Đã một năm kể từ lần đầu tiên Ngọc Tú gặp Lạc Nam...
Hiện tại nàng vẫn cảm thấy mọi thứ như một giấc mộng không chân thật.
Liệu có ai nghĩ đến trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngũi như thế, một thiếu nữ đánh cá tu vi Luyện Khí phải vất vả mưu sinh qua ngày lại lột xác thành một nữ Kim Đan Cảnh cấp cường giả.
Đôi khi nàng nghĩ, công tử của mình chắc chắn là thiên thần...người bình thường căn bản không thể tạo nên kỳ tích như thế.
Ngọc Tú cho rằng tất cả công lao về sự tiến bộ của mình đều thuộc về Lạc Nam...nhưng lại không biết rằng chính sự nỗ lực và ý chí muốn vươn lên của nàng cũng rất quan trọng.
Bởi trước nàng, Lạc Nam cũng từng có ý giúp đỡ Lang Thông một phen nếu được phụ thân của hắn trả công đàng hoàng.
Đáng tiếc Lang Thông ngay cả cửa ải đầu tiên cũng không qua được.
Ngọc Tú chẳng những dễ dàng qua được cửa ải đầu, mà nàng còn tiến bộ đúng với sự kỳ vọng của Lạc Nam.
Hắn từng hứa trong vòng 3 năm sẽ giúp nàng vào Kinh Đế Học Viện nhưng xem ra chỉ cần một phần ba thời gian là đủ rồi.
“Thiên Hà Quyết tu luyện đến đâu rồi?” Lạc Nam ung dung hỏi.
“Bẩm công tử, đan điền của muội đã hình thành một thiên hà nhỏ, bên trong có một viên Kim Đan to lớn trôi lơ lửng.” Ngọc Tú vui sướng đáp.
Nàng cực kỳ yêu thích môn công pháp Thiên Hà Quyết này, bởi lẽ nó khiến đan điền của nàng biến thành một vùng thiên hà mỹ lệ, đây là điều mà bất cứ nữ nhân nào cũng sẽ ưa thích.
“Tốt rồi, có thể tham gia khảo hạch.” Lạc Nam nở nụ cười.
“HÍ!”
Tiếng hí vang vọng, một tia lôi đình do hai màu sắc đen và vàng chấn động bầu trời hàng lâm mà xuống.
Lôi đình tan rã, hiện ra thân ảnh của một con Yêu Mã thần tuấn bất phàm.
Bộ lông đen tuyền nay đã có những đường viền kim sắc nổi bật uốn quanh, đôi mắt sắc bén lấp loé hắc kim lôi đình, quanh thân được bao bọc bởi lân phiến kiên cố như chiến giáp.
Đây chính là Tiểu Ô sau khi được ăn yêu đan và thịt của Kim Lôi Giác Thú, nó đột phá Tam Giai, sở hữu Hắc Lôi và Kim Lôi, tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
“Chủ nhân, Ngọc Tú tỷ tỷ.” Tiểu Ô khai mở linh trí, miệng phun tiếng người.
“Lên đường!” Lạc Nam ném một viên Ích Cốc Đan vào mồm, thoả mãn nói.
Ngọc Tú tò mò chớp chớp đôi mắt đẹp, nàng không hiểu vì sao với bản lĩnh cao cường của công tử vẫn phải dùng Ích Cốc Đan.
Theo như nàng nghĩ, hắn chắc chắn là đại năng thông thiên triệt để che giấu tu vi đang dạo chơi chốn nhân gian, không cần ăn uống mới đúng.
Ngọc Tú không dám hỏi nhiều, cùng Lạc Nam leo lên lưng Tiểu Ô.
Con ngựa hí vang hoá thành tia chớp lao ra khỏi khu rừng vô cùng nhanh chóng.
Lạc Nam đem Nhẫn Trữ Vật của đám cao tầng Săn Lang Thành ném cho Ngọc Tú giải trừ cấm chế.
Tam Giai Yêu Thú ngày đi vạn dặm, khi ánh hoàng hôn phủ xuống, cái bóng cao lớn sừng sững của thành trì cao cấp hiện ra, trên tường thành có điêu khắc một bức tượng bằng bạc hình một con Giao Long khổng lồ đang uốn lượn.
Đây chính là Ngân Giao Thành.
Dọc theo quảng đường, Lạc Nam có nghe ngóng được thành chủ của Ngân Giao Thành là nhân loại may mắn sở hữu huyết mạch Giao Long, nhờ vào đó đột phá Hoá Thần, được Kinh Quốc trọng dụng.
Quan chức ở Kinh Quốc chia thành Cửu Phẩm, mà thành chủ của các thành trì cao cấp chính là Quan Lục Phẩm, dưới tay bọn hắn là Quan Cửu Phẩm đến Quan Thất Phẩm.
Hầu hết thành chủ của các thành trì cao cấp ở Kinh Quốc đều từng là học sinh tốt nghiệp từ Kinh Đế Học Viện, qua đó có thể thấy địa vị của Kinh Đế Học Viện kinh khủng đến mức nào.
“Trong thành không được cưỡi toạ kỵ.” Thị vệ canh gác căn dặn.
Ở những thành trì cao cấp như thế này, tu sĩ Kim Đan vốn không quá hiếm lạ...cho nên mặc dù Tiểu Ô rất uy phong cũng chẳng gây nên quá nhiều sự chú ý.
Lạc Nam hiểu ý gật đầu, cùng Ngọc Tú xuống ngựa, chậm rãi dắt theo Tiểu Ô.
Giao nộp lệ phí vào thành là 10 khối Linh Thạch Thượng Phẩm, thành công tiến vào đường cái lớn.
Ngọc Tú lần đầu đến nơi phố thị phồn hoa như vậy, không nhịn được hiếu kỳ đánh giá xung quanh.
Về phần Lạc Nam thì chẳng cần phải nói, ngay cả thần tích hắn cũng thấy qua rất nhiều, e rằng sẽ chẳng có nơi nào tại đại lục này khiến hắn rung động, từ đầu đến cuối vẫn ung dung bình thản.
“Công tử, cấm chế đã giải xong.” Ngọc Tú báo cáo:
“Tổng cộng có hai mỏ Linh Thạch Cực Phẩm, công pháp của Lang Gia Thành, hai kiện Pháp Bảo Huyền Cấp và số ít đan dược trị thương, hỗ trợ tu luyện.”
Lạc Nam vuốt cằm, công pháp của Lang Gia Thành và pháp bảo của bọn hắn không thể lấy ra tránh bại lộ thân phận giết người, vậy chỉ có hai mỏ Linh Thạch Cực Phẩm là tạm dùng được.
“Muội lấy Linh Thạch này đi mua vài chục quyển trục bỏ trống cho ta.” Hắn cười nói.
Ngọc Tú hiểu ý rời đi, rất nhanh đã mang về 30 quyển trục.
Lạc Nam dừng ở ven đường, lấy ra bút lông tuỳ ý viết khẩu quyết vào 30 quyển trục.
Hắn tự sáng tạo ra hàng loạt công pháp, vũ kỹ, thân pháp Huyền Cấp, trong đó còn có hai môn Địa Cấp Công Pháp.
“Đem bán đi!” Lạc Nam nở nụ cười.
Ngọc Tú nghẹn họng nhìn trân trối, chưa đầy nửa giờ công tử đã sáng tạo ra nhiều thủ đoạn quý giá như vậy, hắn thật sự là thần sao?
Hỏi thăm một chút, biết được ở các thành trí lớn đều có chi nhánh của Kinh Bảo Các, đây là thế lực kinh doanh do hoàng thất Kinh Quốc lập nên, uy tín không cần bàn đến.
Tạm lưu Tiểu Ô ngoài cổng, hai người tiến vào Kinh Bảo Các bán ra 30 quyển trục.
Chứng kiến ngay cả Địa Cấp Công Pháp mà cũng có người đem đi bán, tổng quản Kinh Bảo Các chấn động, không đủ quyền hành, phải gọi Đại Trưởng Lão xuất hiện giao dịch.
Mọi thứ thành công tốt đẹp, Lạc Nam và Ngọc Tú lại thu về lượng Linh Thạch khổng lồ.
Lạc Nam dùng số Linh Thạch này mua được một kiện Địa Cấp Phi Hành Pháp Bảo là Thanh Diệp Chu, một cái lò luyện đan, bộ công cụ luyện khí và hàng nghìn loại tài nguyên cần thiết.
Nhìn hai người dắt ngựa rời đi, Kinh Bảo Các Đại Trưởng Lão nhỏ giọng nói với tổng quản:
“Nói với Thành Chủ chú ý động tĩnh của hai người này, vết mực bên trên các quyển trục vẫn còn rất mới, chứng tỏ những thủ đoạn kia mới được viết vào chưa lâu.”
“Hít, ý của ngài là...” Tổng quản khiếp sợ nói:
“Chẳng lẽ bọn hắn là tiền bối cao nhân? Vì muốn kiếm tiền mà sẳn sàng viết ra nhiều khẩu quyết như thế đem đi bán?”
“Tóm lại trước mắt không nên đắc tội, cứ âm thầm chú ý là được.” Kinh Bảo Các Đại Trưởng Lão trịnh trọng căn dặn.
...
Trong phòng khách sạn, Lạc Nam ra hiệu Ngọc Tú nổi lửa lên.
Nàng hiểu ý, đánh lửa vào cái lò luyện đan, Hoả Thuộc Tính của Kim Đan Kỳ cháy hừng hực.
Hơn nữa vì Ngọc Tú có được Thiên Hà Quyết, ngọn lửa do nàng thi triển ra càng mạnh mẽ không thua gì lửa của Nguyên Anh.
“Nghe theo lời của ta mà khống chế nhiệt độ ngọn lửa.”
Lạc Nam mượn lửa của Ngọc Tú, rốt cuộc có thể luyện đan.
Với bản sự của hắn, chỉ cần ngọn lửa như thế này là có thể luyện ra kha khá đồ chơi cao cấp khác.
Một tháng thời gian trôi qua, nhìn mấy cái bình ngọc chứa đựng thành quả trước mặt, Lạc Nam hài lòng nở nụ cười.
“Luyện đan đã xong, kế tiếp là luyện khí...” Lạc Nam cười tủm tỉm:
“Chúng ta chế bom, Cầu Tiên Đại Lục này hình như không có Phích Lịch Đường...sự mỹ lệ của những vụ nổ sẽ toả sáng a.”
Ngọc Tú cái hiểu cái không, chỉ biết rằng làm theo lời công tử chắc chắn sẽ không sai.
Nửa năm nhanh chóng trôi qua, Ngọc Tú biết thêm rất nhiều tri thức về Luyện Đan, Luyện Khí, chơi bom, luyện độc...
Lạc Nam cười tủm tỉm:
“Tốt rồi, hiện tại đã không cần ngán mấy con hàng cấp Luyện Hư.”
Trung tâm Ngân Giao Thành chính là Ngân Gia, hay nói đúng hơn là phủ thành chủ.
Phía trước Ngân Gia lúc này lại dựng lên một toà đại quán đường đường và ngang nhiên.
Đây chính là Chiêu Hiền Quán do Kinh Đế Học Viện lập nên, xung quanh người bu đông nghẹt như kiến cỏ, bất quá tất cả đều vô cùng quy cũ giữ vững vị trí, người tuy đông nhưng không rối loạn.
Tất cả đều là thiên tài Kim Đan và người hầu của bọn hắn đến từ các phương thế lực, tiểu thành xung quanh...muốn tìm kiếm cơ hội đặt chân vào Kinh Đế Học Viện.
Mặc dù thời gian để Kinh Đế Học Viện chiêu mộ tân sinh là 10 năm, tuy nhiên mỗi một cái Chiêu Hiền Quán ở thành trì cao cấp chỉ tuyển chọn tối đa 30 tân sinh mà thôi, đồng nghĩa nếu ngươi đến trễ sẽ bỏ lỡ cơ hội, buộc phải tìm đến những Chiêu Hiền Quán ở thành trì khác.
Mà ví dụ nếu ngươi thất bại ở toà thành này, ngươi vẫn có thể đến toà thành khác để khảo hạch, chỉ cần được một trong số các Chiêu Hiền Quán đồng ý thu nhận là được.
Lạc Nam cảm thấy cách thức tuyển chọn này đã rất khoan dung độ lượng, so với lần hắn tiến vào Thánh Linh Học Phủ dễ hơn rất nhiều...
Thánh Linh Học Phủ chỉ cho một cơ hội, trong khi Kinh Đế Học Viện có nhiều cơ hội hơn, nếu không thể nắm bắt vậy chỉ có thể trách bản thân ngươi vô dụng.
Ngọc Tú và Lạc Nam khoác áo choàng, đầu đội mũ rộng vành có rèm buông xuống che đậy diện mục lặng lẽ tiếp cận.
PHẦN PHẬT...
Áo choàng tung bay, hai thân ảnh chậm rãi hạ xuống phía trước Chiêu Hiền Quán thu hút vô số ánh mắt, đặc biệt là các nam tử đều xém chút chảy nước miếng, vừa sùng bái vừa ngưỡng vọng và thèm thuồng.
Đây là một đôi tỷ muội song sinh ngũ quan sắc sảo, một người mặc chiến giáp cắt tóc ngắn anh tư bừng bừng, một người toàn thân trong tà váy dài phiêu nhiên trang nhã...khí chất hai người vô cùng khác biệt, nhưng cả hai đều bùng phát khí tức Hoá Thần khiến toàn trường hãi hùng.
“Các nàng là Song Đài Tiên Tử, xuất thân từ Đài Gia cao quý tại Kinh Đô, hiện đều đảm nhiệm chức vụ lão sư tại Kinh Đế Học Viện.” Có người sùng bái hô to.
“Nghe nói Song Đài Tiên Tử gồm có Đài Lộ và Đài Trang, trong đó Đài Lộ chiến lực phi thường, Linh Thể Song Tu, còn Đài Trang lại là một vị Hồn Linh Song Tu...”
“Hừ, chút kiến thức ấy cũng mang ra khoe khoang? Đài Lộ lão sư còn là một vị chiến tướng tung hoành chiến trường thành thạo thống quân, trận pháp, luyện khí... ngược lại Đài Trang lão sư tinh thông trận pháp, phù chú, luyện đan.”
“Có hai vị tiên tử lão sư ở đây, mọi thiên tài ở hầu hết lĩnh vực đều sẽ có cơ hội được thu nhận, Kinh Quốc ta càng thêm vững mạnh.”
“Haizz, không hổ là người Đài Gia, đây là gia tộc có Hợp Thể cấp cường giả toạ trấn a...một trong tứ đại gia tộc ở kinh đô.”
“Giữ trật tự!” Đài Lộ mặc chiến giáp nâng bàn tay, khí thế lan toả khắp toàn trường, mọi người đều vô thức câm miệng.
“Tất cả thí sinh phân nhau đứng thành hai hàng.” Đài Trang ôn tồn mở miệng:
“Một hàng khảo hạch chiến lực ở tay phải của ta, một hàng khảo hạch các tài năng ở đa lĩnh vực ở tay trái của ta...ai cảm thấy mình lợi hại ở phương diện nào thì xếp vào hàng đó.”
“Nhân tiện nói luôn, đã có 28 danh ngạch được tuyển chọn, đồng nghĩa chỉ cần 2 người nữa thông qua khảo hạch, Chiêu Hiền Quán tại toà thành này sẽ đóng lại.”
Hàng trăm thí sinh ngưng trọng đưa mắt nhìn nhau, xem ra đây là cơ hội cuối cùng của bọn hắn rồi.
Lạc Nam nháy mắt với Ngọc Tú: “Lên đi!”
“Nhất định sẽ không để công tử thất vọng.” Ngọc Tú tự tin nói.
Ngay cả Tứ Giai Yêu Thú nàng cũng đã chiến qua, trong khi đối thủ ở nơi này đều là Kim Đan Kỳ, không chút e ngại.
Ngọc Tú xếp vào hàng bên tay phải, khảo hạch chiến lực...
Mà hàng bên tay phải cũng là hàng nhiều người nhất, có đến hàng trăm thiên tài tu vi Kim Đan đứng vào.
Trong khi hàng bên tay trái chỉ có ít ỏi mười người.
Hiển nhiên ở bất cứ nơi đâu thì các nghề nghiệp như Luyện Đan, Luyện Khí cũng đều khá quý hiếm.
Thấy cảnh này, Lạc Nam lại hướng Ngọc Tú nháy mắt ra hiệu.
Ngọc Tú hiểu ý, chuyển sang đứng hàng bên trái để đỡ mất thời gian.
Trong nửa năm qua được Lạc Nam dạy dỗ ở đa phương diện, nàng cảm thấy dù khảo hạch ở lĩnh vực nào thì mình cũng có thể chiến thắng.
Thấy sự chênh lệch giữa hai hàng, Đài Trang nhẹ gật đầu:
“Hàng bên trái khảo hạch trước!”
Nàng phất tay, một toà đài cao lơ lửng giữa không trung hiện ra.
Cái đài này là một kiện pháp bảo, nó có thể xác định những kẻ vượt quá 200 tuổi và trục xuất xuống.
Kẻ nào dám gian lận trong khảo hạch, chắc chắn sẽ bị trừng phạt.
Hơn mười người gồm cả Ngọc Tú phi thân lên đài...Đài Trang thản nhiên nói:
“Thi triển bản lĩnh tốt nhất của các ngươi, có thông qua hay không sẽ do ta quyết định.”
Một đám thiên tài quyết tâm cao độ, lập tức kẻ thì lập xuống Trận Pháp, kẻ thì luyện chế Phù Chú tại chỗ, kẻ thì luyện khí.
Ngọc Tú ung dung phất tay, Hoả Diễm ngưng tụ thành một tôn Đan Đỉnh trôi nổi trước mặt.
Cảnh tượng này khiến đồng tử trong mắt toàn trường co rụt lại.
Đối với bọn hắn, việc dùng ngọn lửa thay cho lò luyện thật sự vô pháp tưởng tượng...trừ số ít trường hợp sở hữu Dị Hoả đặc biệt, nhưng rõ ràng Ngọc Tú không hề có được Dị Hoả, ngọn lửa của nàng là Hoả Thuộc Tính của Kim Đan Cảnh bình thường.
“Đây là thủ pháp luyện đan gì?” Ngay cả Đài Trang và Đài Lộ cũng khiếp sợ.
Ngọc Tú mặc kệ tất cả, nàng đem các nguyên liệu thành thạo bỏ vào ngọn lửa của mình, điều động ý niệm...trước mắt như hiện ra hư ảnh Lạc Nam cầm tay chỉ việc, sự tự tin tăng mạnh.
Một nén nhang trôi qua, ngọn lửa ngưng kết thành lò luyện của Ngọc Tú đã chậm rãi tan biến, lộ ra ba viên Kim Sắc Đan Dược trôi nổi bên trong.
“Phá Kim Đan? Làm sao có thể?” Đài Trang nhịn không được hét lên thất thanh.
Đây là đan dược giúp Kim Đan Cảnh trùng kích tiểu cảnh giới.
Dù nàng là một vị Ngũ Phẩm Luyện Đan Sư, muốn luyện Phá Kim Đan cũng tốn ít nhất một canh giờ.
Ấy vậy mà Ngọc Tú chỉ mất một nén nhang, hơn nữa dùng thủ pháp luyện đan vượt xa hiểu biết của nàng.
“Vị cô nương này, ngươi tên là gì?” Đài Lộ trịnh trọng hỏi.
“Ngọc Tú.” Thiếu nữ thản nhiên đáp.
“Thủ pháp luyện đan vừa rồi không biết gọi là gì?” Đài Trang hiếu kỳ vô hạn.
“Thứ lỗi không thể nói, đây là do sư phụ ta bí mật truyền thụ.” Ngọc Tú dựa theo lời Lạc Nam căn dặn trước đó trả lời.
“Không biết sư phụ là vị Đại Sư nào?” Đài Lộ và Đài Trang cùng chắp tay, hy vọng nghe qua danh tự của một vị Bát Phẩm Luyện Đan Sư nào đó.
Đáng tiếc, Ngọc Tú lại lắc đầu:
“Sư phụ ẩn cư đã lâu, ngay cả ta cũng không biết tên của ngài.”
“Như vậy à...” Hai vị tiên tử lão sư tiếc nuối thở dài:
“Thôi được rồi, cô nương thông qua khảo hạch.”
...
Lại một năm nữa trôi qua, gác lại những khó khăn và thử thách của năm 2024, chúc cả nhà CĐBC năm mới 2025 dồi dào sức khoẻ, an khang thịnh vượng, vạn sự như ý <3
Cảm ơn tất cả mọi người đã cùng nhau đi đến gần cuối hành trình, 2025 sẽ là điểm kết thúc của truyện CĐBC.
Em xin cảm ơn những lời chúc phúc, những lì xì của mọi người dành cho em ^^