Phàm Lý cường vừa rời đi Bạch Thẩm Phi nhanh tay vào thị trường chứng khoáng qua thực thì chứng khoáng công ty tuột giá khá mạnh. Bạch Thẩm Phi đưa tay ấn nhẹ vào bụng mình cơn đau trở nên mạnh dần không hề giảm mà còn đau hơn trước đưa tay gọi nội bộ.
“Gọi Tô Mạn Du mang trà vào cho tôi” Bạch Thẩm Phi cố chỉnh lại gọng mình.
“Dạ!” Diệp Song Trúc có chút bất ngờ nhìn Tô Mạn Du đang chăm chỉ đánh văn bản. Ở Tô Phàm này 4 năm trời cũng chưa từng thấy Bạch Thẩm Phi ngoài cà phê và rượu ra thì chưa từng uống loại khác. Tô Mạn Du nghe lệnh pha một cốc trà gừng mật ông mang vào phòng đã thấy dương mặt trắng bệch của anh liền hoảng sợ mang cốc trà lên bàn làm việc đến gần anh.
“Thẩm Phi…” Tô Mạn Du chưa nói hết câu đã bị người ta kéo vào lòng.
“Yên một chút” Bạch Thẩm Phi ôm chắt lấy cơ thể mềm mại nắm tay cô ấn mạnh vào điểm đau khuôn mặt cô trở nên lo lắng Tô Mạn Du thò tay vào lớp áo sơ mi ấn nhẹ vào các điểm quanh điểm đau còn lấy tay xoa nhẹ điểm đau.
“Còn đau không? Đến bệnh viện được không?”
“Tiểu Du bao giờ mới đưa được nàng về dinh!”
“Đáng ghét.” khuôn mặt Tô Mạn Du đỏ ửng cúi xuống dựa vào ngực anh.
“Còn đau không?”
“Đỡ hơn rồi.” Bạch Thẩm Phi nâng khuông mặt cô lên đặt môi lên môi cô từ từ hưởng thị hương vị ngọt ngào.
Năm ngày sau cổ phiếu ‘Tô Phàm’ liên tục giảm nhưng vẫn chưa đến mức rớt giá thị trường. Chuyện Tô Mạn Du không biết ai đã công khai các bức ảnh đáng lẽ chỉ có anh và Phàm Lý Cường biết hiện tại khiến công ty bàn tán sôi nỗi một trận. Tô Mạn Du bị mọi người mắng chửi không ngừng còn bị tổng giám đốc gọi vào phòng. Trong lòng mọi người đều khẳng định là cô sẽ bị chửi một trận rồi sẽ bị đuổi ra khỏi công ty nhưng mà ông trời rõ là bất công. Trong phòng tổng giám đốc chính kẻ phạm tội đó đang ngồi trong lòng vua của mấy vị khóc đến sưng cả mắt phải thầm thì một tay ôm cô một tay giữ tay cô không giụi mắt mình thỉnh thoảng anh hôn lên những giọt nước mắt hơn cô.
“Em không có… em không có làm, mà tỷ tỷ trúc bảo em đưa cho công ty đối thủ. Em không biết!!!”
Tô Mạn Du miếu máo không thốt nỗi ra câu.
“Đừng khóc nữa thì ngày kia làm cô dâu bây giờ, vợ anh ngốc thì làm sao em mang bán anh được chỉ có anh mang bán em thôi.”
Bạch Thẩm Phi đỗ dành mãi Tô Mạn Du mới ngừng khóc và ngủ thiếp trong lòng anh.
Không biết từ đâu ra Phàm Lý Cường vào chưa kịp gào thét thì lại thấy hình ảnh mỹ nữ đang nằm trong lòng anh hùng nên cứ tưởng bản thân nhầm phòng bèn xin lỗi. Đi ra ngoài nhìn rõ bà chữ phòng tổng giám đốc không sai liền lao vào lần nữa thì vẫn là cảnh đó.
“Tốt nhất là cậu đừng đánh thức cừu con của tôi dậy” Bạch Thẩm Phi giọng có chút lạnh lùng nhưng ánh mắt nhìn cô thì vô cùng dịu dàng.
Phàm Lý Cường giụi mắt nhiều lần nhưng vẫn không thể xua tan cảnh tượng đó.
“Cầm lấy! Chút nữa quay lại” Bạch Thẩm Phi vứt một tấm thiệp đỏ trên bàn, Phạm Lý Cường tò mò cầm lên xem thử mở ra xem hắn không biết trên đó viết gì chữ viết rồng bay phượng múa nhưng hắn biết chỉ có 4 chữ ‘sư thầy xuất giá’ Phàm Lý Cương còn chưa hoàn hồn thì lại có một túi to để trước mặt hắn. Bên trong chứa toàn nhưng tấm thiệp đỏ tương tự như vậy “hãy phát hết trong ngày mai!” Bạch Thẩm Phi không hề để ý đến bạn mình mà hạ lệnh cảm thấy cơ thể mềm mại trong long đang cử động liền vỗ nhẹ lưng cô. ‘Người ta nói sóng sau xô sóng trước quả thực không sai’
Chuyện Tô Mạn Du bán tài liệu cho công ty đối thủ hoàn toàn bị lắng xuống nhờ thông tin tổng giám đốc của họ ngày mai tổ chức đám cưới với tiểu thư Tô gia huyền bí đắt như tôm tươi không ai ngại mà thêu dệt câu chuyện.
Nào là cô dâu đã dùng tiền cứu công ty nên tổng giám đốc lấy thân đền đáp, nào là cô dâu là thanh mai trúc mã lén lúc yêu nhau đã có hai mặt con giờ mới cưới. Nào là cô dâu cùng tổng giám đốc ăn chơi một đêm giờ đến ăn vạ, mỗi phòng ban đều có mỗi câu chuyện khác nhau mà người nghe phải bò trên đất ôm bụng mình.
Đến Phàm Lý Cường cũng muốn biết người cưới anh là ai có phải là cô gái trong lòng anh hôm qua không. Nhưng cô gái ấy úp mặt vào ngực anh nên hắn hôm đó không nhìn rõ, nếu nói anh kết hôn với người do nhà họ Bạch sắp xếp thì thật sự vô lý người anh cưới là người anh yêu thì càng vô lý hơn. Theo Phàm Lý Cường hiểu về Bạch Thẩm Phi thì công việc mới chính là vợ tiền chính là con. Không đời nào anh lại bỏ vợ bỏ con đi lấy người khác vậy thiệp đỏ trên bàn lại là người trùng tên nhưng thật rõ ràng 4 tháng nay anh bỏ vợ vỏ con mình đẩy cho Phàm Lý Cường để về nhà ôm tình nhân à.
Có thể ‘Tô Phàm’ đang nỗi sóng gió trong khi đó hai kẻ tội đồ thì một người đắp dưa chuột ăn hoa quả với bà mình còn một kẻ đang trang trí phòng tân hôn cho ngày mai vô cùng vui vẻ.
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***