Cô Nàng Huyền Học

Chương 44: Nổi tiếng bất ngờ (4)





Thực ra hôm nay nếu không phải tình huống thực sự đặc biệt, anh có nói gì cũng sẽ không lấy tượng Quan Âm ra để trao đổi.

Cố Sanh trước đó không cảm thấy có gì, giờ phút này nghe anh nói vậy, lại nhịn không được tâm trạng có chút tốt.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Thế là ban đầu không có ý định xen vào chuyện bao đồng, Cố Sanh tâm trạng một khi tốt, liền tùy tiện mở lời: "Anh dẫn tôi đi gặp em gái anh một chút, tôi xem thử có cứu được cô ấy không?"

Thực ra lời này của cô vẫn rất khiêm tốn. Nếu như em gái Tề Thịnh chỉ cần linh khí, thì cô thật sự chính là có thể cứu cô gái này.

Tề Thịnh là một người hành động, giờ phút này nghe cô nói vậy, lập tức liền bắt đầu dọn dẹp đồ đạc.

Cố Sanh nhìn chằm chằm: "Anh cứ tin tưởng tôi như vậy sao?"

Dù sao cô mới lớn thế này chứ! Mặc dù trước đó đa số đều bị người dùng tuổi tác phê bình, trong lòng rất không thoải mái, nhưng Cố Sanh cũng biết, đại sư chân chính ở thế giới này, hơn nửa đều là tuổi rất cao, rất ít khi còn trẻ như cô.

Đối với việc lý giải Huyền học thì không nói, nhưng rất nhiều bản lĩnh, đều cần phải có được từ thực tiễn. Dáng vẻ như cô, nhìn hẳn là rất không khiến người ta yên tâm phải không?

Tay Tề Thịnh đang dọn dẹp đồ đạc dừng lại, định thần nhìn cô, ánh mắt có chút tĩnh mịch: "Cô cho rằng trên thế giới này có bao nhiêu người nhận biết Linh Thực?"

Cố Sanh nhíu mày một cái, cũng bởi vì cô nhận biết Linh Thực, đã cảm thấy cô có chân tài thực học sao?

"Còn nữa, cổ của Phó gia Hải Thành, là cô giải sao?"

Cố Sanh hơi mím môi, khóe miệng nhịn không được câu lên một đường cong mờ nhạt. Trước đó chẳng qua chỉ gặp mặt một lần, anh vậy mà đã điều tra cẩn thận đến thế rồi sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Người này, có chút thú vị.

Cố Sanh đến lúc đó không gây ra bao nhiêu sóng gió, thế nhưng khi đi ra, vì cùng Tề Thịnh xuống lầu, đã thu hút không ít sự chú ý của mọi người.

Rất nhiều khách nữ lại xì xào bàn tán, thảo luận hai người là quan hệ như thế nào.

Mà nhiều hơn thì là các ông lớn trong giới kinh doanh hoặc hào môn, nhìn thấy Tề Thịnh muốn đi, đều vội vàng đứng dậy đi chào hỏi, muốn giữ mối quan hệ với nhân vật lợi hại trong giới Huyền học này.

Nhưng vì trong bữa tiệc có rất nhiều quý khách, địa vị cũng cao thấp không đều, rất nhiều gia tộc không quá mạnh mẽ căn bản không chen vào được với những người kia, thế là liền chuyển sự chú ý, nhìn thấy Cố Sanh bên cạnh Tề Thịnh.

Sau đó liền kinh ngạc, bên cạnh Tề Thịnh lần đầu tiên xuất hiện phụ nữ.

Cố Sanh đúng lúc này, bằng một cách mà cô hoàn toàn không nghĩ tới, một cách khó hiểu đã nổi tiếng trong giới thượng lưu này.

Những người kia mắt nhanh như chớp chuyển động, liền nghĩ ra chủ ý, trước đó không đưa danh thiếp cho Tề Thịnh, liền lén lút đưa hết cho Cố Sanh.

Cố Sanh còn không hiểu ý họ là gì, trong tay liền bị nhét đầy danh thiếp, liếc mắt qua, hình như đều rất nổi tiếng.

Thế là Cố Sanh cũng không khách khí, nhận lấy tất cả.

Trước đó cô sợ bị anh nhìn thấy, trong lòng cũng vui mừng ra mặt, nhìn hai người đi ra khỏi sảnh tiệc, Tề Thịnh hỏi cô muốn thay quần áo khác không, Cố Sanh nhìn chiếc sườn xám trên người mình, nghĩ nghĩ là ai đã mua cho mình, bỗng nhiên kéo khóe miệng.

"Sao vậy?" Tề Thịnh hỏi.

"Tôi quên mất Phó Cảnh rồi."