Lạc Nam cảm thấy do mình ăn ở tốt, vận khí dạo này bỗng dưng rất đỏ…
Chẳng những có kẻ thù dâng Thế Giới Bản Nguyên đến tận cửa, mà trong lúc đi thu phục cư dân cho thế giới của mình còn thu được tin tức quan trọng như vậy.
Mảnh gốm của Vạn Đạo Lưu Ly Bình còn thiếu Thuỷ Đạo, không ngờ nó lại là căn cơ lập tộc của Hỗn Thuỷ Tộc…
Nghe đề nghị của hắn, Thuỷ Ngọc không dám chậm trễ, lập tức chỉ phương hướng trở về Hỗn Độn Thuỷ Vực.
Hỗn Thuỷ Tộc đã rời nơi sống khá nhiều năm để lưu lạc trong hỗn độn tìm nơi nương tựa, nhưng với tốc độ của Hồng Độn Chiến Thuyền, chỉ mất nửa tháng… bọn họ đã trở về nơi đó.
“Hít, đây là tốc độ của Siêu Thần Bảo sao? Quá mức kinh khủng.”
Bên dưới khoang thuyền, các tộc nhân cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, nhao nhao thán phục.
Chỉ hai tuần đã trở về chốn cũ, bọn hắn cảm thấy mình như đang nằm mơ.
“Không tệ, chất lượng Thuỷ Nguyên Khí dồi dào.”Lạc Nam tán thưởng.
Chỗ này như một cái bể nước khổng lồ lơ lửng giữa hỗn độn, chứa đựng nguồn Thuỷ Nguyên Khí nồng đậm không thua gì các phương đại thế giới.
Nên biết rằng hỗn độn vốn là nơi không có nguyên khí tồn tại, nơi này lại khá giống với hoàn cảnh ở Diệt Thần Lôi Hải, chứng tỏ mảnh gốm do tổ tiên Hỗn Thuỷ Tộc lưu lại khả năng cao chính là mảnh vỡ của Vạn Đạo Lưu Ly Bình.
Hỗn Thuỷ Tộc có thể nhờ đó sinh sôi phát triển thành quần thể lớn, lại không làm mất đi lượng Nguyên Khí, chứng tỏ bọn họ cũng không lạm dụng những gì có sẵn, ngược lại còn biết cách tận dụng ưu thế sẵn có mà phát huy thêm, đáng để Nguyên Giới chiêu mộ.
Mà lúc này, Lạc Nam rốt cuộc cũng biết là con hàng nào đang chiếm giữ chỗ ở của Hỗn Thuỷ Tộc.
Chỉ thấy bên trong Hỗn Độn Thuỷ Vực, một tên Huyền Vũ Côn Bằng đang lười biếng ngủ say, toả ra khí tức của Yêu Siêu Thần Sơ Kỳ.
Sở dĩ gọi nó là Huyền Vũ Côn Bằng, bởi lẽ nó là một Côn Bằng nhưng toàn thân lại đeo mai rùa của Huyền Vũ.
Nó như một tiểu hành tinh tròn vo, biến Hỗn Độn Thuỷ Vực thành ổ nằm ngủ, không xem ai ra gì.
Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn mở ra, Lạc Nam quan sát thấy mảnh gốm sứ đã bị nó nuốt vào trong bụng.
Lực lượng từ mảnh gốm toả ra khiến nó vô cùng thoải mái, biểu lộ rất hưởng thụ.
“Hiểm Thâu Bá Thủ!”
Lười nói nhảm, Lạc Nam trực tiếp thò tay ra.
Bá Đạo Quy Tắc hình thành một bàn tay vô hình xuyên qua cái mai rùa to lớn, dễ dàng thu mảnh gốm trở về.
“Được rồi, chúng ta đi!”Lạc Nam cười nói.
“Vâng!”Thuỷ Ngọc ngoan ngoãn gật đầu.
“Baba, không làm thịt à? Ta đang thèm rùa nướng!”Lạc Thiên Ý nãi thanh nãi khí nói.
Thuỷ Ngọc nghe vậy âm thầm đổ mồ hôi, một quái vật khủng bố như vậy lại trở thành đồ ăn trong mắt vị công chúa này.
Nhìn nàng xinh xắn đáng yêu như tiểu thiên sứ, không ngờ lại có khẩu vị mạnh như vậy.
“Nó không phải rùa, nó là Côn Bằng.”Lạc Nam lườm nữ nhi nói:
“Tuy tham lam ưa ngủ, nhưng nó cũng không ỷ thực lực cường đại mà trắng trợ sát hại Hỗn Thuỷ Tộc, ngược lại chỉ đuổi đi mà thôi, không cần làm thịt nó.”
“Đúng thế.”Thuỷ Ngọc vội vàng ứng tiếng:
“Giờ đây đã có Nguyên Giới làm nơi sinh tồn, chúng tôi cũng không cần đòi lại Hỗn Độn Thuỷ Vực.”
So với Nguyên Giới trù phú, Hỗn Độn Thuỷ Vực thật sự vô pháp sánh bằng.
Thuỷ Ngọc đương nhiên sẽ nắm bắt cơ hội đến Nguyên Giới, Hỗn Độn Thuỷ Vực đã không còn là nơi nàng muốn trở về.
ÀO ÀO ÀO…
Đúng lúc này, Hỗn Độn Thuỷ Vực gợn sóng dữ dội, Côn Bằng Huyền Vũ thức tỉnh, cất tiếng gào rống:
“Là ai cướp đồ của bổn đại gia?”
Nó ngốc đầu như quái vậy trỗi dậy, muốn lao ra khỏi Hỗn Độn Thuỷ Vực.
“Im mồm!”Lạc Nam hừ lạnh, duỗi tay ra.
Hỗn Độn Long Trảo phô thiên cái địa biến lớn, kích thước so với Huyền Vũ Côn Bằng lớn hơn gấp đôi, đem nó hung hăng đè ngược trở về trong “bể”.
“Cái này…”
Thuỷ Ngọc cùng tộc nhân Hỗn Thuỷ Tộc trợn mắt há hốc mồm.
Mặc dù biết rõ Lạc Nam rất mạnh, nhưng đến mức độ tiện tay trấn áp con cự thú khiến bọn họ bất lực thì thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Vị Giới Chủ này là thần thánh phương nào?
Huyền Vũ Côn Bằng lúc này cũng chấn kinh, biết rằng mình đụng độ cao thủ, nhưng vẫn không phục rống lớn:
“Chủ nhân cứu ta, có kẻ ức hiếp toạ kỵ của ngài!”
“Hửm?”Lạc Nam nhướn mày.
Con thú này vậy mà là toạ kỵ của người khác, xem ra phía sau nó còn có cường giả.
Bất quá Lạc Nam cũng lười quan tâm, không muốn dây dưa dài dòng vì chút chuyện nhỏ, hắn điều động Hồng Độn Chiến Thuyền gia tốc.
Chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng…
“Khốn kiếp vương bát đảng, ngươi có giỏi đừng chạy.”
Huyền Vũ Côn Bằng phía sau giận dữ sắc mặt đỏ bừng chửi với theo.
Nào ngờ lúc này, không gian trước mặt nó nứt ra, Lạc Nam từ bên trong đó xuất hiện:
“Ngươi mắng ai thế?”
Không đợi Huyền Vũ Côn Bằng kịp mở miệng trả lời, hắn đã tung ra một cước.
PHỐC!
Máu me cuồng phún, mai rùa nứt vỡ, toàn thân như quả bóng khổng lồ bị sút bay, xương cốt gãy hàng loạt.
Lạc Nam ung dung biến mất, bằng vào tốc độ của hắn hiện tại, trừ phi chủ nhân của con thú kia là Bất Hủ Thần hoặc ở ngay bên cạnh, bằng không căn bản không kịp chi viện.
Thuỷ Ngọc trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn vừa trở lại, lắp bắp:
“Giới Chủ, ngài vừa…”
“Không có gì.”Lạc Nam nhún nhún vai:
“Cường giả vi tôn, thực lực nhỏ yếu còn dám bất kính, cho nó biết thế nào là lễ độ.”
“Hừ, rõ ràng còn nhân từ, nếu là ta sẽ lột cái mai rùa của nó!”Đình Manh Manh nghiến răng nghiến lợi.
“Đúng thế, nướng cho Thiên Ý ăn cũng không sao.”Võ Tam Nương gật đầu tán thành.
Thuỷ Ngọc âm thầm lau mồ hôi, ở bên cạnh mấy vị phu nhân này quá mức áp lực, đành chắp tay nói:
“Giới Chủ và các vị phu nhân, nếu không có chuyện gì, ta xin được cáo lui!”
“Ừm, ta còn có chút việc cần làm trước khi quay về Nguyên Giới, ngươi cứ trấn an tộc nhân.”Lạc Nam tuỳ ý.
“Vâng.”Thuỷ Ngọc cảm kích gật đầu, tiến vào trong khoang thuyền.
“Phu quân, kế tiếp chúng ta thu phục Thạch Linh Tộc luôn sao?”Chân Mật chờ mong hỏi.
Nhìn thấy các tỷ muội liên tục đột phá Siêu Thần, ngay cả Cầm Dao Nhã, Khương Lê và Hoạ Thuỷ cũng thế, nàng đương nhiên có chút sốt ruột.
Lạc Nam xem lại lộ tuyến, đáp: “Từ đây đến chỗ Thạch Linh sẽ đi qua Pháp Giới và Thể Giới, xem như một công ba việc.”
“Vậy thì tốt quá.”Chân Mật cùng Khuynh Hoàng Mị hưng phấn cười.
…
Không mất quá nhiều thời gian, một thế giới hiện ra trước mắt…
“Quao, cái thế giới này to hơn bình thường, chẳng lẽ đã có chủ?”Chúng nữ nhất thời giật mình.
Chỉ thấy thế giới này to gấp ba lần đại thế giới bình thường, tuy rằng nhỏ hơn Nguyên Giới nhiều, nhưng cũng thuộc dạng hiếm gặp.
“Không, Pháp Giới to vì quy tắc đặc thù của nó.”Lạc Nam cười nói:
“Tu sĩ ở đây phụ thuộc rất nhiều vào Pháp Tướng, hầu hết trận chiến đều dùng Pháp Tướng có hình thể khổng lồ, thế nên thế giới buộc phải to lớn để thích nghi.”
Pháp Tướng tuy là một thủ đoạn của tu sĩ, nhưng không phải nơi nào cũng ưa chuộng Pháp Tướng, đặc biệt là các thế giới cao cấp khi sinh ra đã có tu vi Đạo Cảnh, vậy đâu cần đúc Chí Tôn Pháp Tướng để tiến vào Chí Tôn?
Hơn nữa muốn lột xác hay thăng cấp Pháp Tướng là chuyện không hề dễ dàng, nhất là sau khi đột phá Đạo Cảnh trở lên, có khá ít tu sĩ sẽ vận dụng Pháp Tướng trong chiến đấu.
Nhưng Pháp Giới thì khác, quy tắc của nó sản sinh ra nhiều loại Pháp Tướng mạnh mẽ và quý hiếm, còn giúp tu sĩ thăng cấp Pháp Tướng một cách tự nhiên, vì vậy ở nơi này Pháp Tướng quyết định phần nhiều thực lực của cường giả.
Lạc Nam cảm thấy Pháp Giới phù hợp với Khuynh Hoàng Mị, bởi vì nàng có được hai loại Pháp Tướng hàng đầu của Quỷ Tộc và Thần Tộc, khi dung hợp hai pháp tướng lại với nhau càng thêm cường đại.
Nếu như hai loại Pháp Tướng của Khuynh Hoàng Mị được Pháp Giới cường hoá, chiến lực nhất định sẽ mạnh mẽ trong hàng ngũ Siêu Thần.
Đương nhiên nếu như chưa có Nguyên Giới, Pháp Giới sẽ rất phù hợp với Lạc Nam.
Tưởng tượng 23 vị Pháp Tướng của hắn được Pháp Giới cường hoá, sau đó dung hợp thành Bá Chủ Thần Tướng, đó sẽ là cảnh tượng như thế nào?
Bất quá để thê tử của mình sở hữu cũng không tệ…
“Ồ, nơi này vừa lúc đang xảy ra Đoạt Nguyên Chiến?”
Hồng Độn Chiến Thuyền che đậy khí tức, thu nhỏ kích thước lặng lẽ tiến vào Pháp Giới, chứng kiến một trận chiến đẫm máu đang xảy ra.
Chỉ thấy trên bầu trời, mười hai vị Pháp Tướng sừng sững như núi đang vây công một thanh niên.
Mười hai vị Pháp Tướng kia đều do đại năng thi triển, bọn hắn đã tiến vào cảnh giới Nhân Tướng Hợp Nhất.
Trong khi đó, tên thanh niên kia khí định thần nhàn, sắc mặt dửng dưng bình thản, thậm chí trước sự vây công của hơn mười vị đại năng còn biểu lộ khinh miệt.
“Thiếp cũng tham gia!”Khuynh Hoàng Mị nóng lòng xuất chiến, nàng muốn công bằng chiến thắng để tu sĩ và Giới Linh của Pháp Giới tâm phục khẩu phục, thừa nhận mình là Giới Chủ.
“Khoan đã!”Lạc Nam nắm tay nàng giữ chặt, ánh mắt co lại nói:
“Tên thanh niên kia là Siêu Thần cao cấp đang ẩn giấu tu vi.”
Đúng lúc này, Thần Huyền Huân đột ngột từ đan điền của hắn hiện ra, sắc mặt lạnh lùng nói:
“Hắn là nhi tử của Vạn Tướng Đế Thần, danh xưng Pháp Diệt.”
“Cái gì?”Lạc Nam giật mình:
“Là con của tên súc sinh đã nguyền rủa Chiêu Vân kia?”
“Không sai, thiếp từng nhìn thấy bức hoạ của kẻ này trong hàng ngũ thiên tài hàng đầu Chung Cực Giới, xếp chung với Lãnh Vấn, Hồng Dương Phong.”Thần Huyền Huân gật đầu, ngưng giọng đáp:
“Pháp Diệt nhận được Vạn Tướng Quán Đỉnh từ phụ thân Vạn Tướng Đế Thần của hắn, cũng có sở thích sưu tầm các loại Pháp Tướng độc đáo.”
Nàng vừa dứt lời, chỉ nghe Pháp Diệt ngông cuồng cười phá lên:
“Haha, thật sự thú vị…không nghĩ đến hỗn độn lại có một thế giới đặc biệt như Pháp Giới này, bổn thiếu sẽ độc chiếm nơi đây, sau đó dùng nó là trại chăn nuôi Pháp Tướng, hahaha!”
Hắn đang áp chế tu vi xuống mức Thần Đạo Viên Mãn…
Bởi vì chỉ có như vậy, tất cả đại năng ở Pháp Giới mới có can đảm tiến lên vây công, giúp hắn dễ dàng thu lưới, một lần đoạt hết Pháp Tướng của bọn chúng vào bộ sưu tập.
Nếu bại lộ tu vi Siêu Thần ngay từ đầu, đám đại năng bỏ chạy tán loạn, hắn sẽ mất nhiều công sức đi bắt từng tên một.
Pháp Diệt này cũng nham hiểm y hệt phụ thân Vạn Tướng Đế Thần của hắn vậy.
“Mặc kệ ngươi đến từ đâu, Pháp Giới không phải thứ mà người ngoài như ngươi ngấp nghé.”Một vị nam tử tóc đỏ lạnh lùng quát lên:
“Pháp Tướng Thần Thông - Nhật Luân Thần Trảm!”
RỐNG!
Chỉ thấy Pháp Tướng sau lưng hắn ngửa đầu rít gào, toàn thân đỏ rực như dung nham, trên tay cầm một thanh Thần Dương Kiếm.
Thần Dương Kiếm hấp thụ sức mạnh từ mặt trời treo cao, một kiếm sát phạt trảm xuống.
“Cũng khá đấy, bổn thiếu ưa thích!”Pháp Diệt nhếch mép.
Ngay khi Thần Dương Kiếm phủ xuống, hắn nhẹ nhàng nâng hai ngón tay lên.
Trong ánh mắt không dám tin của toàn bộ tu sĩ Pháp Giới, hai ngón tay thon dài kẹp vào không gian, lại khiến cho Nhật Luân Thần Trảm nổi danh tại Pháp Giới sụp đổ.
Pháp Diệt không che giấu tu vi nữa, thực lực Siêu Thần bùng phát…
“Ngươi là…”Mười hai vị đại năng biểu lộ kịch biến.
“Nhật Luân Pháp Tướng của ngươi, giờ là của ta!”Pháp Diệt thô bạo vung tay, một loại Quy Tắc Chi Lực đặc thù hoá thành sợi xiềng xích khổ lồ cắm thẳng vào Pháp Tướng của nam tử tóc đỏ.
Loại quy tắc này lập tức cắt đứt mối liên kết giữa nam tử tóc đỏ và Nhật Luân Pháp Tướng.
Nhật Luân Pháp Tướng vùng vẫy đầy bất lực, bị sợi xiềng xích kia kéo về phía Pháp Diệt.
Đan điền của Pháp Diệt hoá thành một cái vòng xoáy, ung dung nuốt chửng Nhật Luân Pháp Tướng vào bên trong.
“Không…”Nam tử tóc đỏ tuyệt vọng gào thét, đối với tu sĩ Pháp Giới thì Pháp Tướng chính là sinh mệnh thứ hai của bọn họ.
“Để ta dùng nó tiễn ngươi đi, xem như ân huệ cuối cùng.”Pháp Diệt cười nhếch mép.
Hắn nhẹ vung tay, Nhật Luân Pháp Tướng đã hiện ra sau lưng, trạng thái so với nam tử tóc đỏ thi triển vừa rồi còn cường đại hơn.
“Nhật Luân Thần Trảm!”Pháp Diệt vung tay làm động tác chém.
RỐNG!
Nhật Luân Pháp Tướng rít gào, hấp thụ năng lực từ mặt trời, một kiếm trảm diệt…
Xèo…
Thanh âm thiêu rụi vang lên, nam tử tóc đỏ hoá thành một đống tro cốt.
“Hít!”
Cảnh tượng như ác mộng khiến tâm linh toàn bộ Pháp Giới run lẩy bẩy.
“Chạy!”Một lão già đại năng khác vội vàng thi triển thần thông, sau lưng mọc ra 36 cánh như cuồng phong gào thét, xoay người lao vọt đi.
“Bổn thiếu đã tốn công lùa các ngươi vào lưới, còn chạy được sao?”Pháp Diệt chế giễu nói.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Quả nhiên chỉ thấy một tấm lưới trời được đan kết từ Siêu Thần Quy Tắc bao trùm càn khôn bỗng nhiên hiện lên.
Lão già vừa bay vào lập tức bị nó trói chặt…
Sợi xiềng xích kia cắm thẳng vào cơ thể lão, lôi Thần Vũ Pháp Tướng của lão ra…
“Không…ngươi cướp sinh mệnh thứ hai của lão phu, ngươi là ma quỷ…”
Tiếng gào thét thảm thiết vang dội cho đến khi Pháp Diệt điểm một chỉ kết liễu mạng của lão, chỉ còn bầu không khí trầm lặng đến đáng sợ giữa đất trời.
Chỉ trong thoáng chốc, hai vị đại năng nổi tiếng tại Pháp Giới tử vong, áp lực nặng nề như thái sơn áp đỉnh đè nặng trong lòng từng người.
Nếu Pháp Diệt chỉ đến thu phục thế giới như bình thường, nói không chừng tu sĩ ở Pháp Giới sẽ rất hoan nghênh, dù sao thì hắn cũng là cường giả hùng mạnh, có thể giúp thế giới phát triển.
Nhưng rõ ràng Pháp Diệt không có ý định như thế, vừa rồi hắn đã tuyên bố biến Pháp Giới thành “trại nuôi Pháp Tướng”.
Trước đó nhiều người còn chưa hiểu dụng ý của hắn là gì, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy hai vị đại năng bị đoạt mất Pháp Tướng và rơi vào kết cục thê thảm, bọn họ rốt cuộc hiểu thế nào là “trại nuôi Pháp Tướng”.
Kẻ này là ác ma, hắn thật sự quá nhẫn tâm…
Nếu Pháp Giới rơi vào tay hắn, e rằng toàn bộ tu sĩ đều không dám đúc và ngộ Pháp Tướng nữa.
Bởi nếu vô tình lĩnh ngộ và đúc ra Pháp Tướng cường đại, khác nào trở thành gia súc bị Pháp Diệt làm thịt?
Giống như trong một bầy lợn, con nào trắng mịn nhất, nạc thịt nhất sẽ được ưu tiên chuyển vào lò mổ vậy…
“Loại Quy Tắc của hắn rất đặc biệt, vậy mà làm được như Vân Tiêu.”Lạc Nam vuốt cằm nói.
“Không thể sánh bằng Vân Tiêu được, nhưng nó là Ngự Tướng Quy Tắc.”Thần Huyền Huân hồi đáp:
“Có thể giúp chủ nhân cưỡng đoạt, thống ngự Pháp Tướng của người khác.”
“Ngon lành!”Hai mắt Lạc Nam toả sáng, suýt chút chảy nước bọt tuyên bố:
“Vạn Tướng Quán Đỉnh của tiểu súc sinh này, ta muốn!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon.
Đa tạ các độc giả ủng hộ e.
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.