“Đột phá đến Bất Hủ, ta không cần lo lắng vấn đề tuổi thọ, có thể vĩnh viễn ở cạnh baba và mọi người rồi. ”
Gương mặt tinh xảo của Tiểu Ngân Nhi tràn ngập quyết tâm, lo lắng trong lòng bấy lâu đã tan thành mây khói.
Binh Nhân Tộc cũng là một chủng tộc có sinh mệnh hoàn chỉnh, cũng bị giới hạn về tuổi thọ như hầu hết giống loài khác.
Binh Nhân Tộc mang hai hình thái là người và vũ khí, tuổi thọ sẽ tác động đến hình người.
Khi đã hao hết tuổi thọ, các Binh Nhân Tộc sẽ mất đi khả năng hoá thành hình người vĩnh viễn, mất luôn linh trí, chỉ còn lại là một kiện binh khí vô tri vô giác, lợi hại hơn binh khí bình thường một chút mà thôi.
Đó là nói dễ nghe, còn nói khó nghe thì sau khi hao hết tuổi thọ… Binh Nhân Tộc chỉ còn lại cái xác là vũ khí vô hồn.
Có lẽ Tiểu Hồng Nhi và Xích Tà chưa từng có suy nghĩ đến vấn đề này, bởi vì cả hai chưa từng đối mặt với cái chết bao giờ.
Trong khi đó, Tiểu Ngân Nhi đã từng chết qua một lần.
Đừng quên, bản thể của nàng vốn là Tuyệt Mệnh Cung - một kiện Binh Nhân Tộc đã chiến tử ở Tiểu Vũ Trụ, may mắn được Thần Huyền Huân thi triển Quy Tắc nhặt lấy, nhằm trở thành một phần thưởng “ngẫu nhiên” được Lạc Nam triệu hoán ra từ “Hệ Thống” mà thôi.
Nhờ có như thế, thi thể của nàng được dung hợp cùng Bắc Đẩu Cung, Tre Cổ Việt biến dị, Bất Tử Thụ mà thu được tân sinh, trở thành một Lạc Thần Cung ngập tràn sức sống.
Sau đó, lại được tiếp xúc với Lạc Nam, Tiểu Hồng Nhi, Xích Tà… rất nhiều người yêu mến, che chở nàng.
Tiểu Ngân Nhi trân trọng và tôn thờ mạng sống thứ hai này của mình, khiến nàng nghĩ về việc hao tổn tuổi thọ, về cái chết.
Hôm nay, cơ hội đột phá Bất Hủ Thần Binh đã đến.
Chỉ cần không chiến tử, nàng sẽ vĩnh viễn có thể ở bên cạnh baba mà Bá Việt Tông rồi.
Cảm nhận được cảm xúc của Tiểu Ngân Nhi, thần sắc Lạc Nam càng trở nên ôn nhu, Bất Hủ Quán Đỉnh nhẹ nhàng tiến vào cơ thể nàng.
Phân tách rồi dung hợp, phá rồi lại lập… Tiểu Ngân Nhi rốt cuộc có được Bất Hủ Thần Khu.
“Yên tâm đi, chỉ cần baba không ngã xuống… ngươi sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh chúng ta. ” Lạc Nam ấm áp nói.
“Vâng! ” Tiểu Ngân Nhi rạng rỡ nở nụ cười.
Xuất thân của nàng vốn bình thường, không có được thiên phú xuất chúng như tỷ tỷ Hồng Nhi… nhưng nàng luôn tự hào vì mình là tồn tại được baba tạo ra.
Nàng sẽ cố gắng để đuổi kịp tỷ tỷ.
Thế là cầm lấy Cửu Hành Thần Đao đã được đun mềm trong Đế Diễm, ưu nhã từng ngụm nhỏ cắn lấy.
Bởi vì đã từng xem qua Tiểu Hồng và Xích Tà thăng cấp, Tiểu Ngân Nhi biết cách tiếp nhận Ý Chí Chung Cực sang thân thể mình để không gây nên Giới Linh bất mãn mà giáng xuống Giới Nộ.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Khí tức không ngừng đề thăng, bình cảnh Bất Hủ đang bị công phá.
Lạc Nam khoanh chân xếp bằng ngồi ở bên cạnh, ý thức cùng Tiểu Ngân Nhi tương liên, thi triển Bá Chủ Quy Tắc hình thành kết giới bao phủ xung quanh.
Hắn muốn tạo ra Cung và Tiễn, muốn cùng nàng sáng tạo thủ đoạn có thể khắc chế Bất Hủ Thần.
Nếu như Xích Tà Ma Pháp của Xích Tà Ma Kích gồm những thủ đoạn khống chế, thôn phệ, huỷ diệt.
Thì với Lạc Thần Cung, hắn muốn những năng lực khác biệt, mang đến những hiệu quả khác biệt.
Ý tưởng hắn đã có rồi…
Hàng tỷ luồng khẩu quyết cao cấp, huyền diệu từ trong Cửu Hành Thần Đao bắn ra sau khi bị Tiểu Ngân Nhi cắn nuốt.
Chúng nó là Công Pháp Bất Hủ của Cửu Hành Thần Đao, cũng khá là lợi hại.
Nhưng Lạc Nam ngay cả nhìn cũng không nhìn, thậm chí hắn hấp thụ những khẩu quyết này, biến chúng nó thành chất dinh dưỡng chỉ để sáng tạo thủ đoạn phù hợp nhất với Tiểu Ngân Nhi.
Hành vi xem nhẹ Bất Hủ Công Pháp như vậy rơi vào mắt người ngoài chính là nghịch thiên, là ngỗ nghịch bất kính và hoang đường.
Nhưng đối với một kẻ đã thăng cấp hai kiện Bất Hủ Thần Binh, đã dung hợp ra Phu Thê Chi Nhãn như Lạc Nam mà nói… thì không gì là không thể cả.
“Baba, vẫn là ưu tiên cấp độ Bất Hủ sao? ” Ý niệm của Tiểu Ngân Nhi truyền sang.
“Chuẩn! ” Lạc Nam nghiêm nghị hồi đáp:
“Bỏ qua các cảnh giới thấp. ”
Mà trong lúc hắn cùng Tiểu Ngân Nhi tiến vào giai đoạn quan trọng, chúng nữ bên ngoài không rảnh rỗi chút nào.
Các tỷ muội đã dần thành công tạo ra Bất Hủ Thần Vật và Công Pháp phù hợp từ Khai Thần Đỉnh, tập trung vào việc tu luyện, trùng kích bình cảnh.
Và đương nhiên việc tu luyện Bất Hủ Công Pháp không thể thiếu giai đoạn đúc nên Bất Hủ Pháp Tướng tương ứng với từng người.
Từng bảng danh sách Nguyên Liệu được đưa ra… mỗi thứ trong đó kém nhất cũng là tài nguyên cấp Siêu Thần, hơn nữa vô cùng quý giá và khó tìm kiếm, thường được bán với giá trên trời.
“Nguyên Thạch bên ngoài còn lại bao nhiêu? ” Yên Nhược Tuyết hỏi.
“Phu quân và các tỷ muội đang bế quan cầm hơn một nửa, chúng ta còn gần 500 vạn mỏ. ” Trương Nhã Trâm kiểm kê rồi hồi đáp.
“Lệnh cho Tiêu Tài Tộc, dùng 300 vạn mỏ để mua sắm tất cả thứ cần thiết, đảm bảo mỗi người đều đúc được Pháp Tướng. ” Yên Nhược Tuyết phân phó.
Rất nhanh, Tiêu Phú tiến đến bẩm báo:
“Kính thưa các phu nhân, có không ít tài nguyên chưa được khai thác hay mang ra giao dịch bao giờ, chúng nó nằm ở những vùng hiểm địa mà Siêu Thần đỉnh cấp cũng ít khi đặt chân tới. ”
“Một số khan hiếm đến mức, Tiêu Tài Tộc cũng chưa từng nghe qua. ”
“Không sao cả. ” Vân Tiêu ung dung nói:
“Những tài nguyên hy hữu và khan hiểm, ta và Yến Linh sẽ phối hợp dò tìm tung tích của chúng. ”
“Không sai, còn mấy thứ ở hiểm địa, cứ giao cho chúng ta thu thập. ” Hi Vũ, Âu Dương Thương Lan, Lạc Long Nhi biểu lộ tự tin.
Bá Việt Tông hiện tại không thiếu cường giả, trừ những chiến dịch quan trọng như chống lại Cấm Khu cần có Lạc Nam quyết định, hầu hết vấn đề còn lại đều có thể giải quyết bằng tài lực và vũ lực.
“Tiêu Tài Tộc chỉ cần vận dụng mạng lưới quan hệ, cố gắng thu gom tài nguyên trong khả năng. ” Vân Tiêu nhàn nhạt nói:
“Phần còn lại giao cho chúng ta. ”
“Tuân mệnh! ” Tiêu Phú cung kính chắp tay, lại dâng lên một Túi Trữ Vật nói:
“Đây là phần tài nguyên mà các vị Bá Phi cần trước đó, đã thu thập xong. ”
“Làm tốt lắm! ” Yên Nhược Tuyết hài lòng gật đầu, ra hiệu cho Tiêu Phú rời đi.
“Mọi người tranh thủ đúc Pháp Tướng, chia nhau ra hành động. ”
Chúng nữ nhất trí tán thành.
Nhìn lấy lượng Nguyên Thạch khổng lồ đang vơi đi với tốc độ chóng mặt để phục vụ cho việc đột phá toàn diện, cảm giác ngàn vạn mỏ cũng không nhiều lắm.
…
“Ngươi là gì của hắn? ” Một thanh âm trong trẻo vang lên trong đầu.
“Thê tử của hắn. ” Mộc Tử Âm ung dung đáp, ánh mắt thành thục đánh giá thanh kiếm đặt trên đùi mình.
Nó là một thanh trường kiếm có phần thân, mũi và lưỡi như pha lê tím, cán kiếm được làm bằng gỗ với những đường vân, kiếm cách có hình dạng của đôi cánh bướm xoè ra hai bên vô cùng tinh tế, mà điểm nổi bật nhất là viên ngọc như một tiểu vũ trụ nằm ở giữa trung tâm.
Bên trong viên ngọc này, ẩn chứa vô vàn quy tắc khác nhau đang luân chuyển, hoà quyện hoàn mỹ.
Chỉ cần một ý niệm của Mộc Tử Âm, tất cả những quy tắc này sẽ chạy dọc theo thân kiếm, gia tăng lực lượng, nhất kiếm trí mạng…
Tử Mộc Kiếm đã biến hoá triệt để sau khi dung hợp cùng Tiệt Đạo Kiếm.
Cân nhắc một phen, Mộc Tử Âm quyết định đặt tên cho nó là Tử Tuyệt Kiếm, Bất Hủ Thần Binh của mình.
“Kiếm Đạo của ngươi rất nguy hiểm, nhưng rõ ràng không phù hợp với ta, tại sao lại cưỡng cầu? ” Thanh âm từ Tử Tuyệt Kiếm vang lên.
Chính là tiếng nói của Diệt Quy Thần Chủ, người đã trở thành một phần kiếm linh của Tử Tuyệt Kiếm.
“Đạo chúng ta đương nhiên khác nhau, bởi vì ta là Tử Âm Bá Phi mà không phải bản sao của Diệt Quy Thần Chủ. ” Mộc Tử Âm thản nhiên đáp:
“Ta là Kiếm Tu, cũng là Sát Thủ… kiếm của ta nhanh - huyễn, lặng lẽ đoạt mạng con mồi. ”
“Mà năng lực của Tiệt Đạo Kiếm, ý thức của ngươi… sẽ trở thành một phần thủ đoạn để ta hoàn thiện hơn. ”
Thử tưởng tượng trong lúc nàng ám sát, đối thủ kịp thời đề phòng mà thi triển quy tắc để phòng ngự.
Nhưng thủ đoạn của hắn trước khả năng chém nát quy tắc của Tử Tuyệt Kiếm lại vô dụng đến đáng thương, bất ngờ mà ngã xuống.
Trong khi đó, Tử Tuyệt Kiếm vẫn có thể rút lấy quy tắc của con mồi như chiến lợi phẩm, gia tăng sức mạnh của nàng.
Tử Mộc Kiếm và Tiệt Đạo Kiếm dung hợp thành Tử Tuyệt Kiếm, kế thừa tốc độ và biến ảo, đồng thời cũng giữ được khả năng chém nát quy tắc.
Mộc Tử Âm chưa từng muốn mình trở thành bản sao của Diệt Quy Thần Chủ, nàng vẫn là nàng…
Diệt Quy Thần Chủ đánh giá Kiếm Đạo của nàng nguy hiểm, vậy tại sao lại không thể nguy hiểm hơn nữa?
Giờ đây đã là Kiếm Linh trong tay Mộc Tử Âm, đọc được suy nghĩ của nàng, Diệt Quy Thần Chủ cũng phải kinh dị:
“Quả thật là thê tử của nam nhân kia, các ngươi đều rất tàn nhẫn với kẻ thù. ”
“Nếu hiền lành, phu thê chúng ta có thể trèo đến tận đây sao? ” Mộc Tử Âm cười lạnh.
Bản thân nàng từ trước đến nay ít khi công khai xuất hiện, cũng không có phong thái hiên ngang lẫm liệt như các nàng Hi Vũ, Võ Tam Nương…
Nhưng mỗi kiếm mà nàng bí mật xuất ra, đều âm hiểm chí cực, luôn tạo nên biến số lớn trong chiến trường.
Đó là Kiếm Đạo mà Mộc Tử Âm hoàn thiện qua từng ngày và theo đuổi đến đỉnh phong.
Diệt Quy Thần Chủ không phản bác được…
“Diệt Quy Thần Chủ - Cấm Thần của Cấm Khu đã chết, hiện tại ngươi là Kiếm Linh của Tử Tuyệt Kiếm. ” Mộc Tử Âm nói:
“Ban cho ngươi danh tự Diệt Nữ. ”
“Đa tạ chủ nhân ban tên. ” Diệt Nữ thở dài:
“Nói thật, ta vốn dĩ không muốn sống tạm bợ… nhưng có thể ở hình thái này, tồn tại trong thân phận này tiếp tục, cũng là kết cục không tồi. ”
“Lý tưởng của ngươi là gì? Tại sao gia nhập Cấm Khu? ” Mộc Tử Âm hỏi.
“Bất Hủ Thần tuy không thể tiếp tục đột phá cảnh giới… nhưng lại có thể phát triển vô hạn. ” Diệt Nữ trầm ngâm, rồi thành thật đáp:
“Ta không tin điều này, ta muốn tìm thấy điểm cực hạn của Bất Hủ, Cấm Khu có lẽ sẽ giúp ta hoàn thành lý tưởng đó. ”
“Nhưng hôm nay rơi vào tay các vị, ta cảm thấy các vị cũng có thể làm được…”
“Hoá ra là thế à? Ngươi yên tâm đi! ” Mộc Tử Âm tự ngạo nói:
“Nếu Bất Hủ có điểm cuối, phu quân ta chắc chắn sẽ chạm đến đó đầu tiên! ”
“Thật rất chờ mong. ” Diệt Nữ không phủ nhận, thầm thì:
“Nam nhân mà Thư Vân chọn, ta nghĩ có chút hy vọng. ”
“Ngươi hiểu rõ Vân Tiêu tỷ tỷ như vậy, có biết nguyên nhân vẫn lạc của nàng? ” Mộc Tử Âm thử dò hỏi.
“Vì nàng cũng giống ta, muốn truy cầu điểm cực hạn của Quy Tắc… vô tình tìm thấy thứ không nên thấy, biết được chuyện không nên biết. ” Diệt Nữ run rẩy:
“Ta chỉ đoán như vậy mà thôi. ”
“Thôi được rồi. ” Mộc Tử Âm hít sâu:
“Chúng ta tu luyện Tử Tuyệt Kiếm Quyết! ”
Trong khi đó, một luồng kiếm ý khác ngạo thị càn khôn cũng đang quét ra…
Tịch Lạc Kiếm trôi lơ lửng trước mặt Băng Lam Tịch không có gì thay đổi, vẫn tinh tế tuyệt luân, lưỡi kiếm trong suốt như băng, toả ra hàn khí âm u lạnh lẽo.
Nhưng mà, ẩn trong cái lạnh thấu xương đó lại là một cổ ngạo khí ngất trời, kiêu hãnh không gì tả nổi.
Băng Lam Tịch giữ nguyên hình thái của Tịch Lạc Kiếm, chỉ xem Ngạo Cực Kiếm như đồ ăn giúp kiếm nàng của tiến hoá và thăng cấp mà thôi.
Nhưng bằng vào thiên phú kiếm tu, bằng vào một khoả kiếm tâm trong suốt, nàng vẫn có thể từ Ngạo Cực Kiếm mà ngộ ra một loại “Ngạo” của riêng mình.
Loại ngạo khí này không đến từ sự ngông cuồng vốn có tự xưng là ngạo thị toàn Chung Cực như Binh Ngạo sau khi đã dung hợp cùng Ngạo Cực Kiếm.
Mà là sự kiêu ngạo thật thụ của một vị Bá Phi, của một vị phu nhân tại Bá Việt Tông, của một vị Bất Hủ Kiếm Thần.
Ngạo nhưng không cuồng vọng và ảo tưởng một cách tự xưng, ngạo nhưng có căn cứ và điểm tựa, ngạo vì tên của thanh kiếm này là sự kết hợp giữa tên của nàng và họ của hắn.
Tịch trong Băng Lam Tịch, Lạc trong Lạc Nam.
Nếu phu quân nàng có Bá Kiếm, vậy thì nàng sẽ có Ngạo Kiếm.
Băng Lam Tịch xoá sạch cái ngạo vốn có của Binh Ngạo, lưu lại sự nặng nề và sát phạt của từng nhát kiếm, lưu lại khả năng nhất kiếm hoá vạn kiếm…
Và cả cái loại thủ đoạn đặc thù, bằng cách tạo ra một vùng Thăng Binh Kiếm Thế, có thể thăng cấp vũ khí lên Siêu Thần Binh như Vạn Binh Sơn đã từng…
Tận dụng ưu điểm, loại bỏ khuyết điểm, kiếm của nàng càng thêm hoàn mỹ rồi.
Hài lòng chấp chưởng Tịch Lạc trong tay, Băng Lam Tịch ưu nhã nói:
“Công pháp của ta sẽ là Ngạo Phi Kiếm Quyết! ”
KENG!
Lại có kiếm khí trùng thiên, cả một vùng hàng chục vạn dặm trong không gian này đen kịt.
May mắn tầng đầu tiên của Bất Hủ Thần Tháp mênh mông vô hạn, không ai làm ảnh hưởng đến ai.
Ma thế ngút trời, khí tử tử vong buông xuống.
Các vị nữ kiếm thần lần lượt thức tỉnh…
Độc Cô Ngạo Tuyết một thân áo trắng như tuyết, hào quang thánh khiết vô ngần.
Nhưng ở trong tay nàng, thanh Trúc Kiếm kia lại nồng đậm hơi thở tử vong, từng luồng ma khí quấn quanh lấy nó…
Nàng nâng kiếm trong tay quan sát, những nơi lưỡi kiếm lướt qua, sinh cơ cấp tốc biến mất, ngay cả không gian cũng xói mòn, hoá thành từng luồng chất lỏng rơi rụng.
Mọi thứ đều chết chóc…
Tử Trúc Kiếm đã tiến vào Bất Hủ Thần Binh sau khi dung nhập Tuyệt Sinh Ma Kiếm.
Độc Cô Ngạo Tuyết cân nhắc một phen, vuốt ve thân kiếm, ánh mắt nhu hoà…
Nàng giờ đây, không rõ là tiên nữ hay ma nữ…
“Ma Trúc, đó sẽ là tên của ngươi! ” Độc Cô Ngạo Tuyết thầm thì.
Hiển nhiên, nàng đã chọn Ma.
Huyết mạch của nàng, kiếm pháp rút cạn sinh mệnh của nàng, kiếm pháp mang đến cái chết của nàng… phù hợp với Ma hơn là Tiên.
Hơn nữa nàng hiểu rằng, dù bản thân là Tiên hay là Ma… nam nhân kia vẫn sẽ yêu nàng.
Diện mạo như tiên nữ, không cản được nàng nhập ma.
Kiếm pháp của nàng, danh xưng - Vong Ma Kiếm Quyết!
Nàng là Ma Kiếm của hắn!