Vì để tiết kiệm thời gian, Lạc Nam thi triển Vong Linh Dịch Chuyển một chuyến quay lại Nguyên Giới, đem mấy cái Thế Giới Bản Nguyên giao cho các nữ nhân luyện hoá, sớm ngày đột phá Siêu Thần.
“Hừ, xem như ngươi còn có lương tâm.”Nhận được bản nguyên phù hợp, Huyết Yêu Cơ yêu kiều nói:
“Xem con ả Khánh Huyên ỷ đột phá Siêu Thần, dạo gần đây luôn kiếm chuyện khi dễ ta.”
“Hắc hắc, cho ta khi dễ chung với được không?”Lạc Nam cười xấu xa ôm lấy nàng bay lên đỉnh Cung Đình Thụ.
“Đáng ghét.”
Hắn bồi tiếp các nàng ở Nguyên Giới một ngày một đêm, sau đó lại Vong Linh Dịch Chuyển lên thuyền.
Cứ mỗi lượt đi, lượt về như vậy là tiêu hao hai con Vong Linh cấp Thần Đạo…
Tuy nhiên gần nhất làm thịt vạn quân của Thập Phương Các, số lượng Vong Linh được tích luỹ rất nhiều, có thể dùng thoải mái.
Hiện tại ở khắp hỗn độn, chỉ cần chỗ nào có Vong Linh chờ sẵn, Lạc Nam liền có thể dễ dàng đặt chân đến.
Tuy nói khả năng của Vong Linh Quỷ Tộc rất hữu dụng, nhưng toàn bộ thế gian cũng chỉ một mình Lạc Nam đủ tư cách sử dụng theo kiểu như vậy.
Không nói đến việc tiêu hao Vong Linh cao cấp, chỉ riêng phản phệ từ lực ép hỗn độn cũng đủ khiến cường giả bình thường tan xương nát thịt.
Lạc Nam vừa trở về thuyền, phát hiện chúng nữ đang thương lượng chuyện gì đó.
“Có gì náo nhiệt?”Hắn hiếu kỳ hỏi.
“Phu quân, bọn thiếp phát hiện có không ít đại năng băng qua hỗn độn bay về một hướng.”Tuế Nguyệt mỉm cười nói:
“Hỏi thăm một người mới biết, có cái Phân Giới kia đang tuyển chọn chủ nhân, do chính Thế Giới Chi Linh đứng ra chọn chủ.”
“Phân Giới?”Khoé miệng Lạc Nam co quắp:
“Sao nghe thối vậy?”
“Thối cái đầu chàng, suy nghĩ lung tung.”Chúng nữ gắt giọng:
“Phân ở đây là phân thân, Phân Giới là thế giới đặc thù mà quy tắc của nó có thể cường hoá uy lực cũng như các thủ đoạn liên quan đến phân thân, tạo ra các phân thân còn mạnh hơn cả bản thể.”
Không cần phải nói, Lâm Tích đã chuẩn bị sẵn sàng lên đường.
“Chậc, tiếc nhỉ.”Lạc Nam vuốt cằm nói:
“Thục Phi và Huân Dao của ta đều đã là Siêu Thần, bằng không thế giới này tuy có tên hơi kỳ cục, nhưng rất phù hợp với các nàng.”
“Ngươi…”Lâm Tích nghiến răng nghiến lợi:
“Phân Giới Bản Nguyên ta muốn!”
“Đùa thôi.”Lạc Nam cười haha, sau đó lấy làm kỳ hỏi:
“Phân Giới Chi Linh tại sao lại tuyển chọn người ngoài? Chẳng phải hầu hết Giới Linh đều muốn chọn đại năng bản địa làm chủ sao?”
“Dựa theo tin tức đạt được, đại năng ở Phân Giới không có ai khiến nó hứng thú cả, vì vậy quyết định tổ chức Đoạt Nguyên Chi Chiến để chọn chủ.”Liễu Ngọc Thanh nói:
“Quả thật là sinh ra giành cho Lâm Tích rồi.”
“Tốt.”Lạc Nam nhìn Lâm Tích nói:
“Nhận được phó thác của hai vị Trụ Việt Tiền Bối, lại thêm ngươi nhiều lần lập công cứu giúp Nguyên Giới, ta đương nhiên sẽ tạo điều kiện để ngươi phát triển.”
“Để tiết kiệm thời gian, ta sẽ không đi cùng ngươi… nhưng giao lại cho chúng nó hộ tống ngươi.”
Hắn phất tay, chín tên Ma Linh của Đại Dục Tông bước đến.
“Chín tên Ma Linh cấp Siêu Thần, ngươi muốn ta san bằng cả Phân Giới sao?”Lâm Tích kỳ quái hỏi.
“Chủ yếu là vấn đề an toàn, trận chiến phải do ngươi bằng chính sức mình chiến thắng.”Lạc Nam nhún vai.
“Ngày trước ngươi là Thần Đạo đã lăn lộn khắp hỗn độn, ta không cần nhiều bảo kê như vậy.”Lâm Tích lắc đầu.
“Vậy thì năm tên!”Lạc Nam quyết định.
Năm tên Ma Linh liền ẩn vào trong cái bóng của Lâm Tích.
Lâm Tích còn đang muốn nói gì đó, Lạc Nam đã cắt lời nàng:
“Nhận chủ thế giới xong, ngươi còn cần thuộc hạ trấn thủ trong lúc bế quan luyện hoá Bản Nguyên.”
Lâm Tích thầm nghĩ cũng đúng, gật gật đầu:
“Vậy ta không khách khí.”
Không gian dao động, thân ảnh Lâm Tích biến mất tại chỗ, hướng về Phân Giới mà đi.
Nhìn bóng lưng của nàng biến mất, Băng Lam Tịch trêu chọc hỏi:
“Lâm Tích có lẽ là nữ bằng hữu hiếm hoi của phu quân nhỉ? Thật kỳ lạ…”
“Kỳ lạ chỗ nào?”Sắc mặt Lạc Nam tối sầm.
“Thì Lâm Tích rõ ràng là nữ nhân, chàng lại quen biết người ta lâu như vậy nhưng chưa duỗi ra ma trảo.”Trì Du Điệp che miệng cười khẽ.
“Không hợp gu!”Lạc Nam thẳng thắng nói.
“Gu của chàng là gì?”Vài nữ nhân ngây thơ hỏi.
“Chính là chỗ này, ừm… béo béo một chút nha.”Lạc Nam đặt tay trước ngực mình vẽ hình vòng tròn.
“Phi, cái đồ xấu xa!”Gò má từng người đỏ ửng.
Nhìn lại các tỷ muội, quả thật không có ai là “nhỏ”cả.
Ngay cả Đình Manh Manh cũng rất có quy mô.
Hoài Khánh cùng Yểm Ma Điện Chủ ở một bên vô thức nhìn xuống, âm thầm thở phào một hơi…
Trước giờ không để ý, hoá ra mình cũng thuộc phe đồi núi.
Đáng thương cho Lâm Tích… quả thật có chút đồng bằng.
…
Không còn ai đến hiến Thế Giới Bản Nguyên, mà tốc độ của Hồng Độn Chiến Thuyền cũng rất nhanh.
Chỉ mất thêm nửa tháng thời gian, thành công nhìn thấy một đội ngũ gồm hàng trăm chiếc thuyền đang chậm rãi di chuyển.
Đối với các Pháp Bảo có khả năng hành tẩu giữa hỗn độn, đang phần đều là bay hoặc lướt đi, số ít cao cấp thì có thể xuyên toa, dịch chuyển.
Nhưng hàng trăm chiếc thuyền ở phía trước lại đúng nghĩa đen như đang di chuyển trên mặt nước, chúng nó tiến đến đâu, hỗn độn ở xung quanh đều hoá thành một vùng hải vực, vô số thuỷ thuộc tính tạo ra từng con sóng lớn, đẩy thuyền về phía trước.
Có thể nói rằng những chiếc thuyền này không có khả năng di chuyển trong hỗn độn, nhưng lại có thể biến hỗn độn thành thuỷ vực để di chuyển.
Mà dựa theo thông tin Yến Linh cung cấp, đây chính là sở trường của Hỗn Thuỷ Tộc.
Chỉ tiếc là nội tình của Hỗn Thuỷ Tộc không sâu, hàng trăm chiếc thuyền nghe thì hoành tráng, thật ra chỉ là Thần Bảo bình thường, so với Siêu Thần Bảo Cực Phẩm như Hồng Độn Chiến Thuyền thật sự kém quá xa.
Kích thước như con voi mà một bầy kiến, chỉ cần một khẩu pháo trên Hồng Độn Chiến Thuyền cũng đủ huỷ diệt toàn tộc.
“Đổi hướng!”
Chứng kiến Hồng Độn Chiến Thuyền oai phong lẫm liệt như quái vật khổng lồ phía trước, một vị mỹ phụ áo xanh đứng giữa trung tâm Hỗn Thuỷ Tộc biến sắc, lớn tiếng ra lệnh:
“Toàn lực chuyển sang hướng khác, đừng ngán đường cường giả!”
“Tuân lệnh Tộc Trưởng!”
Cả tộc gầm lên, hàng vạn Thiên Đạo Cảnh và hàng trăm Thần Đạo Cảnh nâng lên cánh tay lực lưỡng, điều động một loại Thuỷ Thuộc Tính đặc thù tác động ra xung quanh.
Theo động tác của bọn hắn, hỗn độn hoá thành sóng nước, ngọn sóng thay đổi phương hướng nâng lên đoàn thuyền, rẽ sang một bên.
Hiển nhiên Hồng Độn Chiến Thuyền mang đến áp lực cực lớn cho bọn họ, chỉ riêng một tia dư chấn do nó toả ra trong lúc di chuyển cũng có thể khiến cả tộc trọng thương, cách tốt nhất để tránh chính là đi đường vòng.
“Baba, ngươi doạ sợ bọn họ rồi!”Tiểu Thiên Ý lớn tiếng nói.
Lạc Nam chỉ biết im lặng, hắn rõ ràng ngay cả một chút địch ý cũng không có, là doạ dữ chưa?
Bất quá nghĩ đến đối phương với tâm thế của phương yếu hơn, lại nghe Hỗn Thuỷ Tộc vốn là chủng tộc ôn hoà, không hề hiếu chiến… bọn họ hành động như thế là điều dễ hiểu.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam ra lệnh cho Hồng Độn Chiến Thuyền cấp tốc thu nhỏ lại.
Sau khi kích thước của nó sánh bằng những chiếc thuyền của Hỗn Thuỷ Tộc, lập tức dịch chuyển không gian, chắn ngay phía trước.
“Mau dừng!”Mỹ phụ biến sắc.
“Hít!”Toàn tộc giải trừ thuộc tính, sóng yên gió lặng, cả đoàn thuyền nháy mắt trở nên an tĩnh.
Ở khoảnh cách gần, Lạc Nam và chúng nữ mới nhìn thấy những điểm đặc biệt của chủng tộc này.
Bọn họ có dáng vẻ như nhân loại, nam nhân thì khôi ngô cường tráng, nữ nhân thì thanh tú và xinh đẹp.
Điểm khác biệt chính là làn da của Hỗn Thuỷ Tộc có màu xanh như nước biển, đồng tử trong mắt như miêu nhãn, trên thân mặc áo được đan từ da của các sinh vật biển tạo thành.
Hồng Độn Chiến Thuyền mở ra, Lạc Nam và chúng nữ từ từ bước xuống.
“Hít!”
Hỗn Thuỷ Tộc toàn thân chấn động, lặng người trước phong thái bất phàm của bọn họ.
Không nói đến diện mạo xuất chúng, chỉ riêng cái loại khí chất Siêu Thần trên thân đã vượt xa quá nhiều…
Cố gắng giữ bình tĩnh, mỹ phụ kia lập tức thả người bay đến, chắp tay cúi đầu cung kính:
“Tộc trưởng Hỗn Thuỷ Tộc - Thuỷ Ngọc tham kiến đại nhân và các vị phu nhân!”
Thân là tộc trưởng, mỹ phụ hiểu tộc của mình căn bản không có một chút khả năng phản kháng nào trước những nhân vật trước mặt.
Nội tâm đầy sợ hãi, không hiểu bọn họ sao lại nhắm vào tiểu tộc yếu ớt này…
“Đừng đa lễ!”Lạc Nam nhẹ phất tay, một cổ lực lượng ôn hoà đem mỹ phụ đỡ lên.
Cảm nhận được thiện ý từ hắn, nội tâm mỹ phụ và Hỗn Thuỷ Tộc cũng dần trở nên bình tĩnh.
Chỉ là tất cả đều cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng hắn và chúng nữ.
“Nghe nói Hỗn Thuỷ Tộc đang tìm nơi định cư?”Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề.
“Vâng, không dám làm phiền các vị.”Thuỷ Ngọc run giọng đáp.
Thái độ thận trọng của nàng khiến Lạc Nam chỉ biết im lặng.
Nghĩ cũng đúng, Hỗn Thuỷ Tộc chỉ là chủng tộc cấp Thần Đạo mà thôi, Thuỷ Ngọc là một nữ đại năng…dưới trướng có hàng trăm Thần Đạo, hàng vạn Thiên Đạo và vô số tộc nhân tu vi thấp hơn.
Nhưng để một vị Siêu Thần đích thân mời chào, thấy thế nào cũng giống như đang dùng đao mổ trâu giết gà.
Bất quá hỗn độn mênh mông, nếu Lạc Nam không đích thân đi mà giao nhiệm vụ cho thuộc hạ cấp Thần Đạo, không biết phải đến ngày tháng năm nào mới mang được Hỗn Thuỷ Tộc về Nguyên Giới, trong khi thế giới đang rất cần người.
Hắn cũng chẳng giải thích nhiều, mười tia hồn lực từ đầu ngón tay bắn ra.
Xoẹt xoẹt xoẹt…
Hồn lực tiến thẳng vào mi tâm của Thuỷ Ngọc và các trưởng lão Hỗn Thuỷ Tộc…mang theo tin tức về Nguyên Giới, lý do Lạc Nam đang cần đến bọn hắn.
“Cái này…cái này…thật sự có thật sao?”
Thuỷ Ngọc cùng một đám trưởng lão như rơi vào trong mộng.
Trời ạ, tộc bọn hắn đang chật vật tìm nơi nương tựa, đã bị không ít đại thế giới từ chối thu nhận rồi…
Bỗng nhiên một thế giới siêu việt như Nguyên Giới chẳng những tìm đến tận cửa, mà còn cung cấp môi trường sống lý tưởng đến cực điểm.
Thế gian này có chuyện tốt như thế sao?
Không, nói là chuyện tốt cũng không đủ, đây chính là cơ duyên nghịch thiên đối với cả tộc từ trên xuống dưới.
“Cảm thấy thế nào? Nguyên Giới của ta đất rộng người thưa, đang thiếu sự đa dạng chủng tộc.”Lạc Nam cười nói.
“Tộc trưởng còn chờ gì nữa? cơ hội này tổ tiên của chúng ta cũng không có đâu.”Đám trưởng lão đã sớm mừng rỡ như điên, không ngừng truyền âm thúc giục:
“Với thực lực của vị đại nhân này, không cần phiền toái lừa gạt chúng ta.”
Thuỷ Ngọc đương nhiên hiểu đạo lý đó, chỉ là mộng đẹp đến quá nhanh, đến quá đột ngột khiến nàng chưa kịp định thần mà thôi.
“Đội ơn đại nhân, từ nay về sau… Hỗn Thuỷ Tộc như thiên lôi sai đâu đánh đó.”Thuỷ Ngọc thành khẩn nói.
“Thôi khỏi, ta cũng không cần các ngươi đi đánh nhau.”Lạc Nam trêu chọc:
“Giúp ta phát triển thế giới là được.”
“Nhất định không để Giới Chủ thất vọng.”Thuỷ Ngọc cùng các trưởng lão đồng thanh quát lên.
Bọn hắn gọi Lạc Nam là Giới Chủ, chứng tỏ đã chấp nhận trở thành tộc nhân của Nguyên Giới rồi.
Miếng bánh ngon như thế đột ngột rơi vào đầu, thần kinh không bình thường mới không đồng ý.
Đại đa số thành viên Hỗn Thuỷ Tộc vẫn còn ngây dại, chưa kịp hiểu vì sao tộc trưởng và các trưởng lão phấn khởi như vậy?
Kể từ khi Hỗn Độn Thuỷ Vực bị chiếm mất, tương lai toàn tộc vô định, lưu lạc khắp nơi… chưa từng thấy tộc trưởng và các trưởng lão nở nụ cười.
Hôm nay bọn họ chẳng những cười, mà ánh mắt đều toả sáng.
Vị đại nhân thần bí kia rốt cuộc đã hứa hẹn điều gì?
“Lên thuyền của ta đi!”Lạc Nam ra lệnh cho Hồng Độn Chiến Thuyền biến lớn, mở ra khoang thuyền dưới.
“Mau lên!”Thuỷ Ngọc ra lệnh hàng trăm chiếc thuyền của mình tiến vào.
Hồng Độn Chiến Thuyền to đến mức có thể chứa đựng hàng nghìn thuyền nhỏ của Hỗn Thuỷ Tộc.
“Trời ạ, nơi này là thiên đường sao?”
Vừa mới vào trong khoang thuyền, cảm nhận được cường độ Nguyên Khí vượt trội bên trên Siêu Thần Bảo Cực Phẩm, tộc nhân Hỗn Thuỷ Tộc như lạc vào sứ sở thần thánh.
Một số người tu vi thấp trực tiếp đột phá cảnh giới.
Chỉ trong vài phút, hàng nghìn tộc nhân đột phá Đại Đạo, Thiên Đạo…
“Nơi này còn chưa phải thiên đường chân chính đâu.”Thuỷ Ngọc mừng đến rơi nước mắt.
Lạc Nam và chúng nữ gật đầu hài lòng…
Hỗn Thuỷ Tộc có số lượng thành viên không hề ít, ở thế giới bình thường, quả thật khó mà chứa nổi bọn họ.
Đối với các Siêu Thần cường giả, Hỗn Thuỷ Tộc không có sức hấp dẫn… bởi lẽ người mạnh nhất tộc này chỉ là đại năng, chứng tỏ khả năng bồi dưỡng tài nguyên dưới nước của họ dù lợi hại đến đâu cũng vô pháp tạo ra được những tài nguyên cấp độ Siêu Thần.
Mà không tạo ra được tài nguyên cấp Siêu Thần, các Siêu Thần cường giả đương nhiên không có hứng thú thu nhận, bởi lẽ tài nguyên dưới Siêu Thần vô nghĩa đối với họ.
Nhưng Lạc Nam thì khác, Nguyên Giới của hắn rộng lớn mênh mông, đang thiếu hụt sinh linh trầm trọng, lại đang trên đà phát triển…
Hắn cần Hỗn Thuỷ Tộc không phải để bồi dưỡng tài nguyên cho mình, mà là để đa dạng sinh thái, phát triển thế giới.
Tài nguyên do tộc này bồi dưỡng ra, Lạc Nam không cần nhưng con dân trong thế giới của hắn sẽ cần.
Đây là lý do hắn sẵn sàng đến đón Hỗn Thuỷ Tộc dù thân phận chênh lệch cực lớn.
Mà đối với Hỗn Thuỷ Tộc, đó là vinh dự vô thượng.
Để tộc này bên dưới khoang thuyền, chỉ có Thuỷ Ngọc là được triệu kiến lên.
“Xin nghe Giới Chủ phân phó!”Thuỷ Ngọc khép nép đứng một bên, áp lực chúng nữ ở bên cạnh mang đến cho nàng là quá lớn.
“Nơi ở trước đây của các ngươi là Hỗn Độn Thuỷ Vực đúng chứ?”Lạc Nam hỏi.
“Vâng.”Thuỷ Ngọc chủ động giải bày:
“Hỗn Độn Thuỷ Vực vốn là nơi tổ tiên lập tộc và sinh tồn, đến nay đã có trăm vạn năm, nhưng gần nhất không thể sống được nữa.”
“Lý do?”Lạc Nam ánh mắt loé lên:
“Các ngươi hiện tại là người của Nguyên Giới, không ai được phép khi dễ.”
“Hỗn Thuỷ Tộc có một vật tổ truyền, đó là mảnh gốm sứ chứa đựng Thuỷ Đạo thần diệu vô cùng.”Thuỷ Ngọc nói:
“Nhờ mảnh gốm đó toạ lạc, tộc ta mới tạo ra được Hỗn Độn Thuỷ Vực… nhưng gần đây nơi đó đã bị một con cự thú chiếm cứ, đuổi chúng ta đi.”
“Mảnh gốm?”Lạc Nam lập tức nhảy dựng lên:
“Mau! Dẫn ta đến Hỗn Độn Thuỷ Vực!”
…
Chúc cả nhà trưa vui vẻ.
Đa tạ các độc giả ủng hộ.
Mời mọi người đăng ký kênh để nghe audio.