Lý Trường Ngu thấy ta sắp sắp cướp mất lang quân như ý của mình, nàng ta liền mua chuộc hai cung nữ trong cung của ta, lừa gạt lòng tin của ta, nói là mời ta cùng đi dạo để tâm sự chuyện nữ nhi.
Khi đó ta rất xúc động, cứ nghĩ cuối cùng trời xanh cũng thương cót ta, dù khác mẫu thân nhưng dù sao cũng là người thân của ta.
Tửu lượng của ta vốn không kém, vậy mà chỉ uống vài ly đã thấy đầu óc choáng váng.
Sau khi tỉnh lại, ta và Thái tử ca ca lại cùng nằm trên một cái giường, dưới giường còn có ba tên tiểu quan trần như nhộng.
Huynh muội loạn luân!
Chuyện truyền khắp triều đình, ngôn quan không ngừng dâng tấu vạch tội.
Phụ hoàng nổi cơn thịnh nộ, vì bảo toàn thể diện Hoàng gia mà phế bỏ Thái tử, đuổi khỏi Đông cung, lập tức đi đến đất phong xa xôi.
Ta thì bị chuyển ra khỏi tẩm điện của mẫu hậu, giam cầm trong Thiên điện, không có thánh chỉ, suốt đời không được ra ngoài.
Sau khi thành thân, Lý Trường Ngu hồi cung thăm phụ mẫu, với tư cách là kẻ chiến thắng, nàng ta lập tức tới khoe khoang với ta.
Nàng ta sai cung nữ bên cạnh trói ta lại, dùng giẻ lau bô nhét vào miệng ta.
Lý Trường Ngu kể lại chuyện mẫu phi mình đã từng bước tính toán thế nào để leo lên được vị trí ngày hôm nay.
Ngay cả cái c.h.ế.t của mẫu hậu ta, mẫu thân nàng ta cũng không thoát khỏi liên quan.
Nói xong, nàng ta không quên nâng cằm ta lên, bồi thêm một nhát chí mạng:
“Nghe nói, tiền Thái tử, à không, bây giờ phải gọi là Cảnh vương điện hạ, trên đường đến đất phong không may gặp phải phản tặc, bị bắt làm con tin. Tam ca của ta phụng mệnh dẫn quân dẹp loạn.”
“Chỉ tiếc là đến chậm một bước, Cảnh vương bị thủ lĩnh phản tặc ném xuống vực, c.h.ế.t không toàn thây.”
Thiên điện vắng người, chỉ có tiếng cười của nàng ta vang vọng trên đỉnh đầu ta.
Ta liều mạng giãy dụa nhưng chỉ phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào.
Trước mắt ta là một mảng đỏ rực.
Nàng ta bước ra khỏi Thiên điện, phía sau là mấy người hộ vệ cải trang thành thái giám.
Sau đó ta bị chặt đứt gân tay gân chân.
Trong mắt ta chỉ màu đen c.h.ế.t chóc, miệng vẫn thì thầm:
“Lý Trường Ngu, kiếp sau, tất cả nỗi đau mà mẫu thân và ca ca của ta từng chịu, ta nhất định bắt các ngươi trả lại gấp bội.”
Có lẽ ông trời thấy cuộc đời của ta quá đau khổ quá oan uổng, nên đã cho ta có cơ hội sống lại lần nữa.
Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên ta làm là tìm đến vị tiên sinh dạy học ở phố phía Nam, người từng đặt tên cho ta, ông ấy vốn là Thái phó của Thái tử, đã từ quan sau khi thê tử qua đời.
Ta kể cho ông ấy nghe về thân thế của mình, cũng tìm tới Thái tử ca ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ta kể rõ đầu đuôi câu chuyện và những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai cho Thái tử ca ca..
Cầu xin huynh ấy âm thầm bảo vệ, bởi vì ta bắt buộc phải để bản thân bị đưa vào thanh lâu, để phụ hoàng tự mình đến cứu.
Chỉ có như vậy, khi phụ hoàng nhìn thấy ta trong cảnh khốn cùng, nỗi áy náy trong lòng ông ấy mới đạt đến đỉnh điểm.
Phụ hoàng đến nhanh hơn ta tưởng, sau khi nghe ta kể lại những gì mình đã trải qua, ông ấy trầm mặc hồi lâu, chỉ bảo ta chờ.
Sang ngày thứ hai sau khi ta được tìm thấy, Thái tử ca ca đích thân thẩm vấn cha nuôi đã bán ta vào thanh lâu.
Không ngờ, ông ta lại là một thái giám nhị đẳng bên cạnh Kế hậu, Từ công công.
Dưới cực hình tra tấn của ca ca, Từ công công khai nhận, năm đó là Kế hậu sai ông ta bóp c.h.ế.t ta ngay sau khi ta vừa chào đời.
Chỉ là lúc ấy ông ta mềm lòng, không nỡ ra tay, nghĩ tới nghĩ lui, lại sợ chuyện lớn thế này Kế hậu sẽ g.i.ế.c người diệt khẩu, nên đã lén đưa ta ra ngoài, giữ lại như một quân bài, để kế hậu không dám ra tay g.i.ế.c ông ta.
Ta nhờ người gửi lời cho ca ca, bảo huynh ấy điều tra nguyên nhân thật sự đằng sau cái c.h.ế.t của Tiên Hoàng hậu.
Cho dù chỉ một chút manh mối cũng được.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Tiếp theo chỉ còn đợi phụ hoàng đến đón ta về cung.
Nước mắt ta thấm ướt gấm lụa.
Kiếp này, ta nhất định phải bảo vệ cẩn thận ca ca của ta.
3
Dưỡng đủ tinh thần, ta thay một bộ y phục khác, chuẩn bị đi dùng bữa tối cùng hoàng tổ mẫu.
Ta liếc nhìn cung nữ áo đỏ vẫn còn đứng chờ bên ngoài điện, tên là Hồng Oánh. Nàng ta là nha hoàn thân cận lớn lên bên cạnh Lý Trường Ngu, chỉ là trước khi ta vào cung, đã sớm bị sắp xếp đến trong nội viện này chờ ta.
Ở kiếp trước, chính nàng ta là người đầu tiên dang tay hoàn toàn tiếp nhận ta trong chốn thâm cung này. Trước đêm ta được ban hôn, ta đã gửi gắm nàng ta cho ca ca, không muốn nàng ta theo ta làm thị thiếp. Không ngờ, chính nàng ta đã hạ thuốc ca ca, đẩy ta và ca ca vào con đường vạn kiếp bất phục.
Con d.a.o ấm áp khi đ.â.m vào người cũng có thể khiến người ta đau đớn đến tận xương tủy.
Nhưng hiện tại, chính là cơ hội tốt để lợi dụng nàng ta dẫn cá lớn xuất đầu lộ diện.
“Điện hạ định đi đâu vậy? Hay là để nô tỳ đi theo hầu hạ điện hạ.”
Ta nhìn nàng ta đầy hứng thú, mỉm cười nói:
“Nô tỳ ngươi cũng thật là thú vị, bản cung đi đâu cũng đến lượt ngươi hỏi sao?”
Hồng Oánh sững người một chút, lập tức quỳ xuống.
Ta lạnh lùng lên tiếng: “Quản sự cô cô trong cung đâu rồi?”