Lâm Uyển nhận chức chưởng môn của một môn phái lụi bại, được tặng kèm hai đồ đệ. Đồ đệ lớn là thiếu niên đẹp trai cao to thơm như hàng mẫu bước ra từ tranh sơn dầu, đồ đệ nhỏ là một cậu nhóc đáng yêu mỗi bữa phải ăn mười lăm ký thức ăn (xạo đó).
Cách vách có hàng xóm siêu giàu, thơm phưng phức.
Cuộc sống ở thành phố lớn áp lực nặng nề, hiện giờ cửa làm đạo sĩ là phải có bằng cấp nghiên cứu sinh, giỏi ngoại ngữ, trình độ nghiệp vụ cao.
Lâm Uyển làm người thừa kế sót lại của tư tưởng phong kiến, truyền thống cặn bã trong mắt mọi người đã tìm được nghề thích hợp với mình nhất: Đạo sĩ trừ tà!!!