, thậm chí còn muốn tôi c.h.ế.t tại nơi này.
Tôi nghe thấy tiếng bước chân rời đi cùng câu nói:
“Được rồi, hãy chấp nhận cái c.h.ế.t đi!”
Lòng tôi đau như cắt. Nỗi uất hận dâng trào. Tôi muốn hỏi tại sao ngài ấy lại đối xử với mình như vậy? Tôi gào lên trong tuyệt vọng:
“Này! Rốt cuộc vì điều gì mà anh lại làm như thế? Anh có biết tôi đã vất vả thế nào, chịu đựng bao đau đớn ra sao không? Vậy mà, tất cả những gì tôi nhận được chỉ là thế này thôi sao?”
Tôi gào thét trong cơn tức giận, cơ thể phát ra một nguồn năng lượng màu đen, khiến cái cây kia hấp thụ và càng trở nên mạnh mẽ. Tôi bật cười lớn, trong cơn giận dữ mà nói:
“Hahaha! Dù hôm nay tôi có c.h.ế.t ở đây đi nữa, thì tôi vẫn muốn nói cho rõ với anh một lần. Tôi muốn biết tại sao anh lại để Tân Nương của mình trở thành thế này, khi người ấy đến đây chỉ để cứu anh. Và tôi thề tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu. Tôi sẽ thoát khỏi chỗ này. Anh cứ chờ đợi sự trả thù của tôi đi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tài