Con Đường Bá Chủ

Chương 3310: DIỄN BIẾN CÁC NƠI!



Hương Trà vui sướng cầm một mớ Đạo Thuộc Tính vào trong cung điện bế quan, tranh thủ đột phá Siêu Thần Trung Kỳ.

Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam cười cười...Dung Giới Bản Nguyên ném vào Linh Giới Châu.

NGAO!

Bá Kỵ Long Mã hưng phấn rống lên, nó biết thời cơ tranh sủng từ chủ nhân của mình đã đến, lập tức há to miệng rồng đem Dung Giới Bản Nguyên nuốt vào, chỉ hận không thể lập tức đột phá Yêu Siêu Thần.

Lạc Nam dùng một số Nguyên Thạch Siêu Phẩm cung cấp năng lượng cho nó thuận lợi đột phá.

Nói gì thì nói, Bá Kỵ Long Mã theo hắn từ Nhất Thế Vũ Trụ đến tận hôm nay...luôn hết mình cống hiến, cũng không thể để nó thua thiệt.

Ý niệm vừa động, Thần Hiên Hiên đã xuất hiện bên cạnh.

“Đúng như đã hứa, ta tìm được thứ phù hợp với nàng.” Lạc Nam lấy ra Tố Giới Bản Nguyên.

Thần Hiên Hiên thoải mái tiếp nhận, chợt liếc xéo đôi mắt đẹp nhìn hắn hỏi:

“Trước đó Mộng Âm đã nói gì với ngươi?”

“Nàng ấy nói sau khi đột phá sẽ gả cho ta.” Lạc Nam thành thật đáp.

“Cái gì?” Thần Hiên Hiên giật mình, môi đỏ mím chặt hừ một tiếng:

“Nữ nhân này bình thường kiệm lời ít nói, không nghĩ đến lại lớn mật như vậy.”

“Hết cách rồi, ai bảo ta quá hấp dẫn.” Lạc Nam dương dương đắc ý.

“Được tiện nghi còn khoe mẽ.” Thần Hiên Hiên dò hỏi:

“Thế ngươi nghĩ sao về lời của nàng?”

“Ta ưa thích Mộng Âm đã lâu, lại thêm nàng ấy còn là Vạn Linh Nữ Chủ...vừa có tài vừa có sắc, chúng ta có thể nói là tâm đầu ý hợp, ngu gì không lấy?” Lạc Nam tủm tỉm đáp.

Thần Hiên Hiên mấp máy môi, nhịp tim đập thình thịch, thanh âm lí nhí:

“Vậy ngươi nghĩ sao về Vạn Thần Nữ Chủ?”

Nếu không phải là một Siêu Thần, Lạc Nam căn bản không thể nghe được giọng nói nhỏ hơn cả muỗi kêu của nàng.

“Vạn Thần Nữ Chủ à...” Lạc Nam vuốt vuốt cằm ra vẻ cân nhắc.

“Ngươi...” Thần Hiên Hiên tròng mắt phún hoả, một cảm giác uỷ khuất xông thẳng lên đầu.

Lạc Nam chợt cười phá lên: “Riêng Vạn Thần Nữ Chủ, dù không muốn gả ta cũng phải cưới.”

“Đồ xấu xa.” Thần Hiên Hiên nhịn không được vung chân đá hắn, màu hồng đỏ lan tới mang tai.

Lạc Nam vung tay chụp lấy chân ngọc, thuận thế đem nàng kéo vào trong lòng ôm chặt, thì thầm nói:

“Đối với nữ nhân ta không thích, ta sẽ không mang theo bên người, càng không cho phép tiến vào Linh Giới Châu của ta.”

Thần Hiên Hiên thầm nhớ lại đám người Lam Điệp, Thi Cơ, Chu Nhiên đã được hắn bỏ ở nơi khác, chưa từng thu vào Không Gian Pháp Bảo...công nhận lời này của hắn đáng tin cậy.

Mà nàng chẳng những được vào Linh Giới Châu, còn được hắn sủng ái đủ chuyện, sẵn sàng giao bản nguyên quý giá cho mình.

“Thế ta coi Tố Giới Bản Nguyên như sính lễ.” Thần Hiên Hiên lấy can đảm nắm tay nam nhân, kiên định nói:

“Phải thành Siêu Thần mới xứng với quân.”

“Dù nàng chỉ là một phàm nhân... vẫn xứng với ta.” Lạc Nam vuốt ve gò má trắng như tuyết của giai nhân.

“Tiểu Nam...chàng thật sự là tình kiếp.”

Lông mi cong vút của Thần Hiên Hiên rung động, bờ môi chín mộng thổ khí như lan, hôn lên trên môi của hắn.

Ôm lấy vòng eo như rắn nước không xương của Vạn Thần Nữ Chủ, Lạc Nam âm thầm cảm thán có thực lực thật sự rất tốt.

Ít nhất là đủ khả năng bảo hộ được hồng nhan của mình, không sợ vì những kẻ thù hùng mạnh rình rập mà ngay cả việc ở bên cạnh nàng cũng không dám nữa.

Bất Hủ không thể giáng lâm, hắn tự tin vô địch tại hỗn độn.

Hồi lâu sau, tách môi nhìn nhau, trong mắt có nhu tình mật ý.

Có đôi lúc vô thanh thắng hữu thanh...

Thần Hiên Hiên đưa tay chạm vào Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn, lại chạm vào con mắt bình thường bên phải, nhoẻn miệng nói:

“Nhìn chàng so với trước đây giảm đi một phần tà dị, nhiều hơn vài phần uy nghi.”

“Nàng nói đúng.”

Lạc Nam phải công nhận Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn nhìn qua vừa uy nghiêm, vừa huyền bí khó lường, nhưng dù sao chỉ có một bên, còn ngày trước bên phải là Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, bên trái là Cấm Kỵ Chi Nhãn...cả đôi mắt đều là Thần Bảo, một đen và một trắng nên diện mạo của hắn có phần khác với bây giờ.

Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, thay đổi đôi mắt cũng khiến diện mạo biến hoá không hề ít.

Động tác của Thần Hiên Hiên khiến hắn nhớ lại lần đầu tiên mình gặp gỡ Yên Nhược Tuyết trong động phủ, khi đó hai mắt còn trống rỗng, triệu hoán ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.

Là một tên độc nhãn long chính hiệu, chỉ có một bên mắt.

“Từ đây về sau ta sẽ giữ một bên mắt phải chân thật của mình, dùng nó để ngắm nhìn vẻ đẹp của các nàng.” Lạc Nam ôn nhu nói.

“Thật dẻo miệng!” Thần Hiên Hiên nở nụ cười.

Thần Hiên Hiên vào cung điện luyện hoá Tố Giới Bản Nguyên, nàng hy vọng trận chiến tiếp theo của hắn mình sẽ đủ tư cách tham dự thay vì chỉ đứng bên ngoài quan sát như những lần trước.

Hỗn Hành Cung Điện là Siêu Thần Bảo Thượng Phẩm, bên trong có rất nhiều gian phòng xa hoa và đầy đủ tiện nghi hỗ trợ Siêu Thần Cường Giả tu luyện, việc đột phá Siêu Thần ở trong không gian của nó sẽ hiệu quả hơn so với những nơi khác.

Tuy nhiên xét về mặt thẩm mỹ, Lạc Nam vẫn ưa thích Bá Chủ Chi Thành của mình hơn...hắn quyết định sau khi trở về Nguyên Giới sẽ dung hợp Hỗn Hành Cung Điện vào Bá Chủ Chi Thành, giúp Bá Chủ Chi Thành thăng cấp, ngao du hỗn độn.

Hỗn độn không có nhiều tài nguyên để khai thác, nhưng lại có những con mồi lý tưởng chủ động tìm đến như Thập Phương Các, như Hồng Mông Sứ Giả để hắn thôn phệ...từng chút từng chút trở nên cường đại.

Bên trong Hỗn Hành Cung Điện còn có lộ tuyến đến Chung Cực Giới, bất quá hiện tại đó chưa phải mục tiêu của Lạc Nam.

Khi nào có đủ khả năng đương đầu Bất Hủ, hắn mới nhắm đến nơi đó...

Với thực lực hiện tại, đặt chân vào Chung Cực chẳng khác nào một con cừu non lao thân vào giữa bầy sói đói.

Đó không phải can đảm, đó là ngu xuẩn.

...

Cùng lúc đó.

Tại một mảnh tinh vực hoang tàn.

OÀNH!

Càn khôn rung chuyển, hư ảnh các tầng vũ trụ vặn vẹo mở ra tạo thành đại môn sừng sững khiến hỗn độn xung quanh sụp đổ.

Từ bên trong đó, một tên thanh niên diện mục tuấn tú, khí chất ôn hoà, môi treo nụ cười ấm áp mang lại cảm giác dễ chịu như gió xuân bước ra.

Phần phật...

Ống tay áo tung bay, năm thân ảnh khoác áo choàng lặng lẽ bước theo phía sau, bọn hắn có chút khom người trước lưng của thanh niên tuấn tú.

Khi cả sáu người bọn hắn đều đã rời khỏi, hư ảnh các tầng vũ trụ cũng chậm rãi tan biến, hỗn độn khôi phục sự tĩnh lặng như ban đầu.

RĂNG RẮC...

Không gian bên cạnh nứt ra, lại có một lão già như xương khô xuất hiện.

“Đệ nhất cường giả dưới Bất Hủ Thần!” Thanh niên tuấn tú chắp tay chào hỏi lão già:

“Hân hạnh gặp Thủ Mộ Nhân!”

“Thiếu chủ quá lời, đó chỉ là danh xưng trong quá khứ mà thôi...hiện tại Chung Cực Giới xuất hiện tầng tầng lớp lớp yêu nghiệt, lão phu không dám tự xưng mình là đệ nhất nhân dưới Bất Hủ.” Thủ Mộ Nhân trầm giọng hồi đáp.

Có thể khiến nhân vật như Thủ Mộ Nhân xưng là thiếu chủ, thân phận của người thanh niên này đương nhiên cao quý dị thường, mà thực lực cũng vô cùng kinh khủng.

Đồ đệ thân truyền của Vạn Vũ Chi Chủ Lãnh Tàn – danh xưng Lãnh Vấn.

Bất Hủ Thần sinh con cực kỳ khó khăn, Lãnh Tàn trở thành Bất Hủ khi tuổi tác còn trẻ, mặc dù thê thiếp thành đàn...đến nay vẫn chưa có con nối dõi.

Thế nên y đã thu nhận một đệ tử, sử dụng Bất Hủ Quán Đỉnh để giúp đệ tử này của mình tiến vào Siêu Thần, nhận được chân truyền của y.

Đệ tử đó chính là thiếu niên tuấn tú trước mắt này – Lãnh Vấn.

“Thủ Mộ Nhân nói đùa, ngài đã từng là Bất Hủ cường giả...ngay cả sư tôn cũng vô cùng kính trọng, tiểu bối làm sao dám sánh cùng?” Lãnh Vấn ra vẻ khiêm tốn, nghiêm túc chắp tay:

“Lần này sư tôn cử ta và năm vị trưởng lão xuống hỗn độn, mục đích chính là thay ngài lấy lại công đạo, đủ thấy sư tôn xem trọng ngài như thế nào.”

Mặc dù biết tên Lãnh Vấn này tâm cơ không đơn giản, muốn móc nối quan hệ với mình để hoành hành dưới trướng Vạn Vũ Chi Chủ...nhưng những lời này vẫn khiến Thủ Mộ Nhân vô cùng hưởng thụ.

“Không biết Vạn Vũ Chi Chủ cảm thấy thế nào?” Thủ Mộ Nhân hỏi.

Lãnh Vấn đi thẳng vào vấn đề nói: “Dựa theo tin tức Vạn Vũ Giáo đạt được, trong nhiều năm trở lại đây...Hồng Mông Thiếu Chủ và các Hồng Mông Sứ Giả của y quả thật đang tìm kiếm các mảnh vỡ của Vạn Đạo Lưu Ly Bình tại hỗn độn.”

“Ngay cả Chu Gia Tiểu Thư được sư tôn ban thưởng một mảnh gốm vỡ cũng đã vẫn lạc bí ẩn, khả năng cao là bị Hồng Mông Sứ Giả ra tay.”

“Hừ.” Một gã khoác áo choàng nặng nề hừ lạnh.

Hắn chính là Chu Gia Chủ, một trong năm vị trưởng lão của Vạn Vũ Giáo được cử theo Lãnh Vấn lần này.

Nữ nhi và trưởng lão Chu Gia vẫn lạc trong lúc đi tìm kiếm mảnh gốm...

Trùng hợp Hồng Mông Thiếu Chủ và các Hồng Mông Sứ Giả cũng đang tìm mảnh gốm...

Càng trùng hợp hơn khi ba vị đồ đệ của Thủ Mộ Nhân đều ngã xuống trong tay một nhân vật sở hữu Hồng Mông Thần Lực hùng mạnh.

Kết hợp các vấn đề, chỉ cần không ngốc đều liên tưởng đến mọi chuyện đều do Hồng Mông Sứ Giả hoặc Hồng Mông Thiếu Chủ gây ra.

Dù sao thì đối phương phải có chỗ dựa cực mạnh mới dám liên tục xuống tay với Siêu Thần có bối cảnh một cách không hề kiêng nể như thế.

“Vạn Vũ Chi Chủ phân phó thế nào?” Thủ Mộ Nhân nghiêm túc hỏi.

“Khả năng cao hung thủ là Hồng Mông Thiếu Chủ - Hồng Dương Phong!” Lãnh Vấn ánh mắt híp lại, thẳng thắng đáp:

“Nhiệm vụ của ta chỉ có một, giúp Thủ Mộ Nhân ngài lấy lại công đạo bằng cách làm thịt Hồng Dương Phong, chuyện đến đây xem như kết thúc.”

Thủ Mộ Nhân trầm mặc suy tư...

Lão đã hiểu lời của Lãnh Vấn cũng như ý định của Lãnh Tàn.

Vạn Vũ Giáo sẽ không vì ba tên đệ tử của lão mà triệt để trở mặt với Hồng Mông Cổ Tộc, Lãnh Tàn sẽ không vì lão mà khai chiến toàn diện với Hồng Mông Đạo Tổ - Hồng Thương Minh.

Trận chiến của hai thế lực cấp Bất Hủ không phải chuyện nhỏ, đây chính là đại sự đủ để kinh động toàn Chung Cực Giới.

Thế nên dụng ý của Lãnh Tàn chính là chuyện giữa hậu bối Siêu Thần thì nên để hậu bối Siêu Thần tự giải quyết với nhau, dù phương nào thắng, phương nào bại thì Bất Hủ Thần sẽ không chủ động nhúng tay vào.

Một khi Lãnh Tàn không nhúng tay thì Hồng Mông Đạo Tổ cũng sẽ không nhúng tay.

Tóm lại đây là trận chiến giữa Lãnh Vấn và Hồng Dương Phong, đương nhiên bên Lãnh Vấn có được Thủ Mộ Nhân can thiệp.

Trận chiến sẽ kết thúc khi Lãnh Vấn hoặc Hồng Dương Phong có một người vẫn lạc.

Giới hạn của cuộc chiến này chỉ dừng lại ở mức độ Siêu Thần tranh đấu, không dính gì đến Bất Hủ.

Lãnh Tàn và Hồng Thương Minh chỉ cầm chân lẫn nhau...

“Xin đa tạ thành ý của Vạn Vũ Chi Chủ và Thiếu Chủ, lão phu không dị nghị gì.” Thủ Mộ Nhân nghiêm nghị nói:

“Nếu chúng ta thắng trận này, lão phu sẽ trở thành nô tài trung thành của Vạn Vũ Giáo, đời đời kiếp kiếp!”

Lão cũng tự hiểu mình chưa đủ trọng lượng để dẫn phát Bất Hủ Chi Chiến, thế nên chỉ cần làm thịt được Hồng Mông Thiếu Chủ báo thù cho tam đại đồ đệ cũng đã là thành tựu to lớn rồi.

Nếu không có Vạn Vũ Giáo tương trợ, một mình lão khó thể tự mình đòi lại công đạo.

“Haha, cứ quyết định như thế.” Lãnh Vấn nở nụ cười nhẹ như gió thu:

“Sớm nghe nói Hồng Mông Thiếu Chủ là nhân vật lợi hại, bổn thiếu cũng muốn xem thử hắn cường đến mức nào!”

...

Lạc Nam không biết thủ đoạn gắp lửa bỏ tay người của mình đã phát huy tác dụng.

Thủ Mộ Nhân, Lãnh Vấn và Hồng Thương Minh đang bị cuốn vào một hiện thực tàn khốc mà ngay cả chính bọn chúng cũng không hề hay biết.

Giờ đây bên trong Hỗn Hành Cung Điện, Lạc Nam nhân lúc mấy nữ nhân khác đã bế quan, bản thân hắn đang vừa hưởng thụ lạc thú trốn trần gian, vừa nghiêm túc vào chính sự.

Nói đến hưởng thụ, lúc này hắn đang ở trên giường lớn với Dị Nữ, cùng nàng song tu... bên cạnh còn có Vân Tiêu và Thần Huyền Huân chăm chú quan sát.

Nhưng nói đến chính sự, hắn đang thử nghiệm Hồng Mông Thần Lực với Dị Nữ.

Hồng Mông Thần Lực là nguồn lực lượng do Hồng Mông Chi Khí từ Bất Hủ Thần Vật – Hồng Mông Càn Khôn Châu sản sinh ra.

Nếu nói về đẳng cấp tài nguyên, Hồng Mông Thần Lực chính là tài nguyên cấp Bất Hủ...điều này không thể bàn cãi.

Hồng Mông Thần Lực có tác dụng thức tỉnh, biến dị các loại huyết mạch, thể chất về thời đại khai thiên lập địa, nguyên thuỷ xa xăm...so với tổ tiên của chủng loài đó hay người đầu tiên đúc nên thể chất đó còn cường đại hơn.

Dị Nữ thân là Huyết Dị Yêu Hoàng, sở hữu Hấp Huyết Đạo Thể và rất nhiều loại Huyết Mạch khác nhau đến từ các chủng tộc mà nàng đã luyện hoá.

Thế nên việc tiếp nhận Hồng Mông Thần Lực với Dị Nữ chẳng khác nào cá gặp nước, hổ về rừng, rồng ra biển...

“Ưm...phu quân...”

Giai nhân rên rỉ nỉ non, thanh âm mê người vang vọng cung điện.

Thông qua địa phương gắn bó, Hồng Mông Thần Lực từ Hồng Mông Đỉnh của Lạc Nam điên cuồng tràn vào cơ thể nàng.

Chỉ thấy khi Hồng Mông Thần Lực bao quanh, thân thể của Dị Nữ liên tục xảy ra dị biến.

Các loại huyết mạch hiện lên trên da thịt của nàng, xung quanh nàng lại là hư ảnh các loại chủng tộc đang điên cuồng lột xác.

Đầu tiên là hư ảnh của Huyết Hoàng Biên Bức đang biến hoá nghiêng trời lệch đất, đôi cánh dơi màu đỏ ôm lấy cơ thể như một chiếc áo choàng của bậc đế hoàng, tai dơi hoá thành vương miện luân chuyển Huyết Thần Văn...hiên ngang và khí phách. Kế đến là hư ảnh của Hắc Ma Long và Hỗn Độn Ma Long, biến thành một tôn Hỗn Độn Tổ Long.

Hư ảnh của Thiên Địa Dị Chủng – Sư Lân Đế Thú hoá thành Sư Thần Cửu Đầu Lân, thân sư tử như chín cái đầu kỳ lân cực kỳ bá đạo.

Sau đó đến lượt hư ảnh Hoá Dị Tộc, Hỗn Dị Thủ Lĩnh các loại đều được lột xác, cường hoá năng lực.

Ôm chặt lấy Lạc Nam, Dị Nữ giờ phút này càng thêm yêu dị, như một vị yêu hậu lãnh diễm bước ra từ huyết sát địa ngục...

Hấp Huyết Đạo Thể của nàng đang biến đổi.

Lạc Nam không tiếc tài sản, đem Nguyên Thạch Siêu Phẩm đặt ở xung quanh để nàng hấp thụ.

Đồng thời hắn còn hào phóng đem Bất Hủ Tinh Huyết và Long Huyết của mình nhỏ vào miệng nàng.

“Phu quân...thiếp...”

Dị Nữ thất thanh hét lên, vô vàn Huyết Thần Lực bỗng nhiên bạo phát, hình thành một vòi rồng máu khổng lồ táo bạo xoay tròn.

Bên trong vòi rồng máu này có các luồng hấp lực mang theo Bá Đạo Quy Tắc cực kỳ đáng sợ, điên cuồng thôn phệ mọi thứ xung quanh.

Lạc Nam kinh dị phát hiện cái vòng xoáy này đang cưỡng ép rút đi máu huyết trong cơ thể của mình ra ngoài, tất cả Đạo Huyết trong Huyết Đỉnh và các huyết mạch của hắn dường như không bị khống chế, bị Dị Nữ ra sức cướp đoạt và luyện hoá.

Đương nhiên hắn không để điều này xảy ra, Bất Hủ Thần Văn bao trùm toàn thân khiến vòng xoáy của nàng không thể tác động.

“Hấp Huyết Đạo Thể của nàng ấy đã tiến hoá, không còn đơn giản hấp thụ Tinh Huyết như bình thường...” Thần Huyền Huân hưng phấn nói:

“Dị Nữ có thể rút lấy Huyết Mạch của đối thủ ngay trong trận chiến!”

...