Con Đường Bá Chủ

Chương 644: Vân Tiêu



“Khốn kiếp, thời buổi bây giờ tại sao yêu thú ở hỗn độn lại giống rau cải trắng vậy?”

Thái Diễm vẫn còn bực mình.

Hỗn độn là nơi không phải ai cũng có thể đến, yêu thú sống tại hỗn độn càng là quý hiếm hơn cả phượng mao lân giác, ở trong cùng cấp ngay cả Thần Đạo Cảnh cũng rất khó thu phục yêu thú hỗn độn...

Giống Hỗn Độn Thú của Lạc Nam là trường hợp đặc biệt, nó là một loài Thiên Địa Dị Chủng có được khả năng của hỗn độn, linh trí của nó rất ngu ngốc nên mới bị đám Ngũ Đại Học Phủ dụ dỗ gặp gì ăn nấy, chứ cũng không thật sự thu phục được nó.

Phải nhờ đến Phong Yêu Cầu đặc biệt của Hệ Thống cung cấp, Lạc Nam mới có thể ra lệnh Hỗn Độn Thú nghe lời.

Thế nên khi gần đây nhìn thấy Đế Vi sở hữu một đám Hỗn Độn Yêu Thú, bây giờ lại bị kẻ sở hữu Hỗn Độn Yêu Thú tấn công...Thái Diễm đương nhiên liên tưởng đến quan hệ giữa bọn hắn.

“Có lẽ nào tên Cốt Tu kia là thuộc hạ của Đế Vi, muốn tìm chúng ta trả thù vì đã dám đánh bại nàng ở Bách Đạo Đại Hội?” Thái Diễm nghi ngờ suy đoán.

Lạc Nam vuốt cằm, hắn không muốn tự tiện đổ tội cho người khác khi chưa có bằng chứng...nhưng lời của Thái Diễm quả thật cũng đáng để suy ngẫm.

Tạm thời chưa thể kết luận, Lạc Nam hai mắt toả sáng thay đổi chủ đề nói:

“Thái tỷ tỷ thật lợi hại, ta không ngờ chiến lực của ngươi đáng gờm như vậy a.”

Một chiêu Quan Âm Vạn Thủ của nàng khiến hắn như bừng tỉnh đại ngộ, ý tưởng trong lòng cuồn cuộn nảy sinh.

Nếu Quan Âm Vạn Thủ có thể dùng hàng vạn cánh tay để thi triển Phù Chú, Trận Pháp cấp cao...vậy tại sao một chiêu Thiên Thủ Quan Âm của hắn lại không thể?

Từ trước đến giờ hắn đều dùng Thiên Thủ Quan Âm để đấm trực tiếp tạo ra thế công liên miên bất tuyệt, nhưng nếu kết hợp thêm Phù Chú và Trận Pháp...uy lực chắc chắn còn kinh khủng hơn.

Dù sao thì bản chất của Quan Âm Vạn Thủ và Thiên Thủ Quan Âm khá giống nhau, đều là triệu hoán hư ảnh tượng phật quan âm với hàng vạn cánh tay.

“Chút chuyện nhỏ mà thôi, không thể ngăn cản mục tiêu đào tẩu...sao có thể xem là lợi hại?” Thái Diễm liếc xéo đôi mắt đẹp, trong lòng lại có chút đắc ý.

Được một tên yêu nghiệt như hắn thán phục cũng khiến lòng hư vinh của nữ nhân được thoả mãn.

“Đáng tiếc hắn chỉ có một khung xương cốt, bằng không lão nương còn có thể nhân lúc giao đấu hạ độc chết hắn.” Thái Diễm tiếc hận nói ra.

Lạc Nam khoé miệng co quắp, nữ nhân này thật bưu hãn...không nên trêu vào nàng, hắn gật đầu tán thành:

“Ta cũng chưa từng nhìn thấy Cốt Tu quỷ dị như vậy, cảm giác hắn là một bộ xương biết tu luyện chứ không phải là một nhân loại luyện thành cốt tu.”

Đối phương chỉ có khung xương, không có da thịt, không có đan điền, không có máu huyết, càng không có linh hồn...thử hỏi làm sao có thể hạ độc hay dùng Hồn Kỹ công kích?

Độc Tu hay Hồn Tu bình thường gặp phải kẻ quỷ dị như thế chắc chắn sẽ ăn quả đắng, cũng may Thái Diễm thủ đoạn đa dạng, chiến lực cường hoành nên mới khiến tên đó bại lui.

VÚT...

Thanh âm xé gió vang lên, nữ cương thi và nữ khôi lỗi đã trở lại bên trên Tinh Nguyệt Thần Chu.

“Bọn họ là Thi Nhi và Khôi Nhi, đều là trợ thủ đắc lực của ta.” Thái Diễm chủ động giới thiệu.

Lúc này Lạc Nam mới có thời gian quan sát và đánh giá kỹ lưỡng hai trợ thủ đắc lực của Thái Diễm.

Ở khoảng cách gần, hắn phát hiện hình dáng nữ cương thi tên Thi Nhi còn thấp hơn cả mình, khá lùn...chỉ đứng ngang ngực của hắn nhưng lại có sức mạnh của một Thể Thần Hậu Kỳ, trên cơ thể được khắc hàng triệu đường Tử Văn cung cấp sức mạnh, khi bạo phát thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu.

Còn nữ khôi lỗi tên Khôi Nhi lại như được kim cương đúc thành, giống một pho tượng cao lớn, vừa trâu vừa mạnh, cũng có uy lực của Thể Thần Hậu Kỳ.

“Gặp qua Hộ Thần Trưởng Lão.” Thi Nhi và Khôi Nhi cùng lúc hướng Lạc Nam mở miệng chào hỏi.

“Chào hai vị tỷ tỷ.” Lạc Nam ôn hoà đáp lại, cương thi và khôi lỗi cao cấp như các nàng đã khai mở linh trí cũng là chuyện bình thường.

“Hừ, trước đây bổn toạ lười quá...không đi thu thập nguyên liệu để thăng cấp các nàng.” Thái Diễm tiếc hận nói:

“Nếu Thi Nhi và Khôi Nhi đạt đến cấp Viên Mãn, vừa rồi tên Cốt Tu kia chắc chắn không thoát được.”

“Thôi lỡ rồi, đến tổng bộ trước rồi tính.” Lạc Nam nhún nhún vai.

...

Với tốc độ của Tinh Nguyệt Thần Chu, tổng bộ Phá Đạo Hội rất nhanh đã hiện ra trong tầm mắt.

“Gặp qua Nhị Lang Quân, Toàn Chức Đạo Chủ!” Một người đã chờ sẳn tiến lên nghênh đón.

“Tu La tỷ, chúc mừng ngươi đã đạt đến Bán Thần Cảnh.” Lạc Nam nở nụ cười.

Tu La chính là sư phụ của Huyết Hàn Lệ và Huyết Yêu Cơ, sau thời gian dài không thấy...nàng cũng đã đạt đến Bán Thần Cảnh rồi.

“Hai tiểu đồ nhi kia sắp vượt mặt ta, có gì đáng giá tự hào?” Tu La thở dài một tiếng.

“Khi nào có thời gian tỷ cứ đến Sát Chiến Điện của ta, Nhập Phàm Hồ sẽ giúp tỷ đột phá.” Lạc Nam mời gọi.

“Vậy ta không cùng ngươi khách khí.” Tu La sảng khoái nói:

“Hội Trưởng đang đợi ở bên trong.”

Lạc Nam gật đầu động ý niệm.

Tiểu Thiên Ý, Lạc Kỳ Nam, Minh Hà và Ái Tâm trong Linh Giới Châu cùng lúc hiện ra.

Lạc Nam mang theo Thái Diễm và các nàng tiến vào nghị sự điện, nhìn thấy thân ảnh lười biếng đang ngồi trên bảo toạ.

Trong lúc nhất thời, Thái Diễm toàn thân chấn động, mắt đẹp đầy ngơ ngác...

Chỉ thấy nữ nhân kia một thân hắc bào rộng thùng thình nhưng không thể giấu được những đường cong ma quỷ như yêu nữ, đôi mắt thăm thẳm như chứa đựng vô tận luân hồi hững hờ lại mang theo sức hút khó thể cưỡng lại, lụa mỏng che mặt vẫn có thể hình dung ra một trương dung nhan vô thực trên thế gian này, đặc biệt nhất là cổ khí chất vừa bá đạo, vừa phóng khoáng độc nhất vô nhị...khiến người đối diện cảm giác như rất thân thiết, cũng rất cao xa khó vời, vĩnh viễn cũng không thể chạm đến.

“Ta không bằng.” Thái Diễm trong lòng vô thức hiện lên ý nghĩ này.

Với nội tâm kiêu ngạo như nàng cũng phải nhận thua trước phong thái của nữ nhân ngồi đối diện.

Điều này khiến Thái Diễm cảm thấy công sức trang điểm, chuẩn bị của mình trước đó hoàn toàn vô nghĩa, đối phương với tư thái ung dung cũng có thể vượt qua bản thân về mọi mặt.

“Lão bà đáng ghét, hừ.” Tiểu Thiên Ý khoanh tay trức ngực, không phục phồng má lên.

Lạc Kỳ Nam cũng không quá mức nhiệt tình, chỉ khẽ chắp tay chào hỏi.

Hiển nhiên các nàng vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện năm đó bị nữ nhân này đối xử một cách thô bạo và cường thế như vậy.

Tuy rằng hiểu rõ đối phương chỉ là muốn tốt cho mình, nhưng muốn thân mật như đối với mẫu thân hay các dì thì các nàng không quen thể hiện như vậy.

“Hắc hắc, Vân Tiêu đại tỷ...ta mang hai nữ nhi bảo bối về thăm ngươi.” Lạc Nam cười xấu xa hướng nữ cường nhân nháy mắt.

Biết được tên thật của nàng khiến hắn cảm thấy thú vị, không ngại kêu lên một phen.

Vân Tiêu không thèm để ý đến cha con bọn hắn, ngược lại khéo léo rời khỏi bảo toạ bước đến phía trước Thái Diễm, kéo lấy bàn tay mềm mại của nàng ân cần nói:

“Nghe danh Toàn Chức Đạo Chủ đã lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên khiến bổn toạ phải than thở, bất kể là về bản lĩnh hay về dung mạo đều xứng đáng hai chữ vô khuyết a.”

Thái Diễm được nhân vật có thể xưng là đệ nhất thế hệ này đánh giá cao như vậy, có chút thụ sủng nhược kinh, tuy nhiên vẫn bình thản gật đầu:

“So với Hội Trưởng, chút thủ đoạn của ta không đáng giá nhắc tới.”

Chào hỏi vài câu, đám người mới chậm rãi ngồi xuống, Thái Diễm chủ động mở miệng, thanh âm trong trẻo:

“Có lẽ Hội Trưởng cũng đã biết, Nhị Lang Quân của các vị nay đã trở thành cao tầng Độ Đạo Môn chúng ta, vì lẽ đó quan hệ giữa hai thế lực cũng nên tiến thêm một bước.”

“Không chỉ tiến thêm một bước.” Vân Tiêu thoáng liếc mắt nhìn Lạc Nam, phiến môi nhẹ cong:

“Hắn sắp trở thành hiền tề của Thiên Âm Đạo Thống, là đệ tử của Toàn Chức Đạo Thống, nay lại đảm nhiệm chức vụ Hộ Thần Trưởng Lão.”

“Với tư cách đại di của hắn, bổn toạ rất hài lòng, rất cảm kích Độ Đạo Môn đã tin tưởng hắn như thế, cũng nguyện ý cùng Độ Đạo Môn gắn kết như chân tay, tương trợ, giúp đỡ lẫn nhau trong mọi hoàn cảnh.”

“Kẻ thù của Độ Đạo Môn chính là kẻ thù của Phá Đạo Hội, bằng hữu của Độ Đạo Môn cũng sẽ là bằng hữu của Phá Đạo Hội.”

Thái Diễm không ngờ Vân Tiêu sẽ nhiệt tình bày tỏ như vậy, cũng chủ động phất tay, Nhẫn Trữ Vật loé sáng nói:

“Lần này có chút lễ vật xem như lòng thành của Độ Đạo Môn, mong quý hội đừng chê cười.”

Trước mặt nàng hiện ra một khúc Đạo Mộc khổng lồ, một bình Thần Đạo Trà Cực Phẩm.

Lạc Nam thèm thuồng nhìn khúc Đạo Mộc to lớn kia, thứ này so với lần hắn và Hương Trà sư tỷ lập đàn quỳ bái thỉnh cầu được còn quý giá hơn, có thể khắc thành Mộc Đạo Nhân chống lại Thần Kiếp a.

Về phần bình Thần Đạo Trà kia, hắn dù từng là chủ vườn trà của Độ Đạo Môn cũng chưa từng thấy qua lần nào...có lẽ là trân phẩm không thể trồng trọt rộng rãi.

“Lễ vật của quý môn bổn toạ trân quý vô cùng, Phá Đạo Hội cũng có chút thành ý.” Vân Tiêu khẽ gật đầu, nhẹ nhàng lấy ra một quả Hoàng Trung Lý Cực Phẩm.

“Cái này...” Thái Diễm hít một ngụm lãnh khí, thanh âm run rẩy:

“Đây rốt cuộc là loại thần quả gì? Vì sao ta cảm giác bình cảnh của mình có chút dao động khi ngửi thấy vị của nó?”

“Moá.” Lạc Nam âm thầm chửi thề, đại tỷ quá mức hào phóng.

Hoàng Trung Lý Cực Phẩm này là thứ có thể giúp Thần Đạo Hậu Kỳ cảm ngộ, từ đó đột phá Thần Đạo Viên Mãn nha.

Luận về tu vi, Thái Diễm chỉ là Thần Đạo Trung Kỳ...ngửi một hơi đã có dấu hiệu đột phá là điều dễ hiểu.

Nếu đem quả Hoàng Trung Lý này chiết xuất thành Hoàng Trung Dịch, e rằng đám trưởng lão Yểm Ma Điện sẳn sàng bán mạng cho mình.

“Đây là quả Hoàng Trung Lý, bí mật của Phá Đạo Hội.” Vân Tiêu ung dung nói.

Thái Diễm biểu lộ trịnh trọng vô cùng, nàng đứng lên tiến về phía trước chắp tay:

“Thành ý này quá nặng, Độ Đạo Môn sẽ không để Phá Đạo Hội thất vọng.”

Có thể đem bí mật lớn nhất ra chia sẽ, nói rõ Vân Tiêu đã triệt để xem Độ Đạo Môn là một nhà...

Không cần quá nhiều lời, chỉ dùng bảo vật để chứng minh thành ý của nhau.

Vân Tiêu là kiểu người một khi đã dùng thì chấp nhận tin, nếu không tin sẽ không dùng...

Với sự thần kỳ của Hoàng Trung Lý, nếu như nàng dùng thứ này để dẫn dụ cường giả trong thiên hạ, chắc chắn sẽ có vô số kẻ nguyện ý đầu nhập Phá Đạo Hội...

Nhưng nàng chỉ lựa chọn những nhân vật, thế lực có phẩm chất, nhân cách đáng tin cậy để mời chào mà thôi...ví dụ như Ngạo Long Kiếm Thần và Cuồng Hổ Đao Thần vậy.

Việc tặng Hoàng Trung Lý cho Độ Đạo Môn chứng tỏ nàng đã hoàn toàn tin tưởng thế lực này, cho nên Thái Diễm mới biểu hiện trịnh trọng như thế.

Nàng thật sự kính trọng lòng dạ của Vân Tiêu.

“Không cần khách khí như thế, nếu song phương đã xác lập quan hệ...sau này chúng ta cứ xưng tên là được.” Vân Tiêu mỉm cười:

“Thái muội được chứ?”

“Có thể gọi một tiếng Vân tỷ, đây là vinh dự với ta.” Thái Diễm cũng thoải mái nở nụ cười.

“Lần này Thái muội đã đến tận đây bái phỏng, tương lai ta cũng phải đến Độ Đạo Môn một chuyến làm khách.” Vân Tiêu than thở:

“Từ lâu đã ngưỡng mộ danh tiếng của Thiên Âm Đạo Chủ và Thần Đạo Viên Mãn trẻ tuổi nhất Đạo Địa – Vực Thần Đạo Chủ đây.”

Tiểu Thiên Ý ngồi bên cạnh ngáp một cái, âm thầm bĩu môi...nàng không quen nghe mấy lời xã giao như vậy.

Ái Tâm trừng mắt nhìn, thay Cửu Huân Dao dạy dỗ nữ nhi kính trọng trưởng bối.

Tiểu Thiên Ý lập tức ngoan ngoãn, ngồi thẳng lưng...

Dì Ái Tâm chính là người rèn đúc vũ khí và pháp bảo cho toàn bộ Hậu Cung, đắc tội với nàng sẽ bị mẫu thân và các dì đồng loạt đánh đít, nàng mới không dám không ngoan.

Mà Thái Diễm và Vân Tiêu càng nói càng hăng, sau đó còn chuyển sang đề tài về các lĩnh vực...

Nhưng càng nói Thái Diễm càng kinh hãi, kiến thức và thủ đoạn của Vân Tiêu về các loại lĩnh vực từ luyện đan, luyện khí, trận pháp, phù chú...tất cả đều có phần nhỉnh hơn nàng, thậm chí sánh ngang với phụ thân của nàng là Bách Đạo Tộc Trưởng.

Lạc Nam nghe mà cũng líu lưỡi không ngừng, bất quá nghĩ đến đại tỷ là người thành lập nên Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội, hiểu biết đa lĩnh vực cũng là chuyện bình thường.

“Ta có kiến thức nhưng lười thực hành, bản sự chắc chắn không bằng Thái muội.” Vân Tiêu vẫn khiêm tốn.

“Thật chờ mong có thể giao lưu cùng Vân tỷ nhiều hơn.” Thái Diễm hai mắt sáng rực.

Sau Lạc Nam, nàng cảm thấy mình lại tìm được vị tri kỷ thứ hai, người có thể cùng nàng bàn luận tất cả đề tài mà không ù ù cạc cạc.

“Đó là chuyện đơn giản.” Vân Tiêu lúc này mới chuyển mắt sang hướng Lạc Nam, tự tiếu phi tiếu:

“Lần này ngươi trở về, không đơn giản chỉ là thăm sức khoẻ bổn tỷ chứ?”

...

Chúc cả nhà tối vui vẻ