Có Bất Hủ Thần Tháp sừng sững kiên cố, động tĩnh bên ngoài do Đấu Trường Tuyên Cổ gây ra không làm kinh động đến Lạc Nam.
Bởi vì có kinh nghiệm hơn các lão bà, quá trình dung hợp Thần Vật của hắn và Hồ Khinh Vũ cũng nhanh chóng hơn.
ONG!
Khai Thần Đỉnh rung lên, ý thức của Lạc Nam cùng Hồ Khinh Vũ trở về thân thể.
Hai luồng sáng thần bí từ trong đỉnh bay ra, bắn thẳng vào trong mắt của bọn họ.
Trong thoáng chốc, mắt trái của Lạc Nam và mắt phải của Hồ Khinh Vũ đều đã thay đổi.
Đồng tử nơi mắt trái của Lạc Nam là một vầng trăng khuyết màu trắng trôi lơ lửng, được bao bọc bởi năm vòng xoáy nhỏ luân chuyển xung quanh.
Nếu vầng trăng khuyết trắng kia tượng trưng cho Hồn Đạo, thì năm vòng xoáy nhỏ lại lần lượt đại diện cho năm loại đại đạo là Thời Không, Phật, Ma, Yêu và Bá Chủ Chi Đạo.
Vòng xoáy Thời Không trong suốt, vòng xoáy Phật màu hoàng kim, vòng xoáy Ma có màu đen tuyền, vòng xoáy Yêu là một màu đỏ thẳm, còn Bá Chủ Chi Đạo lại là một màu đồng cổ kính.
Con mắt này hờ hững, uy nghiêm vô thượng, kết hợp một chút tà mị khó thể hình dung, khiến người đối diện vừa chịu áp lực nặng nề, vừa không cách nào nắm bắt.
Ở phía đối diện, Hồ Khinh Vũ khép hờ mắt phải.
“Mở ra ta xem! ” Lạc Nam háo hức nói.
Mặc dù ra vẻ háo hức, nhưng hắn đã âm thầm vận chuyển Bất Hủ Thần Hồn và Bá Chủ Quy Tắc gia trì tâm cảnh của mình.
Mi cong rung động, Hồ Khinh Vũ mở mắt.
“Hự…”
Dù đã chuẩn bị cẩn thận, Lạc Nam vẫn suýt chút thất thủ.
Tâm cảnh vẫn liên tục dao động dù đã được Quy Tắc gia trì, có cảm giác ở đối diện không phải người thê tử mà hắn đã sớm quen thuộc, mà là một vị tuyệt thế yêu cơ xa lạ, khiến hắn điên đảo tâm hồn.
Không phải diện mạo của Hồ Khinh Vũ đã thay đổi, mà là Mị Cốt, Mị Thuật, Mị Đạo của nàng đã được cường hoá lên vô số lần.
Điều này làm không chỉ Lạc Nam, mà bất cứ ai nhìn vào nàng cũng không thấy quen thuộc hay nhàm chán, ngược lại sẽ luôn là sự mới lạ như cái nhìn đầu tiên, u mê không lối thoát, có thể lạc lối vào trong đó vĩnh viễn.
Lạc Nam hít thở không thông, cái cảm giác này vốn không hề lạ lẫm.
Đó là thời điểm ở Việt Long Tinh, thời điểm hắn lần thứ nhất nhìn thấy một tiểu hồ ly với Thiên Sinh Mị Cốt, một tu sĩ nho nhỏ như hắn đã tràn ngập rung động trong lòng, lưu lại ấn tượng không thể phai nhạt.
Lúc này thấy Hồ Khinh Vũ với con mắt yêu mị của nàng, so với thời điểm trong quá khứ đó càng dữ dội hơn.
Mắt của Hồ Khinh Vũ không phức tạp như mắt của hắn, nó chỉ trong veo như màn nước màu hồng nhạt và từng tia gợn sóng lăn tăng đầy tình ý mà thôi.
Nhưng chỉ đơn giản như thế, lại có thể khiến vô số nam nhân trở nên điên cuồng.
Mà khi ánh mắt hai người chạm nhau, màn nước hồng nhạt trong mắt của Hồ Khinh Vũ phản chiếu lấy toàn bộ con mắt của Lạc Nam, hiện lên một vầng khuyết nguyệt, năm cái vòng xoáy phản chiếu như gương.
Khoảnh khắc này, Hồ Khinh Vũ đã có thể điều động Bất Hủ Thần Hồn, Thời Không - Phật - Ma - Yêu - Bá Chủ Quy Tắc.
Mà khi được mắt của nàng phản chiếu, vầng trăng và năm vòng xoáy trong mắt Lạc Nam càng thêm chói sáng và ngưng thực, tất cả quyền năng trở nên mạnh hơn.
Đây chính là sự cộng hưởng giữa đôi mắt này, một cặp Bất Hủ Thần Vật.
Nàng có thể lấy năng lực của hắn, mà hắn cũng sẽ vì nàng mà được cường hoá chiến lực.
“Phu quân. ” Hồ Khinh Vũ cười hỏi:
“Chàng thấy thiếp thế nào? ”
Chỉ một nụ cười, một câu hỏi lại thắng vô tận xuân dược trong trời đất.
Lạc Nam gầm lên, trực tiếp lao đến bế phốc nàng vào trong lòng theo kiểu công chúa, cười lớn một tiếng:
“Phải thử mới biết được! ”
“Tuỳ chàng. ” Hồ Khinh Vũ vòng tay ôm lấy cổ hắn, thổ khí như lan.
Tu luyện Bất Hủ Công Pháp mà cả hai đã sáng tạo, sẽ hiệu quả nhất khi phu thê song tu.
Lạc Nam hôn lên mắt nàng, bờ môi trượt xuống cánh môi đỏ mọng, khoá chặt lấy.
Động ý niệm, đã xuất hiện ở tầng tháp thứ hai, tránh làm phiền đến những người khác.
Nhu tình như nước, mọi thứ Hồ Khinh Vũ đều chiều theo hắn…
Bá Nhãn Mị Hồn Quyết chia làm hai quyển, Đế Bá Quyển thuộc về phu quân, Hậu Mị Quyển thuộc về thê tử.
Trong đó Đế Bá Quyển giúp người luyện lĩnh ngộ sáu loại Đại Đạo, thông qua ánh mắt thi triển thủ đoạn chiến đấu tức thì mà không cần kết ấn hay tu luyện.
Hồn Đồng - Thời Không Đồng - Phật Đồng - Ma Đồng - Yêu Đồng và Bá Đồng.
Hậu Mị Quyển chủ luyện Mị Đạo và khả năng tương thích với sáu loại Đạo của Đế Quyển, vừa mượn quyền năng của Đế Quyển, vừa cường hoá chúng.
Trong lúc tu luyện, hai người phải luôn nhìn nhau, môn công pháp này buộc phu thê cùng luyện.
Khi Lạc Nam kích hoạt con mắt của mình, Mị Đạo tối thượng từ mắt của Hồ Khinh Vũ đã không thể mê hoặc hay ảnh hưởng quá nhiều đến hắn.
Chỉ có Đế mới áp được Hậu.
“Vẫn còn thiếu Pháp Tướng. ” Lạc Nam thầm nghĩ:
“Lệnh cho Tiêu Tài Tộc tìm nguyên liệu mới được. ”
Hai tôn Pháp Tướng của Bá Nhãn Mị Hồn Quyết đều thiên về Linh Hồn.
Một là Bá Nhãn Hồn Tướng và một là Bá Mị Hồn Tướng.
Hắn có thể nâng cấp và lột xác Thánh Hồn Pháp Tướng của Hồn Đỉnh thành Bá Nhãn Hồn Tướng thông qua công pháp này, còn Hồ Khinh Vũ sẽ đúc ra một Pháp Tướng mới.
Bất quá chuyện này tạm thời ném sang một bên…
“Phu quân, chàng cảm thấy nên đặt tên cho đôi mắt này là gì? ” Hồ Khinh Vũ cắn môi nghênh đón nam nhân, mê ly hỏi.
Lạc Nam không có tâm tình trở lời, hắn đang trầm mê vào sự mỹ diệu tuyệt vời của nàng.
“Đáng ghét. ” Hồ Khinh Vũ cắn môi, uyển chuyển phối hợp.
Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam thoả mãn ôm kiều thê mị hoặc, vuốt ve làn da mịn màng hoàn mỹ của nàng, cười nói:
“Mắt của ta bỏ một chữ Hồn, gọi là Cấm Kỵ Bá Nhãn. ”
“Hoặc Thiên Mị Nhãn đã rất hay, mắt của nàng không cần đổi tên. ”
“Nếu gọi cả đôi thì Phu Thê Chi Nhãn là được rồi. ”
“Phu Thê Chi Nhãn sao? Thiếp rất thích cách gọi này. ” Hồ Khinh Vũ lười biếng nằm trong lòng hắn, lắng nghe nhịp tim đập, những cái đuôi hồ ly mềm mại như bông ôm lấy toàn thân nam nhân, vũ mị nói:
“Chàng phải đối xử tốt với Mộng Tâm tỷ tỷ đó. ”
“Còn phải nhắc sao? ” Lạc Nam trừng mắt nhìn.
Những loại Bất Hủ Thần Vật theo cặp thì thường có hai khí linh hoặc một khí linh phân tách thành hai, giống như Song Xà Thần Đàn có hai Xà Linh, Phu Thê Chi Nhãn tương tự như vậy.
Hà Mộng Tâm đã phân thân, một nửa ở Cấm Kỵ Bá Nhãn, một nửa ở Hoặc Thiên Mị Nhãn.
Bất Hủ Thần Vật sẽ phát huy tốt nhất khi có Khí Linh, Lạc Nam không có lý do từ chối Hà Mộng Tâm.
Bởi nếu không có nàng, Cấm Kỵ Bá Nhãn cũng sẽ uẫn dưỡng ra khí linh khác mà thôi.
Sau khi cùng Hồ Khinh Vũ luyện xong Bá Nhãn Mị Hồn Quyết, Lạc Nam lưu lại Nguyên Thạch để nàng bế quan, trùng kích cảnh giới Bất Hủ.
Hắn rời khỏi Bất Hủ Thần Tháp, quyết định sẽ giúp Tiểu Ngân Nhi đột phá Bất Hủ Thần Binh.
Dịch chuyển không gian, xuất hiện ở hậu viện tông môn… có vẻ như Thái Cổ Viện Trưởng đã rời đi.
“Phu quân, đây là Viện Trưởng trả cho chàng. ” Vân Tiêu hạ xuống, chuyển Bất Hủ Quán Đỉnh sang.
Hắn gật đầu tiếp nhận, vuốt cằm: “Không biết Ảo Ảnh Chuỷ của y lợi hại đến mức nào. ”
Cảm ứng được Tần Mộng Ảnh, Bạch Tố Mai và Cửu Huân Dao đều đột phá thành công, lại thêm bảo bối Thiên Ý đang bế quan, Lạc Nam vui vẻ nói:
“Tông môn chúng ta phát triển không ngừng. ”
“Nha đầu đó phá hư Càn Khôn Vạn Phù Trận, chàng bố trí lại đi! ” Cửu Huân Dao mỉm cười nói.
Lạc Nam phát hiện Càn Khôn Vạn Phù Trận nát bấy, kinh ngạc nói:
“Bất Hủ Thần Binh nào công phá sao? ”
Càn Khôn Vạn Phù Trận được hắn cải tiến, chẳng những khảm thêm Phù Chú, mà còn có Bá Chủ Thần Văn gia cố, bình thường chỉ Bất Hủ Thần Binh cực mạnh toàn lực công kích mới phá vỡ được.
“Là Đấu Trường Tuyên Cổ của muội muội. ” Lạc Kỳ Nam nở nụ cười:
“Thiên Ý đã được Bất Hủ Thần Vật này, nó xuyên qua vô tận thời không, nghiền nát cả Càn Khôn Vạn Phù Trận của baba. ”
“Lợi hại. ” Ánh mắt Lạc Nam toả sáng:
“Không hổ là nữ nhi của ta. ”
Tạm thời hắn cũng chẳng vội bố trí lại Càn Khôn Vạn Phù Trận, bởi vì trình độ chiến trận của hắn vẫn là Siêu Thần đỉnh phong mà thôi.
Trong khi đó Bá Việt Tông hiện tại đã có Bất Hủ Thần Vật - Diễn Thần Trận Bàn, chờ Hoa Ngọc Phượng đột phá Bất Hủ Chiến Trận Sư, để nàng bố trí lại Càn Khôn Vạn Trận sẽ lợi hại hơn cả hắn.
Đến khi đó hắn lại dùng Bá Chủ Quy Tắc gia trì vào, cam đoan dù là Bất Hủ Thần Binh cũng không phá được trận pháp.
Bá Việt Tông sẽ đứng ở thế bất khả xâm phạm.
“Phu quân, có tin tức Huyết Thế Thần Quan cho thiếp không? ” Huyết Yêu Cơ chờ mong hỏi.
Nhìn các tỷ muội lần lượt đột phá Bất Hủ, nữ cường nhân như nàng hơi sốt ruột.
Thân là Tu La Giáo Chủ từng khiến tu sĩ các nơi nghe tin sợ mất mật, có dã tâm là lẽ đương nhiên.
“Huyết Thế Thần Quan ở trong tay Phó Cấm Chủ. ” Lạc Nam ngưng trọng nói.
Hắn đã đọc ký ức từ mấy tên Cấm Lão, lại được Hà Mộng Tâm cung cấp thông tin, đã nắm thêm một số tình báo quan trọng ở Cấm Khu.
Với chiến lực của Phó Cấm Chủ, bọn hắn thừa sức một người bình định một đại khu vực như Đông Nam ngày trước.
Nhưng mà nước ở Chung Cực Giới quá sâu, có những tồn tại khiến ngay cả Cấm Chủ và Phó Cấm Chủ cũng phải kiêng kỵ, phải rơi vào thế giằng co.
Vì thế hầu hết các nhiệm vụ bên ngoài thường sẽ giao cho Cấm Thần đi làm…
Vốn Cấm Lão chính là lực lượng bí mật, là quân bài để Cấm Khu tìm ra lối đột phá… nào ngờ vì sự ngông cuồng của Loạn Chiến mà Cấm Lão phơi bày ra ánh sáng.
Điều này khiến một vị Phó Cấm Chủ rất là phẫn nộ, đã quyết định trừng trị Loạn Chiến.
Cách duy nhất để khiến một kẻ ngông cuồng, hiếu chiến và không sợ hãi cái chết phải thống khổ… chính là đạp nát tôn nghiêm, sỉ nhục hắn một cách trần trụi.
Vô Ưu đã được lệnh làm…
“Phốc! ”
Nghĩ đến đây Lạc Nam suýt chút nôn ra, con bà nó thật sự quá kinh tởm.
“Chàng làm sao thế? ” Thấy sắc mặt hắn tái nhợt, chúng nữ quan tâm hỏi.
“Khụ…” Lạc Nam ho khan, vội vàng lắc đầu ra hiệu mình vẫn ổn.
“Huyết Thế Thần Quan lợi hại đến mức ngay cả Phó Cấm Chủ cũng thèm thuồng nó sao? ” Huyết Yêu Cơ vui vẻ, đối với cổ quan tài này càng thêm chờ mong.
“Huyết Thế Thần Quan tuy lợi hại, nhưng nó chỉ là một phần trong thủ đoạn khủng bố của Phó Cấm Chủ. ” Lạc Nam hít sâu, lắc đầu:
“Tóm lại muốn đoạt Huyết Thế Thần Quan, tạm thời khá nguy hiểm. ”
“Thiếp chờ được. ” Huyết Yêu Cơ nhoẻn miệng cười.
“Nàng cứ yên tâm. ” Lạc Nam vuốt mái tóc đỏ của thê tử an ủi:
“Với ân oán giữa ta và Cấm Khu, còn báo thù cho Ngọc Sa… ta nhất định sẽ đoạt lại nó. ”
Phần phật.
Thanh âm xé gió vang lên, chỉ thấy Yểm Tuyên, Hoài Khánh, Lâm Tích… ba vị Phó Tông Chủ bay đến.
Lạc Nam vỗ vỗ trán, hắn biết ba nữ này muốn gì.
“Nếu tông chủ đã xuất quan, chúng ta cũng yên tâm đi một chuyến. ” Lâm Tích ung dung nói.
“Nhịn không nổi rồi sao? ” Lạc Long Nhi hỏi.
“Phải thử một lần, dù trả giá thế nào cũng không tiếc. ” Hoài Khánh hừng hực chiến ý.
Yểm Tuyên nhún vai: “Yểm Ma Điện ta đã giao cho Lãnh Tuyệt quản lý, cần gì cứ ra lệnh cho nàng. ”
Lạc Nam hiểu chuyện này sớm muộn sẽ xảy ra, ba người này đều là nữ nhân tranh cường háo thắng, đương nhiên sẽ không nguyện ý ngồi một chỗ ở tông môn.
Ngược lại, các nàng đã sớm ấp ủ ý định rời đi, tìm kiếm Bất Hủ Thần Vật phù hợp với mình…
“Chờ chúng ta đột phá Bất Hủ, sẽ quay về làm Phó Tông Chủ của ngươi. ” Hoài Khánh siết chặt nắm tay.
“Mỗi người mang theo hai tôn Bất Hủ Thần Thi đi! ” Lạc Nam gật đầu.
Hắn không có lý do ngăn cản hoài bão của ba nàng, cũng không muốn cản.
Hắn tin tưởng bằng vào thực lực và tâm tính của từng người, sớm muộn sẽ có Bất Hủ Thần Vật thích hợp.
“Lạc đại ca, muội có thể chỉ cho ba vị Phó Tông Chủ một chút manh mối…” Yến Linh đề nghị.
Thiên Địa Ấn đã trôi nổi trong tay…
“Muội có thể tìm được cả Bất Hủ Thần Vật à? ” Lạc Nam và chúng nữ kinh hãi.
Nếu ngay cả Bất Hủ Thần Vật cũng dò xét được, vậy Yến Linh quá nghịch thiên…
“Mỗi kiện Bất Hủ Thần Vật đều có thể ngăn chặn thiên cơ, muội không thể dò ra vị trí chính xác cũng như bản thể của chúng. ” Yến Linh lắc đầu, lại nhìn Hoài Khánh tam nữ nói:
“Nhưng muội có thể dò xét ba vị Phó Tông Chủ, chỉ điểm được nơi có cơ duyên phù hợp với các nàng. ”
“Được vậy thì quá tốt. ” Lâm Tích kích động không thôi.
Tuy rằng cơ duyên là thứ hư vô mờ mịt và luôn đi kèm với hung hiểm, nhưng có được một tia sáng chỉ đường vẫn hơn là lạc lối trong bóng tối.
“Tất cả nhờ vào Yến cô nương! ” Hoài Khánh cùng Yểm Tuyên cảm kích chắp tay.
“Các vị theo ta! ” Yến Linh ra hiệu.
“Lấy theo Bất Hủ Thần Thi phòng thân trước đã! ” Lạc Nam nhắc nhở.
Tám tôn Cương Thi nay chỉ còn lại hai…
Yến Linh mang theo ba vị Phó Tông Chủ vào mật thất, bắt đầu giúp các nàng tìm kiếm ánh sáng.
“Khà khà, có một vị Thiên Cơ Bất Hủ Thần bên cạnh thật là thuận tiện. ” Lạc Nam thoả mãn vô cùng.
“Thiên Cơ Đạo bình thường vốn đã rất hiếm, Thiên Cơ Bất Hủ Thần từ cổ chí kim chỉ đếm được trên đầu ngón tay. ” Vân Tiêu cảm khái:
“Dù thiếp hay Thái Cổ Viện Trưởng cũng hiểu chút Thiên Cơ Chi Đạo, nhưng so ra không chuyên bằng Yến Linh. ”
Mọi người gật đầu, may mắn giải quyết được nhân vật thời thượng cổ như Bá Ma, nhờ vậy đạt được Thiên Địa Ấn.
Tuy chiến lực của Thiên Địa Ấn không mạnh, nhưng độ quý giá của nó không thua kém Bất Hủ Thần Vật nào.
“Cho Yến Linh nghỉ ngơi một thời gian, lại nhờ muội ấy tìm kiếm cơ duyên cho các lão bà. ” Lạc Nam hài lòng.
Hắn bước đến trung tâm hậu viện, lấy ra Lạc Thần Cung.
“Tiểu Ngân Nhi, bắt đầu thôi! ”
Lạc Thần Cung toả sáng, nhân ảnh thánh khiết, cao quý vô hạn của Tiểu Ngân Nhi hiện ra.
Không hoạt bát hiếu động như tỷ tỷ Hồng Nhi, Ngân Nhi là tiểu cô nương điềm tĩnh, dịu dàng.
“Baba, ta đã sẵn sàng! ” Tiểu Ngân Nhi nghiêm túc nói,
Lạc Nam gật đầu, tuỳ trường hợp mà sử dụng Khai Thần Đỉnh.
Bởi vì hắn không cần Lạc Thần Cung dung hợp cùng Cửu Hành Thần Đao…
Ăn vào luyện hoá là được rồi…
Đặt tay lên mái tóc bạc như ngân hà của Tiểu Ngân Nhi.
Bất Hủ Quán Đỉnh!