Dưới áp lực từ phía nhà họ Hà, mọi người trong văn phòng càng không dám lơi là, không muốn bỏ sót bất kỳ manh mối nào, chỉ cần có phát hiện mới là lập tức tổng hợp lại ngay.
Còn Vệ Thập Mệnh thì cùng Ngu Thất đến quê nhà ban đầu của Đoàn Cẩm Sắt để tìm hiểu tình hình. Mọi chuyện đã xảy ra mười năm trước, hàng xóm cũ hoặc là chuyển đi, hoặc là không còn ở đó nữa nên tìm kiếm trở nên vô cùng khó khăn. Ngược lại, thầy giáo cũ ở trường học mà Mông Gia từng theo học lại cung cấp được một ít thông tin hữu ích.
Theo lời thầy giáo, Mông Thượng, tức là Mông Gia trước khi đổi tên là một đứa trẻ vô cùng hiếu động, thậm chí có thể nói là nghịch ngợm. Những trò ngốc nghếch mà học sinh tiểu học từng làm, cậu ta gần như đều tham gia cả. Sau khi nhà họ Mông gặp chuyện, Mông Gia quay lại trường với một cái tên khác, tính cách cũng thay đổi hoàn toàn. Cậu ta trở nên ít nói, hiểu chuyện, thậm chí có thể gọi là cậu bé ấm áp, thành con nhà người ta trong miệng các phụ huynh, kết quả học tập cũng như lột xác, cứ như biến thành một người khác vậy.
Tình huống như vậy cũng dễ hiểu thôi, xảy ra biến cố lớn như thế, đừng nói là trẻ con, ngay cả người lớn cũng khó mà chịu đựng nổi. Còn mẹ của Mông Gia, Đoàn Cẩm Sắt là một người phụ nữ rất có sức hút. Vẻ đẹp của bà ấy không chỉ nằm ở ngoại hình mà còn đến từ khí chất tiểu thư khuê các toát ra từ trong cốt tủy. Nhà họ Mông gặp chuyện lớn, Đoàn Cẩm Sắt có thể đưa con trốn tới được tận Vệ Đô, còn sống sót được, thật sự không dễ dàng gì.
Lúc hai người rời khỏi trường, giáo viên vẫn còn đang cảm khái cho số phận bất hạnh của gia đình đó. Dĩ nhiên thầy ấy không biết sự thật phía sau những chuyện xảy ra với nhà họ Mông, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã khiến người khác xót xa rồi.
Đúng lúc này, Vệ Thập Mệnh nhận được cuộc gọi từ Tác Tư Tiền, hai người vừa đi vừa nghe tình hình mới nhất.
"Sếp, bên tôi vừa tra được vài giao dịch khá kỳ lạ, thời gian xảy ra là mười năm trước, người giao dịch là ba của Mông Gia. Do đã chết, cộng thêm tài khoản đã bị xử lý bí mật nên trước giờ vẫn chưa bị phát hiện."
"Có gì bất thường sao?" Vệ Thập Mệnh hỏi.
"Có, tài khoản này gần đây có người đăng nhập." Cũng vì vậy mà thông tin tài khoản mới bị Tác Tư Tiền chặn được: "Tôi đoán người đăng nhập là Đoàn Cẩm Sắt."
"Được, tôi biết rồi, tiếp tục điều tra kỹ hơn về Đoàn Cẩm Sắt. Bên Chu Dịch có phát hiện gì không?" Đột nhiên Đoàn Cẩm Sắt đăng nhập vào tài khoản đó, lý do chỉ có một: tiền. Vậy thì bà ấy cần tiền để làm gì?
"Chu Dịch có phát hiện mới, tôi sẽ chuyển máy cho anh ấy." Giọng Tác Tư Tiền mang theo vẻ hứng thú, như thể Chu Dịch đã tìm ra điều gì đó thú vị lắm vậy.
Rất nhanh, giọng Chu Dịch truyền tới từ điện thoại: "Anh Vệ, tôi tiếp tục lấy mẫu và so sánh DNA từ đồ vật cá nhân của Mông Gia, rồi phát hiện DNA của cậu ấy không chỉ không khớp với Đoàn Cẩm Sắt và Mông Da mà còn không khớp với bất kỳ ai khác."
Vệ Thập Mệnh cau mày: "Ý cậu là sao?"
"Dù là người lạ thì giữa các cá thể vẫn sẽ có độ tương đồng nhất định trong DNA. Nói đơn giản thì cùng là sinh vật trên cùng một hành tinh, có chung tổ tiên nên dù thời đại thay đổi thế nào, giữa các cá thể vẫn phải có điểm tương đồng. Nhưng DNA của Mông Gia lại hoàn toàn không đạt được tiêu chuẩn đó, cậu ấy giống như từ trên trời rơi xuống, không có bất kỳ quan hệ huyết thống hay di truyền nào với con người trên thế giới này. Nhưng rõ ràng cậu ấy là con người, DNA hoàn toàn phù hợp với cấu trúc nhân loại, không hề có gì bất thường. Nói trắng ra là DNA của Mông Gia không có vấn đề gì, chỉ là không thể đem ra so với người khác."
Đối với kết quả này, chính Chu Dịch cũng nhíu mày. Làm giám định pháp y bao nhiêu năm đây là lần đầu tiên anh ấy gặp phải trường hợp khó hiểu như vậy. Về mặt lý thuyết thì điều này hoàn toàn không thể xảy ra, trừ khi Mông Gia là người ngoài hành tinh, lại phải đến từ một hành tinh có mức độ phát triển tương đương và cấu trúc sinh học gần giống với trái đất mới có khả năng như vậy.
Ngắt máy xong, Ngu Thất âm thầm bẻ ngón tay, cậu có phần chột dạ. Vệ Thập Mệnh như cảm nhận được hành động nhỏ đó, ánh mắt thoáng vẻ trêu chọc: "Anh thật sự không có đồng loại nào ở thế giới này à?"
Ngu Thất suy nghĩ rồi vẫn lắc đầu: "Dù có đi nữa cũng tuyệt đối không thể tự sát." Tộc Linh Tịch có tuổi thọ rất dài, tính cách cứng cỏi, dù trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ cũng sẽ không bao giờ chọn cách từ bỏ mạng sống.
"Vậy rốt cuộc Mông Gia là ai?" Hiếm khi Vệ Thập Mệnh cảm khái một câu.
Không ngờ đột nhiên mắt Ngu Thất lại sáng lên, như thể vừa nắm bắt được trọng điểm: "Mông Gia là ai à? Hình như tôi hiểu rồi!"
Ánh mắt Vệ Thập Mệnh lập tức hướng về phía anh.
Ngu Thất tiếp tục: "Lần đầu tôi giao tiếp với Mông Gia, bảo em ấy đi tìm người nhà, nhưng em ấy lại không đi tìm Đoàn Cẩm Sắt mà lại đứng trước mặt Trương Kha. Lần thứ hai, tôi kể cho em ấy nghe lời của Mông Da, vậy nhưng oán khí chẳng những không giảm mà còn tăng mạnh. Những điều này chứng tỏ chấp niệm sâu nhất của Mông Gia không nằm ở gia đình. Vợ chồng nhà họ Hà vẫn sống nhởn nhơ như vậy, chứng tỏ chấp niệm của Mông Gia cũng không nằm ở họ. Trước đây tôi vẫn không hiểu, giờ nghĩ lại, liệu chấp niệm của Mông Gia có phải chính là muốn biết rốt cuộc em ấy là ai không?"
"Huống hồ gì mỗi thế giới đều có hệ thống luân hồi của riêng nó. Linh hồn Mông Gia không nhập luân hồi, ngoài lý do là chấp niệm, liệu có khả năng em ấy vốn không thuộc về thế giới này? Nếu chúng ta có thể nhân cơ hội lần này xóa bỏ chấp niệm của Mông Gia, thì ngay khoảnh khắc linh hồn em ấy tiêu tán và tiến vào luân hồi, có lẽ có thể lần theo được hành tung linh hồn, từ đó tìm ra thế giới mà Mông Gia vốn nên thuộc về. Tất nhiên còn có một khả năng khác, Mông Gia sẽ được thế giới này dung nạp, trực tiếp bước vào vòng luân hồi của nơi đây. Cụ thể linh hồn đi theo hướng nào thì còn phải xem hai thế giới hấp dẫn linh hồn ấy đến đâu, giống như cái gọi là lực vạn vật hấp dẫn của các cậu vậy, sinh linh của mỗi thế giới không thể dễ dàng vượt qua thời không, cũng bởi vì mỗi thời không đều có sức ràng buộc và lực hút đối với linh hồn thuộc về nó."
Vệ Thập Mệnh đang cấp tốc sắp xếp lại thế giới quan của mình để theo kịp suy luận của Ngu Thất. Thật ra những quan niệm phi khoa học thế này cũng không quá khó hiểu, điều hấp dẫn Vệ Thập Mệnh nhất chính là có thể lần theo linh hồn của Mông Gia để truy tìm thế giới mà cậu ta thuộc về: "Nếu người dùng máy tính đăng nhập vào trang web đó không phải là Mông Gia mà là Đoàn Cẩm Sắc, nếu tài khoản chứa khoản tiền khổng lồ mà Tác Tư Tiền tra được vốn dĩ đã là của Đoàn Cẩm Sắc, nếu mười năm trước, Đoàn Cẩm Sắc từng đăng nhập vào trang web đó..."
Ngu Thất lập tức hiểu được giả thiết của Vệ Thập Mệnh: "Nếu đúng là Đoàn Cẩm Sắc đăng nhập vào trang đó từ mười năm trước thì với hoàn cảnh khi ấy, chắc chắn điều ước lớn nhất của bà ấy là hồi sinh con trai và chồng mình, nhưng từ những tài liệu tra được cho đến giờ, có thể thấy Đoàn Cẩm Sắc là người vô cùng cẩn trọng. Có lẽ sau khi hồi sinh Mông Gia, bà ấy đã kiểm tra DNA và phát hiện người trở về dù giống đến đâu cũng không phải là người trước kia, vì vậy đã từ bỏ việc hồi sinh hai người còn lại, mà sau từng ấy năm, giả thiết này vốn không thể xác thực, hơn nữa "nơi đó" thật sự thần kỳ đến vậy sao? Có thể thực hiện được tất cả điều ước? Mông Gia thật sự đến từ "nơi đó" sao?"
Ngay khoảnh khắc đó, đột nhiên trong đầu Vệ Thập Mệnh hiện lên hình ảnh của Phong Lâm Chúc đã mất tích và Vệ Cửu Hoài. Nếu thật sự tồn tại một nơi có thể cải tử hoàn sinh như thế thì chắc chắn Phong Lâm Chúc sẽ tìm đến bằng mọi cách. Nhịp tim dồn dập đến choáng váng lấp đầy toàn bộ giác quan của Vệ Thập Mệnh, bí ẩn hắn truy tìm suốt bốn năm qua không chút manh mối, dường như cuối cùng cũng có một sợi chỉ nhỏ ló ra. Trực giác mạnh mẽ mách bảo hắn rằng thứ vừa hé lộ chỉ mới là phần nổi của tảng băng chìm.
Cùng lúc ấy, Ngu Thất cũng dấy lên sự tò mò sâu sắc với "nơi đó". Bởi vì trong một thế giới, thông thường sẽ không tồn tại hai dòng năng lượng khác biệt. Nếu không có gì bất thường thì rất có khả năng DNA khác biệt của Mông Gia đến từ "nơi đó", một nơi tưởng chừng như vạn năng.
Tạm gác lại việc truy tìm "nơi đó", Vệ Thập Mệnh và Ngu Thất tiếp tục điều tra dấu vết sinh hoạt của Đoàn Cẩm Sắc, kết quả đúng là phát hiện được vài điểm dị thường. Có thể do nhà họ Hà từng cố tình can thiệp, hiện tại hầu hết hàng xóm cũ của Đoàn Cẩm Sắc đều đã chuyển đi, chỉ còn một bà lão hơi điên điên dở dở vẫn sống ở đó.
Khi nghe đến tên Đoàn Cẩm Sắc, bà lão lập tức hăng hái kể một câu chuyện. Trong đó, Đoàn Cẩm Sắc là Phật nghìn mặt có thể thay đổi diện mạo, nắm rõ âm dương, trừ tà diệt ma, lên trời xuống đất không gì không làm được.
Giọng kể của bà lão lúc cao lúc thấp khiến người nghe không rét mà run, có một cảm giác chân thực rợn người, nhưng cũng bởi vì câu chuyện quá kỳ quái và người kể lại có vẻ điên khùng nên chẳng ai tin.
Trên đường quay về vào ngày hôm sau, Vệ Thập Mệnh tra được một ít tư liệu liên quan đến nhà họ Đoàn, thì ra tổ tiên nhà họ Đoàn từng làm nghề múa rối bóng, mà câu chuyện bà lão kể, thật ra cũng thường xuyên xuất hiện trong những vở kịch đó. Sau lưng nghề ấy, nhà họ Đoàn lại còn nhận xem phong thủy, đoán hung cát cho người ta, về sau thời đại đổi thay, những thứ ấy dần bị lãng quên mất.
Như vậy thì tài khoản mà Tác Tư Tiền tra được cũng có lời giải rồi. Đoàn Cẩm Sắc kế thừa năng lực đặc biệt của nhà họ Đoàn, thậm chí có thể có được khả năng ngụy trang cực kỳ cao siêu, vì vậy mới có danh xưng Phật nghìn mặt, hoặc cũng có thể nói, tổ tiên nhà họ Đoàn vốn đã rất tinh thông việc hóa trang và cải trang.
Tất nhiên tất cả chỉ mới là suy đoán. Dù sao thời gian trôi qua đã quá lâu, đặc biệt là trong trường hợp có người cố tình xóa sạch dấu vết thì việc thu thập bằng chứng sẽ cực kỳ khó khăn. Chỉ có thể dựa vào những giả thiết có khả năng nhất để lần mò, dám nghĩ lớn rồi chậm rãi chứng thực từng bước, như vậy mới mong đến gần chân tướng.
"Nếu là như vậy thì thân phận của nữ luật sư tên Phương Á kia rất có vấn đề." Hắn nhớ lại cuộc gặp mặt ngắn ngủi với Phương Á, luôn cảm thấy người đó có vẻ quen thuộc. Nếu thật sự là Đoàn Cẩm Sắc cải trang thành, vậy có lẽ bọn họ cũng không cần nhúng tay quá nhiều nữa.
Còn về chứng cứ, đêm xuống, Ngu Thất vỗ nhẹ vào ngực mình, sau đó chui vào chiếc khăn choàng màu lam buộc quanh cổ bé Hổ. Bé Hổ mang theo anh đến nhà họ Hà điều tra trước khi Phương Á rời khỏi.