Ngày 17 tháng 9, vụ kiện liên quan đến việc văn phòng Thập Mệnh Cửu Hoài xâm phạm danh dự và quyền riêng tư của Hà Thanh Lương chính thức mở phiên xét xử.
Trong vòng một tháng, văn phòng đã bị khởi kiện hai lần liên tiếp, tình huống hiếm thấy này đủ để thu hút sự chú ý lớn. Cộng thêm vụ tự sát của Mông Gia đã gây ra hiệu ứng xã hội vô cùng mạnh mẽ khiến cho phiên tòa chưa bắt đầu mà bên ngoài tòa án đã đông nghịt người, các nền tảng livestream và giới truyền thông cũng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ sớm.
Nhiều người dân tự phát kéo tới trước cửa tòa giành chỗ rất sớm. Bên ngoài có một màn hình lớn phát trực tiếp toàn bộ quá trình xét xử. Còn nửa tiếng nữa phiên tòa mới diễn ra nhưng khán giả đã chen kín khuôn viên, may mắn là hôm nay trời âm u, không có nắng gắt.
Khung cảnh náo nhiệt hiếm có này chẳng kém gì vụ lẩu kinh dị trước đó, tất nhiên kênh Tiêu điểm An Đô cũng vào cuộc đưa tin, người đảm nhiệm phần bình luận truyền hình trực tiếp không ai khác ngoài Tang Miêu Lan. Khi cô ta xuất hiện trong bộ đồ công sở chỉnh tề trước ống kính, ngay lập tức châm ngòi cho một làn sóng tranh cãi.
"Trời ơi, mặt cô này dày thật đó nha!"
"Nhà họ Hà không thuê cô ta làm luật sư mà là cô ta tự vác mặt tới à? Dữ thật đó!"
"Tôi vừa thấy cái gì vậy, là một trò hề!"
"Cảnh báo, chắc chắn cô này không nói được câu nào hay ho nhưng đảm bảo sẽ bị vả mặt. Vệ đại thần nhà ta đã thua bao giờ chưa!"
"Trời má nóng cả máu, hóng pha bị vả mặt."
"Mọi người khiêm tốn chút đi, dù gì cũng là phụ nữ mà."
"Phụ nữ thì sao? Vậy ý mấy người Mông Gia là đàn ông nên đáng chết hả."
"..."
Mạng xã hội tranh cãi sôi nổi, lượt xem của chương trình Tiêu điểm An Đô cũng vì thế mà tăng vọt.
Chẳng mấy chốc phiên tòa đã bắt đầu. Sau khi trải qua các thủ tục mở đầu, bầu không khí trong phòng xét xử nhanh chóng trở nên căng thẳng. Phía nguyên cáo đưa ra yêu cầu nghe có vẻ rất chuẩn mực nhưng riêng điểm cuối cùng, yêu cầu văn phòng Thập Mệnh Cửu Hoài lập tức dừng điều tra về chuyện của Hà Thanh Lương lại khiến người ta không khỏi suy đoán.
Trên ghế nguyên cáo, hai vợ chồng nhà họ Hà ngồi ngay ngắn, thần thái bình tĩnh như thể nắm chắc phần thắng. Phương Á bên cạnh họ vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm quen thuộc, phần trình bày yêu cầu của cô ta cũng y hệt sách giáo khoa.
Bên ngoài phiên tòa, Tang Miêu Lan đang giới thiệu thông tin về Phương Á.
"Tuy luật sư Phương Á không quá nổi bật trong nước nhưng nếu nhắc đến cụ Phương Tự Trinh thì ai cũng biết. Đó là bậc thầy giới luật, chỉ cần ông ấy giậm chân một cái là cả ngành pháp luật phải rung chuyển, ông ấy chính là cha của Phương Á. Phần lớn thời gian cô ấy sống và làm việc ở nước ngoài, từng tham gia bào chữa trong nhiều vụ án nổi tiếng với những pha phản đòn tử thần, thành tích nhiều không xuể. Phong cách biện hộ của cô ấy nổi tiếng là không có kẽ hở, dứt khoát, không dây dưa. Có cô ấy ra tay, vụ này xem như nắm chắc chín phần rồi..."
Người nghe lúc đầu còn mù mờ không hiểu vì sao Tang Miêu Lan lại tâng bốc Phương Á dữ vậy, đến khi nghe đến đoạn cuối mới hiểu, hóa ra là do bản thân không được ra sân nên đành phải gửi gắm kỳ vọng vào Phương Á. Nhưng dù có chút lố thì hiệu quả vẫn rõ rệt, rất nhiều người sau đó tra cứu thông tin về Phương Á, khi thấy tỷ lệ thắng kiện cao đến mức đáng sợ thì ai nấy đều choáng váng, không khỏi bắt đầu lo lắng về kết cục vụ án lần này.
"Đột nhiên có cảm giác không lành. Vụ trước tuy anh Vệ thua nhưng vẫn oai phong, còn vụ này có vẻ không giống đâu."
"Tôi tra rồi, bà này dữ dằn thật, tỷ lệ thắng trên 90%, chẳng kém gì Vệ Thập Mệnh."
"Tôi cũng vừa tra, quả là nhân vật khủng. Vệ đại thần lần này khó rồi."
"Tôi không tin đâu, trong từ điển của Vệ đại thần không có hai chữ thất bại, hóng pha vả mặt Tang Miêu Lan!"
Trong phòng xử, ống kính quay về phía bị cáo. Như thường lệ, trước mặt Vệ Thập Mệnh vẫn là một chồng tài liệu đựng trong bìa màu xanh dày cộp. Hắn đứng dậy trình bày lập luận của mình, nhưng khác với vụ án trước, lần này hắn thẳng thừng bác bỏ toàn bộ yêu cầu của nguyên cáo, không để lại chút không gian thương lượng nào.
Dân mạng hơi bất ngờ nhưng sau đó lại nhanh chóng chấp nhận, vì đây mới đúng là phong cách của Vệ Thập Mệnh.
Sau phần thủ tục, phiên tòa chuyển sang bước tiếp theo là trình bày chứng cứ và đối chất, cũng là phần được công chúng mong chờ nhất. Bên nguyên cáo là người đưa ra chứng cứ trước, Phương Á lấy ra tài liệu đã chuẩn bị, lặp lại yêu cầu khởi kiện rồi bắt đầu đưa ra chứng cứ. Trọng tâm là chứng minh cái chết của Mông Gia không liên quan đến Hà Thanh Lương.
"Trước khi bắt đầu phần trình bày chứng cứ, tôi muốn mọi người chấp nhận một sự thật, người chết không chỉ có Mông Gia mà còn có Hà Thanh Lương. Mông Gia là tự sát, còn Hà Thanh Lương thì bị giết hại, đến nay hung thủ vẫn chưa lộ mặt. Để chứng minh Hà Thanh Lương vô tội, tôi đã tiến hành điều tra và thu được hai bản bệnh án và một bản báo cáo giám định tử thi."
Vừa nói, cô ta vừa lần lượt đưa ba tập tài liệu ra trước ống kính. Khi máy quay phóng to, mọi người có thể nhìn rõ cái tên trên từng tờ giấy.
"Đã rất rõ ràng rồi, tờ giấy hơi ố vàng này là bệnh án của Hà Thanh Lương từ mười năm trước, được chẩn đoán mắc một loại bệnh hiếm gặp là suy đa tạng cấp tính, nhưng nhà họ Hà nhanh chóng phát hiện ra đây là chẩn đoán sai nên không công bố ra ngoài. Báo cáo giám định tử thi xác nhận rằng trước khi chết, Hà Thanh Lương hoàn toàn khỏe mạnh, và tờ cuối cùng chính là bệnh án của Trương Bạch..."
Theo đúng kế hoạch đã định sẵn, Phương Á tiếp tục trình bày, vừa vặn dẫn dắt suy nghĩ của dư luận, tất cả diễn ra cực kỳ trôi chảy. Hà Hải Giang vẫn ngồi vững vàng trên ghế nguyên cáo, biểu cảm đầy hài lòng trước màn trình diễn của cô ta.
Sau khi Phương Á trình bày, thẩm phán hỏi liệu còn gì bổ sung không. Dưới sự ra hiệu của Phương Á, thậm chí Hà Hải Giang còn đứng dậy phát biểu thêm: "Dù tôi hiểu được sự sốt ruột phá án của ngài Vệ Thập Mệnh, nhưng với tư cách là một người cha, tôi buộc phải bảo vệ danh dự và nhân phẩm của con trai mình. Tôi không có khả năng tìm ra hung thủ nhưng ít ra tôi có thể bảo vệ danh dự cho thằng bé. Trước đây tôi luôn tôn trọng văn phòng Thập Mệnh Cửu Hoài, lần này chắc chắn là có hiểu lầm gì đó mới khiến họ phán đoán sai, về việc này tôi hoàn toàn thấu hiểu, cũng mong mọi người hiểu được tâm tình của một người làm cha..."
Những tài liệu bệnh án và báo cáo giám định tử thi mà Phương Á đưa ra, cộng thêm bài phát biểu đầy cảm xúc của Hà Hải Giang, quả thực trong thoáng chốc đã khiến nhiều người lung lay, nhất là khi số đông cũng không thực sự hiểu rõ con người Hà Thanh Lương. Tuy nhiên cũng không ít người vẫn lựa chọn tin tưởng vào Vệ Thập Mệnh, dù gì thì uy tín của hắn vẫn luôn nằm ở đó.
Tại ghế bị cáo, ngoài người của văn phòng Thập Mệnh Cửu Hoài ra còn có người ủy thác trước đó là Lưu Mặc. Phía sau khu vực bị cáo là hàng loạt gương mặt trẻ tuổi đến tham dự phiên tòa, tất cả đều là bạn học của Mông Gia, cũng chính là những người từng ra sức ủng hộ cho vụ án này sau khi được công khai.
"Về phần bệnh án và giám định tử thi do bên nguyên cáo cung cấp, tôi không phủ nhận bởi đó là tài liệu thật. Tuy nhiên tài liệu mà bên nguyên cáo thu thập chưa đầy đủ, bên tôi có một bản tài liệu bệnh án chi tiết hơn."
Vừa nói, Vệ Thập Mệnh mở hộp hồ sơ của mình ra, bên trong là một xấp bệnh án dày đặc được sắp xếp rất cẩn thận rồi đưa về phía máy quay.
"Đây đều là hồ sơ khám bệnh của Hà Thanh Lương từ mười năm trước, bệnh án, chẩn đoán lâm sàng, phiếu xét nghiệm, hơn nữa không phải chỉ từ một bệnh viện, cũng không chỉ ở một thành phố, trong số đó còn có cả chẩn đoán từ một cơ sở y tế ở nước ngoài, tất cả đều cho ra kết quả giống nhau, quả thật Hà Thanh Lương mắc bệnh suy đa tạng cấp tính hiếm gặp, vậy thì vì sao trong báo cáo giám định tử thi lại không thể hiện điều đó? Bởi vì đó không phải chẩn đoán sai, mà là bệnh của cậu ta đã được chữa khỏi."
Khi xấp hồ sơ dày cộp ấy được trình ra trước toàn tòa, sắc mặt của Hà Hải Giang lập tức trầm xuống. Những tài liệu này vốn được cất giữ trong hòm tủ bảo mật cao cấp nhất, Vệ Thập Mệnh lấy được từ đâu? Ông ta bắt đầu gấp rút suy tính phương án ứng phó, tuy nhiên chưa kịp nghĩ ra điều gì thì giọng nói đều đều như máy móc của Phương Á đã vang lên: "Nếu đã khỏi bệnh, vậy thì càng chứng minh Hà Thanh Lương không có động cơ giết người, càng chứng minh cho sự phán đoán sai lầm của Trương Bạch."
Nếu là trước kia, chắc chắn Hà Hải Giang sẽ chán ghét cái giọng điệu không chút cảm xúc ấy của Phương Á, nhưng hiện tại chính cái sự vô biểu cảm ấy lại khiến ông ta cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Ông ta đè nén cơn dao động trong lòng, tiếp tục im lặng theo dõi diễn biến.
Ánh mắt của Vệ Thập Mệnh lướt qua ống kính: "Chính đây mới là điểm đáng ngờ. Đừng nói là suy đa tạng cấp tính, ngay cả suy một cơ quan nội tạng cũng là một bài toán y học nan giải toàn cầu. Nếu nhà họ Hà đã đạt được thành tựu to lớn đến mức đó, thậm chí có thể gọi là kỳ tích y học thì tại sao lại phải giấu giếm? Tại sao lại phải mượn cớ chẩn đoán sai để che đậy sự thật?"
Phản ứng của Phương Á cũng vô cùng nhanh nhạy, lập tức đáp lại: "Ông Hà vì yêu thương con, không muốn để Hà Thanh Lương vừa mới thoát khỏi bệnh tật lại trở thành mục tiêu dư luận. Công bố chuyện này ra sẽ bất lợi cho việc tĩnh dưỡng về sau, đây cũng là điều dễ hiểu."
Vệ Thập Mệnh liền mở hộp hồ sơ thứ hai ra: "Nếu ông ấy đã yêu thương con như vậy, vậy thì tại sao khi bạn trai của Hà Thanh Lương là Trương Bạch mắc cùng một căn bệnh, nhà họ Hà lại thờ ơ đứng nhìn? Theo tôi được biết, Hà Thanh Lương với Trương Bạch tình cảm sâu nặng, thậm chí không ngại cãi nhau với người nhà để bảo vệ cậu ta."
Có được lời phản bác vừa rồi của Phương Á làm đệm, Hà Hải Giang cũng đã lấy lại bình tĩnh. Ông ta từ bỏ ý định né tránh, quyết định đối đầu trực diện: "Đó là bởi vì tôi nhìn ra Trương Bạch chẳng có ý tốt gì. Cậu ta tiếp cận con trai tôi chỉ để moi thông tin về cách chữa bệnh, chi phí điều trị thì lại cao ngất trời, tôi không muốn tiêu tiền vào loại người như thế. Đổi lại là bất cứ người cha nào trên đời này e rằng cũng sẽ làm vậy. Thanh Lương còn trẻ, chưa đủ hiểu chuyện, là bậc cha chú chúng tôi phải giúp nó nhìn người."
"Nếu nói phẩm chất của Trương Bạch có vấn đề, vậy những người này thì sao?" Vệ Thập Mệnh đặt tập tài liệu trong hộp hồ sơ thứ hai lên bàn. Qua màn hình lớn, mọi người đều thấy rõ một xấp bệnh án mới, tất cả bệnh nhân đều là những cái tên xa lạ.
Hắn mở tập đầu tiên: "Tư Chu Chu, nữ, 9 tuổi, từng là hàng xóm của nhà họ Hà, mất tích 9 năm trước, được cho là bị bọn buôn người bắt cóc, đến nay cảnh sát vẫn chưa tìm thấy tung tích. Vậy tại sao bệnh án của cô bé này lại xuất hiện trong bệnh viện của nhà họ Hà? Chẩn đoán lâm sàng là suy đa tạng cấp tính."
"Bao Á La, nam, 10 tuổi, từng là bạn học của Hà Thanh Lương, mất tích cùng cha mẹ 8 năm trước, từ đó không còn tin tức. Chẩn đoán lâm sàng suy đa tạng cấp tính."
"Tào Kỳ Nhiên, nam, 11 tuổi, cha cậu bé là bạn học cũ của Hà Hải Giang, quan hệ khá tốt, thường xuyên dẫn con đến chơi nhà họ Hà. Bảy năm trước, trên đường từ nhà họ Hà trở về thì cả nhà ba người gặp tai nạn, xe lao qua lan can rơi xuống sông. Sau đó chỉ vớt được thi thể hai người lớn, đứa trẻ thì mất tích, bản chẩn đoán này được ghi vào một tháng sau vụ tai nạn. Xin hỏi ông Hà, con trai của bạn ông, một đứa bé 11 tuổi thì nhân phẩm cũng có vấn đề sao? Vì vậy mới không đáng để cứu chữa?"
Toàn hiện trường chết lặng. Mọi người như chìm trong cơn sốc tột độ. Họ nhìn chằm chằm vào chồng tài liệu còn chưa được mở lời của Vệ Thập Mệnh, cảm giác hoàn toàn không chân thực, lẽ nào suy đoán điên rồ đến mức ghê rợn kia là thật?
Hà Hải Giang thở sâu vài lần, ánh mắt lóe lên tia sắc bén, chuẩn bị phản bác nhưng Phương Á lại nhanh chân hơn: "Làm sao cậu Vệ dám chắc rằng thân chủ tôi không từng tiến hành điều trị? Thân chủ tôi không muốn sự việc bị phanh phui nên mới âm thầm liên hệ với những người mắc cùng bệnh và tiến hành chữa trị trong bí mật. Chỉ tiếc rằng thành công thì ít, trời không toại lòng người, khả năng của người trong cuộc cũng có giới hạn."
Lúc này, trong lòng Hà Hải Giang vô cùng hài lòng về Phương Á. Việc ông ta để cô ta đến khu vực chôn xác kia là để chuẩn bị trước, cũng là một phép thử lòng tin. Kết quả chứng minh, người phụ nữ này đầu óc nhanh nhạy, phản ứng sắc bén, thậm chí còn suy nghĩ trùng khớp với ông ta. Ông ta cũng đã chuẩn bị bằng chứng giả từ sớm, không sợ bị người khác điều tra được.
Không khí trong tòa án mỗi lúc một căng. Năng lực của Vệ Thập Mệnh là điều không cần bàn cãi, nhưng bản lĩnh của Phương Á cũng chẳng hề kém cạnh. Hai người đối đầu không khoan nhượng, trình bày chứng cứ và đối chứng đều như một cuộc đấu trí căng thẳng không tiếng súng, vô cùng dữ dội. Không ai dám lơ là một giây nào vì vụ án này quá khó phân biệt, người nào nói cũng đều có lý cả, nhưng giây sau lời của đối phương lại làm người khác hoài nghi, phải liên tục đưa ra bằng chứng mới. Hiện trường tòa án giống như một cuộc chiến không đổ máu nhưng lại căng thẳng, kích thích, ẩn giấu vô số sát tâm nhưng lại không có lấy ánh kiếm nào, một khi thất bại là sẽ lâm vào đường cùng.
Bốn mươi phút sau, ngay cả Hà Hải Giang cũng không nhịn được mà lau mồ hôi, không phải vì nóng mà vì mỗi lần Vệ Thập Mệnh lên tiếng là một lần đánh trúng yếu điểm. May mà bên ông ta còn có Phương Á ứng chiến vững vàng, đến giờ vẫn chưa rơi vào thế hạ phong.
Vì phần trình bày chứng cứ kéo dài, thẩm phán buộc phải tuyên bố tạm nghỉ. Lúc này cư dân mạng đã rơi vào trạng thái cuồng nhiệt, đây là lần đầu tiên họ cảm nhận rõ sức hấp dẫn của một phiên tòa, đặc biệt là khi hai bên đều là kỳ tài, cho đến giây cuối cùng cũng không thể đoán được ai đúng ai sai, ai thắng ai thua.
"Vệ đại thần đỉnh quá! Nhưng mà Phương Á cũng ghê thật đó, phản bác mượt mà như nước chảy, tôi hiểu vì sao tỷ lệ thắng kiện của cô ta cao rồi!"
"Xem mà máu sôi ào ào luôn, thần kinh cũng căng thẳng, tôi thề, hồi thi đại học tôi còn chưa hồi hộp như vậy."
"Thật đáng sợ, nếu chứng cứ của Vệ đại thần là thật thì Hà Hải Giang đúng là súc sinh, bao nhiêu đứa nhỏ, bao nhiêu gia đình tan nát."
"Không biết nên nói gì nữa, vừa hy vọng là thật, lại vừa hy vọng là giả, tâm trạng thật phức tạp."
Cùng lúc đó, trong thời gian nghỉ giữa phiên, Hà Hải Giang lấy cớ đi vệ sinh để nhanh chóng liên lạc với tay chân, chỉ đạo phân phối các bằng chứng đã chuẩn bị sẵn. Vừa bước vào nhà vệ sinh, ở khúc cua hành lang, Phương Á mỉm cười, gửi tin nhắn cho người của mình và cả Vệ Thập Mệnh: "Rắn đã chui ra khỏi hang. Con cáo già này quả nhiên còn giấu một tay nữa."
Vệ Thập Mệnh nhận được tin, lập tức nhắn cho Thẩm Đồ: "Chuẩn bị hành động."
Thẩm Đồ lập tức đáp lại bằng icon bàn tay làm dấu OK.
Mọi thứ đang diễn ra đúng như kế hoạch của Hà Hải Giang, đồng thời cũng đúng như kế hoạch của Vệ Thập Mệnh và Phương Á.