Công Chúa Trường Lạc

Chương 14



Ta cảm thấy ý tưởng này rất hay, liền nói với Hồ Cảnh Diễm: "Đúng vậy, bắt gian, chúng ta nghĩ cách xuất cung, cậu giả làm chồng ta, ta giả vờ ghen tuông, Mạnh Du Du là tỷ muội của ta, đến lúc đó bảo Tiểu Lỗ tướng quân sắp xếp một người giả làm đại ca ta."



Đại ca ruột của ta luôn cho rằng mình có thể làm Thái tử, nên rất bận rộn. Tuy rằng đối với ta cũng hòa ái dễ gần, nhưng bình thường ta không gặp được huynh ấy nhiều, vì vậy tìm người mạo danh huynh ấy, ta không có nhiều cảm giác áy náy trong lòng.



Ý tưởng hoang đường của ta cuối cùng cũng được thực hiện, ngay cả bản thân ta cũng không ngờ tới.



Đầu tiên, Tiểu Lỗ tướng quân hẹn ta buổi tối xuất cung du ngoạn trên hồ ngắm hoàng hôn, ta sẽ lấy cớ người đông bất tiện, chỉ dẫn theo Nguyệt Lang lên thuyền. Thuyền được che kín bằng rèm sa bốn phía.



Trên thuyền, ta và Nguyệt Lang đổi quần áo, sau đó lấy cớ lấy đồ cho công chúa, dùng thuyền nhỏ đón ta đi, rồi đổi một cung nữ khác đã được chọn lựa kỹ càng, kín miệng đáng tin cậy để thay thế ta.



Nam nữ ở riêng trên thuyền thực sự không ổn lắm, Tiểu Lỗ tướng quân hỏi liệu có ảnh hưởng đến thanh danh của ta hay không.



Ta nói: "Cả kinh thành đều biết ta khó khăn thế nào trong việc tuyển phò mã, gặp được một người còn bằng lòng du ngoạn cùng ta, phóng khoáng một chút thì có sao đâu, người khác cũng chỉ bàn tán một chút, nói công chúa muốn gả đi muốn phát điên rồi, chỉ muốn gả đi trước khi c.h.ế.t thôi."



Tiểu Lỗ tướng quân cười đến mức hàm răng trắng lộ ra ngoài.



Tiếp theo, sau khi ta thành công lên bờ, nhanh chóng chui vào xe ngựa của Mạnh Du Du, thay đổi trang phục một lần nữa.



Tỷ tỷ của Mạnh Du Du đã xuất giá, bà v.ú bên cạnh rất có tài trong việc trang điểm, Mạnh Du Du liền mượn bà ấy đến.



Bà v.ú này búi cho ta một kiểu tóc, vẽ lông mày đậm và dài, còn xoắn những sợi tóc con của ta lại, điểm cho ta một chút son đỏ ở khóe miệng, lập tức ta biến thành một tiểu tức phụ.



Ta đeo một chiếc khăn che mặt nửa kín nửa hở, vừa quay đầu lại, liền thấy Mạnh Du Du ăn mặc lòe loẹt như một đại tỷ, cười đến mức ta suýt nữa thổi bay khăn che mặt.



Xuống xe, phía sau là hai võ sư mà Tiểu Lỗ tướng quân cho ta mượn, ban đầu ta nói một người là đủ, Tiểu Lỗ tướng quân nói với ta vẫn nên cẩn thận thì hơn.



Hồ Cảnh Diễm đã sớm dán một chòm râu giả lên mặt, khiến mình trông như chuột đồng, lúc này đã vào trong kỹ viện uống rượu mua vui rồi.



Vì Hồ Cảnh Diễm xếp thứ sáu trong Hồ gia, ta quyết định gọi cậu ta là Hồ Lục.



Nhóm người đi bắt gian với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xông vào Bất Như Vi Xướng Lâu, sau khi vào trong, ta hít một hơi thật sâu, hét lớn: "Hồ——Lục——、Hồ——Lục——"



Xung quanh lập tức im lặng.



 Chương 23: Nữ quỷ



Bảo tiêu và tay sai trong kỹ viện vội vàng bao vây, nhưng hai võ sư rất dũng mãnh, ba chân bốn cẳng đánh gục một đám.



Ta và Mạnh Du Du đi theo phía sau võ sư, xông thẳng lên lầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-14.html.]



Sau khi xông lên, bắt đầu xông vào từng phòng. Mạnh Du Du vừa xông vào vừa hét: "Lũ hồ ly tinh, mau giao muội phu ta ra!"



Cũng không biết nàng học được câu này ở đâu.



Ta không biết những kỹ viện khác như thế nào, nhưng Bất Như Vi Xướng Lâu không có mùi vị dâm loạn nồng nặc.



Có những căn phòng giống như khuê phòng của những nữ tử ương ngạnh, có một căn phòng thậm chí toàn bộ đều là rèm sa màu hồng, lúc xông vào, một nữ tử đang lười biếng nằm đọc truyện, thấy chúng ta xông vào, cũng chỉ nhấc mí mắt lên nhìn.



Ta và Mạnh Du Du thậm chí còn cảm thấy ngại ngùng, vội vàng lùi ra ngoài.



Lúc này, một người phụ nữ lớn tuổi xuất hiện, bà ta không nói gì, nhưng võ công rất cao, lại có thể đánh ngang ngửa với hai võ sư.



Ta và Mạnh Du Du vội vàng lui vào một căn phòng ở góc, sau khi vào trong chỉ thấy một tấm bình phong lớn.



Phía sau bình phong có một người ngồi, bóng dáng lờ mờ. Ta và Mạnh Du Du vừa định đi qua xem, liền nghe thấy người phía sau bình phong nói:



"Đều ồn ào đến đây rồi."



Giọng nói này giống như gió lạnh thổi qua tim ta, tay ta bỗng lạnh toát.



Mạnh Du Du nhận ra có điều không ổn, chắn trước mặt ta. Đèn trong phòng đột nhiên tắt, cửa phía sau cũng đóng lại, ta nghe thấy tiếng Mạnh Du Du run lập cập.



Một bóng người lướt đến bên cạnh chúng ta, vẫn đeo khăn che mặt, dưới ánh trăng, nàng ta đưa ra bàn tay trắng muốt như ngọc.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



Rõ ràng Mạnh Du Du đang chắn trước mặt ta, nhưng ta vẫn cảm nhận được cảm giác da thịt lạnh lẽo.



Bàn tay trắng muốt vuốt ve trên mặt ta, rồi đột nhiên biến mất.



Cánh cửa phía sau bị đập tung, là Hồ Cảnh Diễm, cậu ta ra hiệu cho chúng ta mau chóng rời đi.



Ta và Mạnh Du Du quay người chạy theo cậu ta.



Người phụ nữ đánh nhau với võ sư khi nhìn thấy ta, ánh mắt ngây ra một lúc, võ sư nhân cơ hội thoát thân đến yểm hộ cho chúng ta.



Nữ tử trong phòng màu hồng dường như đang xem náo nhiệt, thò đầu ra, vẻ mặt lười biếng trên mặt cũng trở nên kinh ngạc sau khi nhìn thấy ta.



Ta mới phát hiện ra, khăn che mặt của mình đã bị "nữ quỷ" chạm vào rơi xuống.