Công Chúa Trường Lạc

Chương 15



 Chương 24: Không có mộ



Vì rút lui khá nhanh chóng, nhóm chúng ta nhanh chóng lao ra khỏi cổng kỹ viện, lên xe ngựa của Mạnh Du Du phi nước đại, võ sư và Hồ Cảnh Diễm cưỡi ngựa hộ tống.



Đến ven hồ, võ sư huýt sáo một tiếng, lập tức "công chúa" Nguyệt Lang trên thuyền nói gió trên mặt hồ thổi đau đầu, Tiểu Lỗ tướng quân vội vàng ân cần lấy áo choàng lớn đã chuẩn bị sẵn che kín Nguyệt Lang.



Lúc này, nhị ca đích thân sắp xếp một chiếc xe ngựa đến đón "công chúa", thực ra ta đã ở trên xe ngựa rồi.



Nguyệt Lang lên xe, chúng ta nhanh chóng thay quần áo, về đến cung liền nói du ngoạn mệt quá, lập tức đi ngủ.



Chuyện gặp "nữ quỷ" khiến ta và Mạnh Du Du đều rất phấn khích. Phấn khích đến mức nhị ca và Hồ Cảnh Diễm đều không biết chúng ta nói thật hay giả, có phải là suy nghĩ hoang đường của con gái hay không.



Mạnh Du Du, người luôn thích cãi nhau với người khác, cảm thấy rất khó chịu khi bị nghi ngờ, nàng nói: "Không ai lại tưởng tượng ra chuyện nữ quỷ ở nơi hương diễm như kỹ viện, đó không phải là ngôi miếu đổ nát, cũng không phải là nghĩa địa."



Điểm này nhanh chóng nhận được sự đồng tình của nhị ca, Hồ Cảnh Diễm miễn cưỡng thừa nhận là đúng.



Hôm đó Hồ Cảnh Diễm giả vờ đi uống rượu, nữ tử tiếp cậu ta rất xinh đẹp và ranh ma, liếc mắt một cái liền nhìn ra cậu ta là lần đầu tiên đến kỹ viện.



Hồ Cảnh Diễm liền thuận nước đẩy thuyền nói, rất muốn đến chơi, nhưng bất đắc dĩ mẫu dạ xoa ở nhà quản lý quá chặt, khó khăn lắm mới có cơ hội đến vui vẻ một chút. Người phụ nữ nghe xong cười khanh khách, còn dùng ngón tay nhỏ sơn móng đỏ quét qua yết hầu của Hồ Cảnh Diễm.



Hồ Cảnh Diễm nói: "Nơi đó có nữ quỷ cũng nên là quỷ mỹ nữ, không thể nào lạnh lẽo như vậy được."



Mạnh Du Du tiếp lời: "Nữ quỷ này chính là đặc biệt. Chùa chiền hương khói hưng thịnh đều có thể hàng ma trừ quỷ, Bồ Tát ở trên, tiểu quỷ làm sao dám đến đó quấy phá. Quỷ cũng không thích nơi đông người, nhưng mà cậu xem kỹ viện, náo nhiệt biết bao nhiêu. Nàng ta lại đến nơi mà quỷ thông thường không đến."



Nghe Mạnh Du Du nói vậy, ta đột nhiên có một kết luận, nữ quỷ này, nàng ta không có mộ của riêng mình.



Mọi người đều ngã ngửa.



Ta nghiêm mặt nói: "Ta không phải đang nói nhảm như Hồ Cảnh Diễm đâu, mọi người nghĩ mà xem, quỷ đáng thương là cô hồn dã quỷ, quỷ bình thường cũng có nơi nương tựa. Trong truyện ma quái, nữ quỷ mê hoặc người, đều dẫn người đến mộ của mình. Nữ quỷ này nàng ta bay khắp nơi, nàng ta không có mộ đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-15.html.]



Mọi người đều im lặng trong giây lát, không biết nên đánh giá lời nói của ta như thế nào.



Ta tiếp tục nói: "Nên điều tra xem có người phụ nữ nào c.h.ế.t ở Thanh Lương am mà không được chôn cất hay không. Trong truyện ma quái nói rồi, cô hồn dã quỷ phiêu bạt lâu ngày, pháp sư và chùa chiền bình thường đều không trấn áp được đâu."



 Chương 25: Đều là quỷ



Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Mặc dù mọi người cảm thấy ta nói vô căn cứ, nhưng dường như cũng có chút hợp lý.



Đúng lúc Bộ Lễ sắp xếp việc cải tạo Thanh Lương am thành Sùng Phúc am, mà trong chi thứ Hồ gia có người làm việc ở Bộ Lễ. Hồ Cảnh Diễm liền nói với người thân của mình rằng, Nhị hoàng tử, muốn biết gần Thanh Lương am có phát hiện hài cốt nào chưa được an táng tử tế hay không, nếu có, Nhị hoàng tử sẽ bỏ tiền ra chôn cất.



Người thân làm việc ở Bộ Lễ của Hồ gia tấm tắc khen ngợi, lập tức đồng ý nhờ đồng liêu hỏi thăm chuyện này. Không lâu sau nhận được hồi âm, nói việc dọn dẹp cây cối phải mất một thời gian, nên có hài cốt hay không, vẫn chưa biết được. Tuy nhiên, Kinh Triệu Doãn đã phái người hỗ trợ dọn dẹp gạch đá vụn, kiểm kê đồ đạc trong am, phát hiện rất nhiều quyển sách, không biết có ghi chép tình hình an táng sau khi người trong am qua đời hay không, nếu Nhị hoàng tử muốn xem, có thể đến xin Kinh Triệu Doãn.



Quyển sách trong Thanh Lương am chất thành một đống lớn, chi chít chữ nhỏ. Nhị ca lệnh cho nội thị và người hầu của mình nhanh chóng chỉnh lý, cũng phải mất một thời gian.



Mạnh Du Du thì chạy đến nhà tỷ tỷ nàng, phu quân của tỷ tỷ nàng là con trai của Hình bộ Thị lang, được cha mình đích thân truyền dạy về luật pháp và hình phạt.



Hôm đó ở Bất Như Vi Xướng Lâu, may mắn là có hai võ sư bảo vệ, một người chưa chắc đã ngăn cản được người phụ nữ biết võ kia, chiêu thức của bà ta đặc biệt tàn nhẫn.



Sau khi trở về, võ sư tìm một người giỏi vẽ phác họa lại ngũ quan của người phụ nữ, đồng thời ghi chép chi tiết đặc điểm chiêu thức và vũ khí mà bà ta sử dụng.



Mạnh Du Du cầm những thứ này đi hỏi phu quân của tỷ tỷ mình xem có nữ tặc giang hồ nào có đặc điểm như vậy hay không.



Không ngờ phu quân của tỷ tỷ nàng sau khi xem xong liền nhíu mày, nói rằng trong hồ sơ thời Cao Tông có ghi chép, các châu huyện phía đông đã xảy ra nhiều vụ án nữ phi tặc, có người tận mắt nhìn thấy nữ tặc này có một nốt ruồi đỏ phía trên lông mày phải. Sử dụng một loại vũ khí độc môn, Mi tâm thức trường một thước bốn tấc. Vẫn chưa bắt được bà ta quy án.



Nhưng mà nói ra thì nữ tặc đó sống đến bây giờ cũng phải sáu bảy mươi tuổi rồi, không thể nào có dáng vẻ như vậy được.



Lời này khiến Mạnh Du Du hít một hơi lạnh.