Từ ngày ta cầm lấy tấu chương, nắm c.h.ặ.t bút son, thân thể ta càng ngày càng khỏe mạnh, khí suy bại ở Tô gia năm xưa cũng tan biến sạch sẽ.
Quả nhiên, quyền lực là loại bổ dược mạnh nhất, đại bổ.
Còn Tiêu Minh Dịch, vì có ta bên cạnh, chìm trong hưởng lạc, bị tửu sắc và tiền tài rút cạn sinh lực, nên lên đường trước ta.
12
Trên long sàng, Tiêu Minh Dịch đã hấp hối.
Ta quỳ bên giường hắn, nước mắt đầm đìa:
“Bệ hạ, thần thiếp nguyện theo người xuống suối vàng, xin được tuẫn táng cùng người.”
Hoàng thượng lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ mãn nguyện:
“Không cần đâu, có tỷ tỷ nàng đi cùng trẫm là đủ rồi.”
“Yêu Nhi, con trai chúng ta còn nhỏ, nàng chưa thể c.h.ế.t, nàng phải ở lại chăm sóc, giữ vững giang sơn, đừng để kẻ có tâm tư xấu xa đoạt lấy.”
Nói rồi, hắn mím môi, nở một nụ cười:
“Kiếp này, trẫm có thể ôm cả hai tỷ muội nàng lên giường, xem như hưởng hết phúc phần.”
Hắn nhắm mắt an nhiên, dường như cảm thấy đời này viên mãn.
Ta mỉm cười, ghé sát tai hắn nói:
“Tiêu Minh Dịch, giờ ta quyền khuynh triều dã, vung tay là động cả thiên hạ, vì sao ta phải phò trợ kẻ khác ngồi lên ngai vàng?”
“Chẳng phải tự mình làm cho rồi sao?”
Mặt Tiêu Minh Dịch giật giật, đôi mắt vừa nhắm lại lập tức muốn mở ra, nhưng bị ta mạnh tay ép xuống:
“C.h.ế.t nhanh lên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Ngươi luôn khiến ta buồn nôn!”
Sau khi Tiêu Minh Dịch c.h.ế.t, ta lấy danh Thái hậu, buông rèm chấp chính.
Sau khi phế bỏ mấy tên tiểu hoàng đế không biết nghe lời, cuối cùng cũng đợi được một kẻ khôn ngoan tự nguyện nhường ngôi.
Truyện được đăng trên page Ô Mai Đào Muối
Ta đổi quốc hiệu, dời đô, bồi dưỡng thân tín, thanh trừng kẻ địch, vững vàng ngồi trên ngai báu.
Sau đó ta phá lệ tuyển dụng một nhóm nữ quan xuất sắc, hiệu triệu nữ nhân bước ra khỏi cổng nhà, tham gia khoa cử, hoàn thiện chế độ thừa kế và hôn nhân của nữ giới, để nữ nhân không còn bị giam hãm trong tứ tường.
Trong số các nữ quan này, có không ít con gái của Tô gia.
Họ là những sinh mệnh mới ra đời sau khi lễ “tẩy nữ” của Tô gia chấm dứt.
Dưới sự dẫn dắt của tổ mẫu, họ ai cũng tài giỏi, đưa Tô gia lên một tầm cao mới.
Trong quá trình thực thi những chính sách này, không tránh khỏi việc vài tên học giả đạo đức nhảy ra chỉ trích, bảo đạo lý là nam tôn nữ ti, rằng ta nghịch thiên sẽ chịu báo ứng.
Ta chẳng để tâm, miệng lưỡi bọn họ có cứng đến đâu cũng không cứng bằng đao kiếm trong tay ta.
G.i.ế.t một nhóm, đày một nhóm, kéo một nhóm về phe mình, sẽ có đại nho đứng ra thay ta biện giải.
Những lúc rảnh rỗi, ta lại đến Tường Nguyệt điện thăm tỷ tỷ.
Nàng ôm một con búp bê gỗ tinh xảo, vui vẻ nói tiểu công chúa lại lớn thêm rồi, nhờ ta chọn cho con bé một mối hôn sự thật tốt, thật tốt.
Ta mỉm cười, nói: “Được.”
Ta và tỷ tỷ, là hai người duy nhất còn sống sót sau chín đời nữ nhân bị "tẩy nữ" của Tô gia.
Chúng ta dùng chung một cái tên.
Chúng ta đã đưa Tô gia xuống địa ngục, và cũng đưa họ lên thiên đường.
(Hết.)