Vu Tộc Lão Tổ đại triển thần uy, ba đầu sáu tay vừa công vừa thủ, lại tạo âm ba công khủng bố.
“Ở đây không phải mỗi ngươi là Vu Tộc.”
Cự Mỹ Anh hừ một tiếng, nàng cũng thi triển Ba Đầu Sáu Tay, kích hoạt thêm Bát Môn Độn Giáp.
Chiến lực đại tăng, trực tiếp lao đến cận chiến cùng với Vu Tộc Lão Tổ, dùng Cự Thần Thuẫn và Cự Thần Giáp đối kháng.
Đồng thời, Hư Vô Lĩnh Vực được nàng kích hoạt tạo thành một vùng đầm lầy hư vô cuốn lấy một nửa cơ thể bên dưới của Vu Tộc Lão Tổ, khiến thân hình khổng lồ của đối phương trở nên nặng nề, kém cơ động.
Nhưng dù là như thế, một mình Cự Mỹ Anh cũng khó chống lại sức mạnh vượt trội của Vu Tộc Lão Tổ, ba kiện Thạch Chuỳ khổng lồ cùng lúc nện xuống, xém chút khiến Cự Mỹ Anh thổ huyết.
“Để ta!”
Lê Sa dũng mãnh quát to, nàng triệu hoán Hoang Cổ Bát Thủ Tướng...tám cánh tay khổng lồ chằn chịt những đường gân mạch, hung hăng ôm chặt lấy cơ thể Vu Tộc Lão Tộc, muốn dùng sức quật ngã như chơi đấu vật.
Chỉ chờ có thế, Yên Thê và Đình Manh Manh từ phía sau toàn lực công kích.
RỐNG!
Vu Tộc Lão Tổ gầm lên, ba tấm Thạch Thuẫn như mai rùa kiên cố bao trùm toàn thân, ngạnh kháng lại nhát búa kinh khủng của Khai Thiên Phủ, chống lại dung nham thần lực nổ tung.
“Không được, cái tên này quá trâu, tấn công từ bên ngoài rất khó làm tổn thương đến hắn.” Cự Mỹ Anh cau mày nói.
“Bên ngoài giao cho chúng ta, Manh Manh xông vào trong.” Tuyết Mộng gia nhập chiến trường.
“Vĩnh Cửu Băng Thần Lực!” Tuyết Mộng thi triển Băng Vĩnh Cửu cấp Thần Đạo, kết hợp với Gia Tốc Tổ Phù...rất nhanh đã tầng tầng lớp lớp đóng băng các khối cơ bắp khổng lồ của Vu Tộc Lão Tổ.
Vĩnh Cửu Băng Thần Lực xâm nhập vào bên trong khiến thi thân của ông ta trở nên chậm chạp.
Lê Sa điều khiển Hoang Cổ Bát Thủ Tướng thành công đem Vu Tộc Lão Tổ quật ngã ra đất, toàn bộ chiến trường vì đó chấn động như động đất.
“Nghịch Sinh Công!”
Đình Manh Manh hiểu ý.
Cả nàng và Khai Thiên Phủ cùng lúc teo nhỏ lại như con kiến, chui tọt vào bên trong miệng của Vu Tộc Lão Tổ, xâm nhập lục phủ ngũ tạng.
Nội tạng của Thể Thần cũng là rất cứng cáp, bất quá trong tay Đình Manh Manh lại chấp chưởng Binh Nhân Tộc như Khai Thiên Phủ, ở bên trong điên cuồng tàn phá.
“AAAAAAAAAA...RỐNG...”
Vu Tộc Lão Tổ cảm nhận được đau đớn, ngửa đầu hít sâu một hơi dài, đem vô tận Nguyên Khí xung quanh như vòi rồng cuốn vào thể nội.
“Không xong, hắn muốn dồn ngược Âm Ba Công vào.” Chúng nữ biến sắc.
Nếu Âm Ba Công bạo tạc bên trong cơ thể, Đình Manh Manh sẽ đón nhận tất cả, chắc chắn sẽ trọng thương.
“Băng Phong Vạn Lý!” Tuyết Mộng không để điều đó xảy ra, Thần Kỹ thi triển, Băng Vĩnh Cửu nhanh chóng bịt kín miệng của Vu Tộc Lão Tổ, đóng băng cả môi, lưỡi và cổ họng của ông ta khiến sóng âm ba đang ngưng tụ im bặt mà dừng.
XOẸT XOẸT...RĂNG RẮC...
Đình Manh Manh thoải mái tìm các đốt xương quan trọng trong cơ thể Vu Tộc Lão Tổ chém nát, Khai Thiên Phủ bổ đến đâu, xương cốt khổng lồ gãy đôi đến đó...
ẦM ẦM ẦM...
Cơ thể nặng nề của Vu Tộc Lão Tổ rốt cuộc bị trấn áp...trở thành người đầu tiên trong mười vị đại năng thượng cổ chiến bại.
Đình Manh Manh dùng lưỡi búa rạch thủng một lỗ lao ra ngoài, cất tiếng cười phá lên:
“Đại tỷ, ta thắng rồi...xem ngươi biểu hiện thế nào!”
“Xú nha đầu đắc ý.” Âu Dương Thương Lan vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng cũng không dám lơ là.
Bởi vì đối thủ của nàng chính là Lão Tổ Man Ngưu, tộc trưởng đời trước của Man Lực Thần Ngưu Tộc.
Man Lực Thần Ngưu tên như ý nghĩa, trời sinh sở hữu Thần Lực, thiên phú dị bẩm, được xem là Ngưu Tộc có lực công kích mạnh nhất.
Lúc này Lão Tổ Man Ngưu hoá thành trạng thái bán yêu, như một con trâu hình người đứng bằng hai chân, cơ bắp bạo khởi, gân mạch sống động hệt những con rồng đang luân chuyển trong cơ thể.
Thân là một trong những chủng tộc thiện chiến nhất, Lão Tổ Man Ngưu tinh thông Chiến Thế, Sát Thế, Quyền Thế, Cước Thế...
Mỗi một quyền, một cước đánh ra đều như hàng vạn con Man Lực Thần Ngưu cùng lúc xông trận, huỷ diệt mọi chướng ngại vật dám cản trở bước chân.
Âu Dương Thương Lan thi triển Bí Tự - Lâm, tiến vào trạng thái phòng ngự mạnh mẽ, sau lưng hiện ra hư ảnh Thời Không Vũ Long uốn lượn, trong tay chấp chưởng hai thanh Thần Binh là Loạn Tinh Thương và Ngân Dạ Đế Thương.
Nàng vừa nhanh nhẹn vừa mạnh mẽ, song thương cuồng vũ đối kháng trực diện Lão Tổ Man Ngưu.
Nhưng dù là như thế, Lão Tổ Man Ngưu vẫn dùng tay không đối kháng Thần Binh, mỗi một đấm, mỗi một cước đều chấn cho hai thanh Thần Thương của nàng rung động, xương cốt tê rần...
Âu Dương Thương Lan dùng Thời Gian Quy Tắc làm chậm Lão Tổ Man Ngưu, lại bị một tiếng rống của đối phương chấn vỡ cả quy tắc chi lực.
Nàng lại linh hoạt ẩn vào không gian, Lão Tổ Man Ngưu chỉ cần một quyền đã đem vạn dặm không gian huỷ diệt.
“Thế nào?” Lạc Long Nhi ở bên cạnh che miệng cười trộm.
Âu Dương Thương Lan tính cách cao ngạo ngông nghênh, muốn thử sức một mình chiến đấu với Lão Tổ Man Ngưu, kết quả liên tục bị đối phương đánh lui.
Gò má nàng đỏ lên, ngạo kiều quát một tiếng: “Còn không mau chi viện?”
“Haha.” Lạc Long Nhi chỉ chờ có thế.
Nàng bước lên một bước, ba vạn đan điền trùng trùng điệp điệp chồng chất lên nhau, hoá thành Thiên Hà mỹ lệ bạo phát sức mạnh.
HỐNG!
Trước sức công phá như pháo đài của Lão Tổ Man Ngưu đang lao đến, Lạc Long Nhi bá đạo đấm ra:
“Vô Tận Thiên Hà Quyền!”
ẦM...
Như hai hành tinh cùng nhau va chạm, đầu trâu kiên cố của Lão Tổ Man Ngưu húc thẳng vào nắm đấm của Lạc Long Nhi.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, một nửa đầu Lão Tổ Man Ngưu nổ ra để lộ cả xương sọ, nhưng đồng thời cánh tay của Lạc Long Nhi cũng gãy đôi.
Lực phản chấn quá mức kinh khủng.
Hai mắt Lão Tổ Man Ngưu đỏ lên, trực tiếp hoá thành một con trâu điên mang theo hàng vạn tầng Thế dung hợp húc đến.
“Nhân Yêu Kết Hợp!” Lạc Long Nhi quát lớn, vận chuyển Ngự Yêu Đạo Quyết.
Âu Dương Thương Lan hiểu ý hoá thành bản thể dung nhập vào cơ thể của nàng.
Hình xăm Thời Không Vũ Long hiện lên trên tay Lạc Long Nhi, đồng thời Bí Tự - Lâm cũng xuất hiện giữa trán của nàng.
Rất nhanh thương thế hoàn toàn khép lại, mà lúc này Lạc Long Nhi đã sở hữu cả Thời Gian và Không Gian từ Âu Dương Thương Lan.
Na Di Không Gian triển khai, nhẹ nhõm né tránh cú húc như trời giáng của con trâu này, xuất hiện trên đầu nó.
Khác với dung mạo đoan trang nhã nhặn, yểu điểu thục nữ của mình...phong cách chiến đấu của Lạc Long Nhi vẫn vô cùng thô bạo.
Nàng dồn nén lực lượng vào hai cánh tay, hung hăng chụp lấy hai cái sừng lớn trên đầu Man Lực Thần Ngưu, sức mạnh ba vạn hành tinh và Thiên Hà cùng lúc luân chuyển, hung hăng trấn xuống, muốn đem thân trâu khổng lồ đè xuống mặt đất.
RỐNG!
Hành vi của Lạc Long Nhi càng khiến Lão Tổ Man Ngưu trở nên phát rồ, nhất là khi nàng còn khoác áo choàng đỏ, quả thật kích thích thị giác của nó.
Di chuyển như lưu tinh, Lão Tổ Man Ngưu giãy dụa điên cuồng, cả người bật nẩy để đem Lạc Long Nhi hất tung.
Long Văn từ Âu Dương Thương Lan truyền sang, cánh tay của Lạc Long Nhi hoá thành hai cái Long Trảo như gọng kiềm kẹp chặt đôi sừng trâu, dù thế nào cũng không chịu buông bỏ.
Thấy tình huống này, Đông Hoa nở nụ cười thích thú, điều động Thiên Văn Quy Hoa Quyết, đánh ra một đoá Bỉ Ngạn Hoa tập hợp tất cả sức mạnh của mình lên cơ thể Lạc Long Nhi.
Lạc Long Nhi thực lực đại tăng, ngửa đầu gầm lên một tiếng:
“Xuống cho ta!”
Hai tay nàng như càn khôn trấn áp, bất chấp cái đầu bất khuất của Lão Tổ Man Ngưu đè xuống triệt để.
ẦM...
Tầng tầng lớp lớp không gian vỡ tạn, Lão Tổ Man Ngưu giãy dụa dữ dội vẫn không thoát khỏi số phận bị đè đầu cưỡi cổ.
Lạc Long Nhi vốn là một trong những nữ nhân mạnh nhất của Lạc Nam, lại có thêm Âu Dương Thương Lan và Đông Hoa tương trợ, vượt cấp nghiền ép Lão Tổ Man Ngưu không phải chuyện bất khả thi.
Nhân cơ hội đó, Thường Nga, Lăng Ba chúng nữ thi triển Băng Thần Lực đông cứng thân trâu khổng lồ, lớp băng dày hàng trăm mét như một ngọn núi nhỏ, giống như ướp thịt trâu.
Hai tên to xác nhất là Vu Tộc Lão Tổ và Lão Tổ Man Ngưu đã bị khống chế...
“Đây là phụ thân hay là sư phụ của Bùi Linh Hi nhỉ?”
Trong khi đó, đối thủ của Tuế Nguyệt và Võ Tam Nương chính là Lão Vực Thần, là Đạo Chủ của Vực Thần Đạo Thống thế hệ trước.
Hiểu rằng quan hệ của Lạc Nam với Vực Thần Đạo Thống, vì vậy các nàng không dám quá mức vô lễ, vừa muốn đánh bại ông ta, vừa không muốn làm tổn thương thi thể của ông ta.
Lão Vực Thần vô cùng mạnh, bản lĩnh điều động toàn thể các loại Vực đến mức lô hoả thuần thanh, xung quanh ông ta trôi nổi Kiếm, Thương, Giáo, Mâu, Đao, Kích...đủ loại Thần Binh lợi khí...tạo thành một phương thế giới bất khả xâm phạm bảo vệ xung quanh mình.
Nhưng Võ Tam Nương và Tuế Nguyệt không phải quả hồng mềm.
Võ Tam Nương kích hoạt huyết mạch Võ Thần của mình, kết hợp với Cửu Thánh Đạo Pháp và Vô Tận Chiến Kinh...nhục thân mạnh mẽ, cũng tạo nên hàng triệu tầng Vực ngưng kết thành Thế bao phủ xung quanh.
Song Thế va chạm mãnh liệt như hai vùng càn khôn nghiền ép lấy nhau...
Nhận ra khó phân thắng bại, Lão Vực Thần một tay nâng lên, thông qua khả năng của Vực Thần Đạo Kinh dồn nén ngưng tụ Thế của mình vào lòng bàn tay, một quyền thô bạo đấm ra.
“Bạo Vực Quyền!”
RĂNG RẮC...
Trước Vực Thần Đạo Kinh và Bạo Vực Quyền kết hợp, vô số tầng Vực của Võ Tam Nương có dấu hiệu rạn nứt.
Lão Vực Thần thừa thắng xông lên, liên tiếp đấm ra Bạo Vực Quyền, muốn triệt để huỷ diệt Thế của Võ Tam Nương thành cặn bả.
“Thời Không Mê Cung!”
Tuế Nguyệt ung dung kết ấn, tầng tầng lớp lớp Không Gian hình thành một mê cung chặt chẽ vây nhốt Lão Vực Thần, Thời Gian bên trong gần như ngưng đọng khiến tốc độ của ông ta giảm đến chín phần, rất khó thoát khỏi sự vây khốn của nàng.
“Chết!” Lão Vực Thần cảm ứng được sự tồn tại của Tuế Nguyệt, một tay điểm về phía nàng, Thần Binh gào thét bắn ra, xuyên qua không gian...
Đáng tiếc Tuế Nguyệt không phải người nắm giữ Thời Không bình thường, mà nàng là nhân vật đứng đầu trong số những kẻ thao túng Thời Không.
Trước khi Lão Vực Thần tấn công, nàng đã nhìn trước tương lai, nhẹ nhõm tránh thoát.
“Tam Nương ngươi vào mê cung.” Tuế Nguyệt phất tay, Võ Tam Nương đã được nàng dịch chuyển tiến vào, đối mặt với Lão Vực Thần.
Mà theo sự thao túng của Tuế Nguyệt, thời gian trong mê cung trở thành sân nhà của Võ Tam Nương, giúp tốc độ của Võ Tam Nương nhanh hơn gấp nhiều lần...
Trái ngược với đó, tốc độ của Lão Vực Thần lại bị làm chậm.
Chưa dừng lại, không gian trùng trùng điệp điệp hoà vào thế công của Võ Tam Nương, khiến mỗi chiêu nàng đánh ra đều được tăng uy lực, nhưng không gian cũng hoá thành xiềng xích và trói buột quấy rối Lão Vực Thần.
Mắt thấy có tỷ muội định tương trợ để đem Lão Vực Thần giải quyết, Tuế Nguyệt lắc đầu nói:
“Chúng ta cần phải bảo tồn thân thể của ông ta để giao trả cho Độ Đạo Môn, cứ cầm cự kéo dài thời gian, đợi phu quân làm thịt phản đồ là được.”
Ngay từ đầu, nàng và Võ Tam Nương chỉ muốn cầm chân Lão Vực Thần mà thôi.
...
“A Di Đà Phật!”
Trụ Trì của Sơn Hải Tự chắp tay trước ngực, quanh thân có hư ảnh Cổ Phật như pháp tướng hộ thân.
Mà đối diện với ông ta, không ai khác chính là Lãnh Nguyệt Tâm, Lãnh Vận Du hai nữ.
Lãnh Nguyệt Tâm trong trạng thái Ma Thần Biến, tóc dài đỏ ngầu cuồng loạn, âm trầm sát khí, quanh thân có loạn ma vũ động...
Lãnh Vận Du nửa phật nửa ma, sau lưng nàng hiện lên một toà kiến trúc vừa giống như tháp chùa cổ kính, lại vừa giống như địa ngục quỷ dị...
“Ngũ Hành Áp Đỉnh!”
Sơn Hải Trụ Trì một tay điểm ra, hư ảnh Cổ Phật khổng lồ vung tay chụp xuống hai nàng như muốn chụp hai con khỉ nhỏ, đem trấn dưới ngũ hành sơn.
Nào ngờ từ trong Địa Ngục Phật Tháp sau lưng Lãnh Vận Du, lại có bốn vị Ma Phật gào thét mà ra.
Bọn hắn như Phật Ma kết hợp, có được chiến lực sánh ngang Thần Đạo, hình thể khổng lồ, cuốn theo Phật Lực và Ma Lực, Phật Văn và Ma Văn kết hợp, vung chưởng ngạnh kháng một chiêu Ngũ Hành Áp Đỉnh.
Lãnh Nguyệt Tâm như ma ảnh tan biến tại chỗ, vạn ma loạn vũ hội tụ vào lòng bàn tay, thanh lãnh quát lên:
“Ma Thần Trảo!”
Một trảo nhắm ngay đỉnh đầu Sơn Hải Trụ Trì vồ xuống.
Sơn Hải Trụ Trì mặt không đổi sắc hất lên cà sa.
Phật quang diệu thế, cà sa trên thân ngâm tụng Phật Âm, tịnh tà Ma Hoá khiến thế công của Lãnh Nguyệt Tâm bị hoá giải hoàn toàn.
“Hiển Hán Cửu Châu!”
Sơn Hải Trụ Trì vung tay, chín viên hạt châu từ trong áo cà sa bắn ra ngoài.
Phật châu toả sáng, vậy mà hoá thành chín vị La Hán có chiến lực của Thần Đạo Sơ Kỳ, mỗi người sở hữu một loại Thuộc Tính khác nhau.
Kim La, Thuỷ La, Mộc La, Hoả La, Thổ La, Băng La, Lôi La, Phong La, Hồn La.
“Muốn lấy nhiều đánh ít? Hỏi qua chúng ta chưa hả?” Thục Phi cười khanh khách.
Thục Thục và Phi Phi hiểu ý bước lên, môi đỏ khai mở:
“Nhất Khí Hoá Tam Thanh!”
Khoảnh khắc đó, Thục Thục lại phân ra hai người, Phi Phi lại phân ra hai người.
Nhờ cơ duyên từ Thâm Uyên Chư Thần, các nàng đã đem Nhất Khí Hoá Tam Thanh thăng cấp, khiến Thục Thục và Phi Phi cũng có thể triển khai.
Bảy nữ nhân giống y như đúc, chấp chưởng Vô Lượng Thần Băng không biết tiêu hao Thần Lực là gì, điên cuồng thi triển vũ kỹ như mưa không ngừng nghĩ, đem Băng La Hán vây công.
Địa Ngọc Huyền nhắm ngay Thổ La Hán thử sức, đôi chân dài miên mang một cước đạp ra, Thổ Thần Lực hoá thành đại mạc gào thét...
Vũ Lăng Phi cả người hừng hực Địa Ngục Thần Diễm, trên thân chằng chịt các đường Viêm Mạch lao thẳng về phía Kim La Hán.
Diễm Hồng Liên trên đầu hiện ra hàng vạn vầng mặt trời thiêu đốt thương khung, bao vây Hoả La Hán vào trung tâm biển lửa.
Kiều Tố Tố không bỏ qua cơ hội, Hoá Mạch Vi Lôi Thể của nàng đã sớm lột xác thành Kiếp Mạch Đạo Thể, những đường kinh mạch không còn là lôi đình đơn thuần, thay vào đó chính là Thần Kiếp.
Ngạo Lôi Tháp lơ lửng trong lòng bàn tay của nàng, trực tiếp toả ra hấp lực thu lấy một vị Lôi La Hán, đem hắn hút vào bên trong.
Kiều Tố Tố xông vào Ngạo Lôi Tháp, bắt đầu kịch chiến...hàng phục Phật Châu.
Cơ Nhã và Cơ Băng tỷ muội liên thủ, chặn đứng Thuỷ La Hán.
“Lão nương thích lấy một địch hai.” Tần Mộng Ảnh kiêu ngạo vận chuyển gần hai mươi loại Thần Lực và Ma Thần Lực, một mình chiến với cả Mộc La Hán và Phong La.
Về phần Hồn La Hán còn chưa kịp thể hiện đã bị một vạn Hồn Thần của Thuỷ Triều Tịch bao vây khống chế, Trì Du Điệp công kích thẳng vào linh hồn.
Ngay khi Hồn La Hán vừa mới phòng ngự được trước thế công của Trì Du Điệp, Ngân Trinh đã như u linh ở phía sau ám sát, chuỷ thủ vô tình xuyên thủng...
XOẸT...
Linh Hồn phân tán, Hồn La Hán biến trở về là một viên Hồn La Châu...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3