Con Đường Bá Chủ

Chương 3115: NGƯỜI NGOÀI Ý MUỐN




“Đây chính là vị Đao Tu mạnh nhất thượng cổ, có thể cùng Loạn Phàm tiền bối đối chiến.”

Đối mặt với nam tử trung niên tay cầm đại đao, diện mục như hổ trước mặt, Loạn Thanh Quân ngưng trọng rút ra Loạn Kiếp Kiếm vàng óng.

Khinh Thế Đao Thần.

“Ngươi không chiến với nhân vật sáng lập nên Loạn Đạo Thần Quốc sao?” Phương Du đứng bên cạnh cười hỏi.

“Ta không muốn đấu với tổ tiên của mình.” Loạn Thanh Quân lắc đầu.

Đối thủ hiện tại chỉ còn lại Khinh Thế Đao Thần và Loạn Đạo Lão Tổ, Loạn Thanh Quân lựa chọn cùng Phương Du chiến Khinh Thế Đao Thần.

Bởi lẽ dù tổ tiên có những hành động không được nghĩa khí, nhưng suy cho cùng tổ tiên vẫn là tổ tiên, nếu không có tổ tiên sẽ không có nàng trên thế giới này...Loạn Thanh Quân vẫn dành cho đối phương sự tôn kính nhất định.

“Tốt lắm, vậy hôm nay chúng ta thỉnh giáo bản lĩnh của Khinh Thế Đao Thần.” Phương Du nhếch miệng cười một tiếng:

“Nếu để lão cha ta biết, chắc chắn sẽ rất ghen tị.”

Khinh Thế Đao Thần đã từng là thần tượng của Cuồng Hổ Đao Thần, đáng tiếc hai người sinh ra không cùng thời đại, cũng chỉ có thể nhìn thấy Khinh Thế Đao Thần thông qua bức hoạ.

Không ngờ hôm nay lại có được cơ duyên chiến với thi thân của Khinh Thế Đao Thần, Phương Du cảm thấy đây là một loại may mắn.

KENG!

Khinh Thế Đao Thần bỗng nhiên xuất đao tung ra một trảm đỏ ngầu như máu.

Đơn giản nhưng lại chứa đựng trong đó Đao Đạo chí cao, một đao như có thể trảm ra nhất phương thế giới.

Đồng tử trong mắt Phương Du và Loạn Thanh Quân đều co lại.

Nếu Loạn Đạo Kiếm Khí của Loạn Phàm là loạn lạc tung hoành, không theo bất cứ quy luật nào...thì Khinh Thế Đao Khí của Khinh Thế Đao Thần lại cực kỳ quyết liệt, gọn gàng nhưng lại táo bạo không cách nào để hình dung.

Dường như chỉ cần một đao, một ý niệm, ta liền có thể huỷ diệt tất cả.

Một đao có thể khinh thường thế gian.

Loạn Thanh Quân nâng lên Loạn Kiếp Kiếm, mây đen cuộn trào như vòi rồng, từng cột Hoàng Kim Kiếp Lôi giáng xuống thân kiếm.

Loạn Đạo Kiếm Thế nổ ra, nàng vận dụng Loạn Đạo Kiếm Quyết hoàn chỉnh kết hợp Kiếp Lôi cấp Thần Đạo đối kháng trực diện.

“Loạn Kiếp Trảm!”

Kiếp Lôi cuồng loạn, nhất kiếm chém ra, lôi đình phô thiên cái địa, rực rỡ chói mắt.

“Đao Kiếm Thần Vực – Khởi Tranh!”

Phương Du nở nụ cười lạnh lùng, Đao Thế và Kiếm Thế của nàng hoàn hảo dung hợp thành một, sau lưng hiện ra hư ảnh Long Thần và Hổ Thần giương nanh múa vuốt.

Hắc Hổ Ma Đao phóng thích Ma Thần Lực, Bạch Long Thánh Kiếm lan tràn Hồn Thần Lực.

“Long Hổ Trảm!”

Đao và kiếm cùng lúc ngân vang, sát phạt và cường hoành, đao nhắm vào nhục thân, kiếm nhắm vào linh hồn...đồng loạt chém ra.

OÀNH...

Khinh Thế Đao Khí bị thế công của hai nữ chấn đến nổ tung, hai nàng cũng chỉ lùi về phía sau vài bước chân.

Vốn dĩ Loạn Đạo Kiếm Quyết đã cường đại hơn Khinh Thế Đao Pháp, tu vi của hai nữ chỉ thua Khinh Thế Đao Thần một tiểu cảnh giới, nhưng các nàng lấy hai đánh một, hoàn toàn có thể chiếm thượng phong.

“Ta đã nghiên cứu kỹ càng đao pháp của Khinh Thế Đao Thần tiền bối từ bức hoạ mà ngươi lưu lại.” Phương Du trịnh trọng nói:

“Hôm nay phải đem thi thể ngươi đoạt về, không thể làm con rối trong tay người khác.”

“Được!” Loạn Thanh Quân gật đầu tán thành.

Hai nàng đạp không mà lên, phân ra một trước một sau, Loạn Đạo Kiếm Thế và Đao Kiếm Thần Vực dồn ép Khinh Thế Đao Thần vào trung tâm.

RỐNG!

Cảm nhận được chiến ý hào hùng, Khinh Thế Đao Thần ngửa đầu thét dài, cánh tay còn lại hiện ra thêm một thanh trường đao.

Một tay Đại Đạo, một tay Trường Đao...

Song đao cùng vũ, đối kháng với hai nữ hậu bối thiên tài.

Tình cảnh này khiến vài nữ nhân định tiến lên vây công quyết định dừng bước, các nàng nhận ra sự tôn trọng của Loạn Thanh Quân và Phương Du dành cho Khinh Thế Đao Thần, vì vậy quyết định không xen vào chiến cục.

Ngược lại ở một bên, Hi Vũ lại lười quan tâm đến Loạn Đạo Lão Tổ là nhân vật nào.

Kim Khẩu Ngọc Ngôn triển khai, môi thơm hé mở, thanh âm uy nghiêm vọng khắp không gian:

“Trẫm nói ta đạt đến Thần Đạo Trung Kỳ!”

Tu vi của nàng đạt đến Thần Đạo Sơ Kỳ, sự phản phệ khi thi triển Kim Khẩu Ngọc Ngôn đã giảm xuống rất nhiều, hơn nữa chỉ gia tăng một tiểu cảnh giới, mức độ ảnh hưởng không lớn lắm.

Bất Diệt Thần Viêm, Lực Đẩy Ma Thần, Lôi Thần Lực.

Ba loại lực lượng dung hợp như muốn nổ tung, Hi Vũ đánh ra một chưởng:

“Côn Lôn Đế Hoàng Ấn!”

“Hừ!”

Loạn Đạo Lão Tổ ánh mắt loé lên, một chưởng vồ ra.

Loạn Đạo Quy Tắc gào thét, dễ dàng phá giải thủ đoạn công kích của Hi Vũ.

Thân ảnh lão ta biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở trên đầu nàng, triệu hoán hư ảnh Loạn Thần Tỷ trấn xuống.

“Ỷ lại loại quy tắc hàng nhái này cũng muốn đánh với trẫm?” Hi Vũ ngạo nghễ nói:

“Phu quân, cho thiếp mượn Bá Đạo Quy Tắc!”

Nàng vừa dứt lời, Bất Hủ Bá Thế đã phô thiên cái địa gào thét, Bá Đạo Quy Tắc uyển chuyển uốn lượn quanh cơ thể nàng.

“Ma Ha Thần Chinh!”

Hi Vũ ngạo nghễ quát, hai tay chưởng lên đỉnh đầu.

Một cổ lực đẩy khủng khiếp dung hợp cùng Lôi Hoả huỷ diệt tất cả, trong đó ẩn chứa Bá Đạo Quy Tắc của Lạc Nam.

BÙM...

Loạn Thần Tỷ nổ tung, Loạn Đạo Lão Tổ như diều đứt dây bay ngược.

Khoé miệng mấy nữ co giật, cũng không phải Loạn Đạo Lão Tổ quá yếu...mà bởi vì thủ đoạn của Hi Vũ không theo lẽ thường.

Chẳng những dùng Kim Khẩu Ngọc Ngôn rút ngắn khoảng cách tu vi, mà ngay cả Bá Đạo Quy Tắc của Lạc Nam cũng mượn dùng.

Ở trong cùng cấp, chiến lực và thiên phú của Hi Vũ không kém bất cứ ai, bao gồm cả đại năng thượng cổ.

Vì thế mà cục diện lúc này chính là Loạn Đạo Lão Tổ bị Hi Vũ đè ra đánh đến không ngóc đầu lên được.

“Khốn kiếp, khốn kiếp...thật là một lũ vô dụng.” Tang Liệt chứng kiến cả 10 vị Thi Thần của mình đều bị chúng nữ vây công, cục diện gần như đã định, phẫn nộ mắng to.

“Thủ đoạn của ngươi rất nhiều, đáng tiếc gặp phải nữ nhân của ta.” Lạc Nam nhếch miệng:

“Ngay từ đầu ta đã nói, các nàng sẽ giải quyết dễ dàng.”

Ánh mắt Tang Liệt loé lên một tia gian xảo, từ trong óng tay áo lặng lẽ bóp nát một khối lệnh bài.

Một tia Hỗn Độn Quy Tắc mãnh liệt bay ra, muốn phá thủng Bất Hủ Bá Thế.

Hiển nhiên nhận ra cục diện không ổn, Tang Liệt muốn gọi chi viện.

Đáng tiếc, Bất Hủ Bá Thế hiện tại do Bất Hủ Thần Văn gia cố bên ngoài, Hỗn Độn Quy Tắc như gặp phải khắc tinh, dù cố gắng đến mức nào cũng không thể đâm thủng được nó.

“Thế Giới Trong Gương này sẽ là mồ chôn của ngươi.” Lạc Nam nhún vai.

“Làm sao có thể như vậy?” Lần đầu tiên trong lòng Tang Liệt dâng lên cảm giác sợ hãi.

Lệnh bài của Thần Lão chứa đựng Hỗn Độn Quy Tắc của Minh Chủ, thế mà cũng không thể phá được Bất Hủ Bá Thế của Lạc Nam.

Điều này chẳng phải chứng minh Lạc Nam có khả năng uy hiếp đến Hỗn Độn Minh Chủ, thậm chí khắc chế đối phương hay sao?

Điều này khiến Tang Liệt không dám tin nhưng đáy lòng rét lạnh.

Ở trong mắt hắn, Hỗn Độn Minh Chủ chính là thần không gì không làm được.

Nhưng quyền năng của vị thần lần đầu tiên mất đi tác dụng.

Nhân lúc Tang Liệt suy nghĩ lung tung, Lạc Nam đã biến mất tại chỗ.

Tốc Biến triển khai.

Ba vạn hành tinh thét gào, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, tầng tầng lớp lớp các loại Vực dồn nén đến cực điểm.

“Bạo Vực Quyền!”

“Tiểu súc sinh, ngươi còn non!” Tang Liệt giận dữ gầm lên, trên tay hiện lên hình xăm của Thương, Giáo, Mâu...ba kiện Thần Binh.

Thương Thế, Giáo Thế và Mâu Thế bùng nổ, dung hợp vào cánh tay của hắn.

“Bạo Vực Quyền!”

Tang Liệt cũng quyết đoán ngạnh kháng.

ĐÙNG!

Song quyền va chạm, Lạc Nam và Tang Liệt bay ngược hàng trăm mét, cánh tay có chút tê dại.

Chênh lệch tu vi vẫn là khá lớn, chiến lực của bản thân Tang Liệt vượt trên Thời Không Song Thần Lão.

Lạc Nam nhìn các hình xăm vũ khí trên tay Tang Liệt, nhớ đến thủ đoạn của Bùi Nhật Linh.

Vực Thần Đạo Chủ khi đó điều động hơn chục loại Thần Binh tạo ra hàng chục loại Thế khác nhau, trong khi đó Tang Liệt chỉ tinh thông Thương, Giáo và Mâu mà thôi.

Rõ ràng dù kẻ này có được bản lĩnh của cả ba Đạo Thống tụ họp vào một thân, nhưng hắn lại không mạnh ở bất cứ lĩnh vực nào bằng ba vị Đạo Chủ.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam nhếch mép cười gằn.

Lạc Hồng Kiếm hiện ra.

Ba vạn hành tinh, Bỉ Ngạn Hoa, Bá Thần Lực và 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng hội tụ vào một kiếm.

“Thần Tị!”

Lạc Nam bá đạo trảm xuống, càn khôn chấn động, vạn thần tránh lui.

“Không xong.” Tang Liệt không dám ngạnh kháng, cơ thể bỗng nhiên nổ tung.

Một con Trùng Thế Mạng chết thay, mà bản thể của hắn lại hiện ra ở nơi khác.

Vốn dĩ Tang Liệt muốn thoát khỏi Thế Giới Trong Gương chạy trốn, nhưng nơi này đã bị Bất Hủ Bá Thế chiếm cứ hoàn toàn, phong thiên toả địa, khiến hắn lần đầu tiên mất quyền kiểm soát đối với thế giới của mình.

Trong mắt loé lên một tia gian xảo, Tang Liệt bỗng nhiên mở miệng:

“Lạc Nam, chúng ta đều là đồng môn, có gì từ từ nói chuyện.”

Thanh âm nghe thì hết sức bình thường, thật ra trong đó lại vận chuyển Thiên Âm Đạo Kinh, chứa đựng Tà Âm, Độc Âm, Nguyền Âm, Ma Âm, Sát Âm...muốn trọng thương linh hồn của Lạc Nam.

Đáng tiếc Lạc Nam đã sớm nhận ra thủ đoạn của hắn, Thiên Sinh Âm Vận là những thứ mà hắn không xa lạ gì.

Bất Hủ Thần Hồn sáng lên, trạng thái Cực Hồn Cảnh kích hoạt, người và Yểm Ma hợp nhất.

KENG!

Lời nói của Tang Liệt đụng vào linh hồn của Lạc Nam như gặp phải một bức tường bằng thép, không có khả năng xâm phạm.

“Trò mèo!” Lạc Nam hừ lạnh, Kiếm Độ Càn Khôn...

Xuất hiện phía sau lưng Tang Liệt, Nguyệt Thần Trảm.

Lạc Hồng Kiếm chuyển đổi sang Nguyệt Hồng Kiếm, ánh trăng nhuộm máu hiện lên...

“Cút đi!”

Tang Liệt gào thét, bạo phát tất cả các loại Thế của mình tạo thành màn chắn bảo vệ xung quanh.

XOẸT.

Một kiếm trảm xuống, Bất Hủ Thần Văn hiện lên trên lưỡi kiếm...

RĂNG RẮC...

Thế của Tang Liệt ầm ầm sụp đổ.

“Vĩnh Hằng Thiên Luân!”

Ngay khoảnh khắc này, Thập Khánh Huyên, Phạm Thanh Thuyên và Lôi Giai Nghi ba nàng ba thế hệ sư đồ ở phía sau tập kích.

Ba chiêu Vĩnh Hằng Thiên Luân trảm ngang...

Tang Liệt kinh hồn táng đảm, sắc mặt tái mét:

“Giải Hồn!”

Cơ thể hắn tan biến, hoá thành vô vàn luồng linh hồn phân tán...

Một lần nữa kết hợp trở lại, còn chưa kịp thở phào.

“Thiên Phạt Nhất Phủ, ăn trẫm một búa!”

Lôi Di Quân như nữ lôi thần giáng xuống, một búa nện thẳng vào đầu hắn.

Bên trong đòn này có Quốc Vận gia trì, uy lực vượt xa thế công bình thường.

PHỐC!

Nửa đầu Tang Liệt nổ tung, máu tươi cuồng phún, đau đến chết đi sống lại.

“Haha, ta cũng không rảnh cùng kẻ như ngươi đơn đả độc đấu.” Lạc Nam cất tiếng cười to:

“Các lão bà đánh hắn!”

Chỉ chờ có thế, Thánh Liên Thiên Vận và Điêu Thuyền cũng đã phát động thế công.

“Bá Lực Chưởng!” Thánh Linh Thiên Vận mô phỏng vũ kỹ của Lạc Nam, Điêu Thuyền thi triển ngàn vạn Phù Chú trói buộc cơ thể Tang Liệt.

PHỐC!

Lại một lần nữa, đan điền của hắn bị Bá Lực Chưởng xuyên thủng...

“Quá mạnh, những nữ nhân này đều quá mạnh.”

Lãnh Tuyệt chứng kiến cảnh tượng này, y rốt cuộc hiểu vì sao Yểm Thiếu lại tự tin như vậy, đối mặt với Thần Lão của Hỗn Độn Liên Minh vậy mà nói đánh là đánh, không hề chần chờ chút nào.

Đơn giản vì thực lực của Yểm Thiếu và những nữ nhân của hắn đủ để quét tan tất cả...

Nhìn lại Yểm Ma Điện, sợ rằng cũng không phải đối thủ của cổ lực lượng này.

Chỉ cần Yểm Thiếu có cách giữ chân Điện Chủ, vậy những nữ nhân này có thể quét ngang tất cả từ trưởng lão cho đến sát thủ.

Đang quan sát, bỗng nhiên trực giác trong lòng Lãnh Tuyệt báo động mãnh liệt.

Y nhanh trí lập tức hoá thành một luồng Huyết Hồn tiêu tan...

Đáng tiếc quá muộn.

Thì ra trong lúc bị vây công, Tang Liệt đã chú ý đến Lãnh Tuyệt.

Ở tại nơi này, Lãnh Tuyệt có vẻ là người yếu nhất, hơn nữa còn không được chú ý nhất.

Nếu bắt giữ được Lãnh Tuyệt, Tang Liệt có thể dùng y làm con tin để tìm đường sống trong chỗ chết.

Ném ra một kiện Thần Bảo cao cấp, chấp nhận hy sinh đem nó tự bạo để đẩy lùi Lạc Nam và chúng nữ.

Tang Liệt nhân cơ hội quay đầu, dùng tốc độ nhanh nhất tập kích Lãnh Tuyệt...

Một chưởng vồ ra, Thần Đạo Viên Mãn Quy Tắc cưỡng chế toàn thân Lãnh Tuyệt, ngay cả khi y hoá thành Huyết Hồn tan biến rồi cũng bị chụp trở về, nắm giữ ở trong tay.

“Dừng tay!”

Tang Liệt bóp cổ Lãnh Tuyệt nâng lên, cất tiếng cười khát máu:

“Lạc Nam mau thả bổn toạ an toàn rời đi! bằng không ta giết thuộc hạ của ngươi.”

“Ngươi muốn chết!” Lãnh Tuyệt vẫn không thể hiện ra chút cảm xúc nào trong thanh âm, trên đỉnh đầu hiện ra một tôn Tru Huyết Yểm Ma.

Tru Huyết Yểm Ma toàn thân được ngưng tụ từ Huyết Hồn và Nguyền Hồn, Nguyền Rủa Huyết Hồn giáng xuống.

“Ngu xuẩn!” Tang Liệt khinh miệt vung tay đánh ra một chưởng tan tành Nguyền Rủa Huyết Hồn.

Sức mạnh của Thần Đạo Viên Mãn vẫn là khủng bố, dễ dàng đánh cho Tru Huyết Yểm Ma trọng thương.

Phản phệ quá lớn khiến Lãnh Tuyệt phun máu, mặt nạ theo đó rơi xuống mặt đất...

Da thịt trắng bệch, một khuôn mặt nữ tử thê mỹ hiện ra mang theo vẻ hờ hững và băng lãnh, không có một tia cảm xúc dao động nào, thậm chí hai mắt như người vô thần, hoàn toàn không có hồn.

Lãnh Tuyệt là nữ nhân...

Một nữ nhân mang đến cảm giác không phải người sống, mà là cương thi, là khôi lỗi...so với mười vị Thi Thần được triệu hoán còn chết chóc hơn.

Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt này của Lãnh Tuyệt, Lạc Nam lại nhíu chặt chân mày...

Một cảm giác hoang đường lan tràn khắp nội tâm của hắn.

Trí nhớ của Hồn Thần Đạo là hạng nào kinh khủng? Chỉ cần nhìn qua một lần, Lạc Nam vĩnh viễn sẽ không quên.

Huống hồ nữ nhân này đã từng gây ra chút ít phiền toái cho hắn, nhưng đồng thời cũng khiến hắn có vài phần thương hại.

Vốn nghĩ rằng ả ta đã vĩnh viễn bị bỏ lại phía sau, thậm chí đã chuốc lấy kết cục thê thảm.

Hôm nay gặp lại, hơn nữa còn trở thành người đứng đầu Yểm Ma Tử Sĩ, thật sự khó mà tin được...

Nhưng không tin cũng phải tin, bởi vì khó có chuyện trùng hợp người giống người đến mức đó.

Lạc Nam nhìn chăm chú Lãnh Tuyệt, trầm giọng hỏi:

“Ngươi là Huyết Di?”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon <3