Chương 47: Khám xét Bất Như Vi Xướng Lâu
Ta tưởng mình sắp chết, lúc này một tia sáng đen xẹt qua, cái lọ rơi xuống đất.
Tiếng vó ngựa lại vang lên từ phía xa, nữ quỷ vung tay một cái, người áo đen và nữ phi tặc quỷ đều biến mất.
Vẫn là Tiểu Lỗ tướng quân và Hồ Cảnh Diễm dẫn theo một đội nhân mã đến, Sa Ma Ước bị thương nhẹ, nhưng không nghiêm trọng.
Ta vội vàng tìm kiếm người đã cứu mạng mình, lúc này Tiểu Lỗ tướng quân xuống ngựa gọi một tiếng cô cô, một người phụ nữ ăn mặc như cung nữ đáp lại.
Ta vội vàng chạy tới, Tiểu Lỗ tướng quân giới thiệu: “Công chúa, đây là tiểu cô cô của ta, Lỗ Dũng Hoa.”
Lỗ Dũng Hoa xinh đẹp như hoa, nhìn không ra là cô cô của Tiểu Lỗ tướng quân, nàng ta rất giỏi sử dụng ống tay áo b.ắ.n tên.
Nàng ta nhìn Sa Ma Ước vương tử rồi nói: “Công chúa, vị vương tử này sao có thể đẹp bằng cháu trai ta chứ.”
Hồ Cảnh Diễm lẩm bẩm: “Đúng vậy, còn không bằng ta nữa.”
Sa Ma Ước lúc này đang lớn tiếng kêu la: “Ta vì bảo vệ công chúa mà đổ máu, ta đã liều mạng vì công chúa!”
Nguyệt Lang đã được người khác chăm sóc tỉnh lại, nghe thấy tiếng kêu la của Sa Ma Ước liền nói: “Nghe đồn người Hoắc La rất giỏi dùng đao, một đao trong tay, trăm người không dám lại gần, hôm nay xem ra, cũng chỉ tầm thường thôi, chẳng lẽ là do đao pháp của vương tử chưa được tinh thông?”
Sa Ma Ước thở dài: “Công chúa, thị nữ bên cạnh người thật là đáng ghét.”
Mọi chuyện sau đó khá đơn giản, dựa theo lời miêu tả của ta, toàn thành truy bắt nữ tặc có nốt ruồi đỏ trên lông mày phải.
Mạnh Du Du cố ý về nhà phóng đại sự việc, Mạnh Kỳ Hiền nghe xong nói, đại tỷ ở Bất Như Vi Xướng Lâu chính là có nốt ruồi đỏ trên lông mày phải.
Lập tức có một đội nhân mã đến khám xét Bất Như Vi Xướng Lâu, nhưng kỳ lạ là nơi này đã không còn một bóng người.
Tiểu Lỗ tướng quân để lại hai thám báo, mỗi ngày ở bên ngoài quan sát tình hình của kỹ viện, nghe nói tối hôm trước còn đèn đuốc sáng trưng, chỉ là lão mama nói khách quý bao trọn kỹ viện, ngày hôm sau cũng không thấy ai bước ra khỏi kỹ viện, nhưng người ta đã biến mất.
Son phấn trên bàn trang điểm ở nhiều phòng vẫn còn, trong không khí thoang thoảng mùi hương của phụ nữ, nhưng người lại không thấy đâu, nữ lang áo hồng cũng không thấy đâu.
Chương 48: Đường hầm bí mật
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-26.html.]
Vì chuyện ta bị ám sát khiến phụ hoàng và mẫu hậu vô cùng tức giận, nên Đại Lý Tự phái người đưa vị Lục tự chính có biệt danh “Lục Ly Lâu” đến hỗ trợ điều tra.
Ly Lâu là người có thị lực cực kỳ tốt trong truyền thuyết, nghe nói Lục tự chính có thể phân biệt ruồi đực ruồi cái khi chúng bay qua trước mặt, ông ta vừa ra tay, rất nhanh đã phát hiện ra đường hầm bí mật trong Bất Như Vi Xướng Lâu.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đường hầm này lại thông đến Thanh Lương am.
Thanh Lương am đang chuẩn bị sửa thành Sùng Phúc am, nhưng gần đây vì việc đón tiếp sứ đoàn Hoắc La là trọng yếu, nên việc sửa chữa tiến triển chậm, chỉ mới có bản vẽ từ phía Công bộ, Kinh Triệu Doãn phái người dọn dẹp đồ đạc linh tinh.
Hai ba ni cô già ở đó từ trước đã được sắp xếp đến am đường khác, gần đây ban đêm Thanh Lương am không có ai.
Lối vào đường hầm bí mật ở Thanh Lương am nằm ngay trong phòng tu hành khổ hạnh của Tĩnh An công chúa.
Mạnh Du Du nói: “Quỷ g.i.ế.c người còn phải dùng độc, còn phải tìm đồng bọn, còn phải dùng đường hầm bí mật, năng lực của nữ quỷ này thật ra cũng có hạn.”
Ta gật đầu: “Đúng vậy, nếu nàng ta lợi hại hơn một chút, ta đã c.h.ế.t từ lâu rồi.”
Mạnh Du Du nói: “Ta cảm thấy nàng ta căn bản là người.”
Ta gật đầu: “Có thể là sống lâu hơn người thường một chút, bây giờ cũng chỉ mới trăm tuổi thôi, tay vẫn như thiếu nữ, dưỡng da thật tốt.”
Hồ Cảnh Diễm nói: “Công chúa, người bị Mạnh Du Du lây bệnh cãi nhau rồi.”
Tống Tuyết Ngọc hơn trăm tuổi, không phải quỷ, thì cũng là yêu tinh.
Mạnh Du Du nói: “Thần Tông triều Tiền Ngụy từng hỏi phương sĩ về chuyện trường sinh bất lão.”
Hồ Cảnh Diễm nói: “Chuyện này ta cũng biết cãi, Ngụy Thần Tông vì ăn quá nhiều đan dược bổ thận mà thăng thiên.”
Mạnh Du Du nói: “Các ngươi nói đều đúng, nhưng cũng không ai có thể khẳng định chắc chắn, trên đời này nhất định không có người sống đến hơn trăm tuổi.”
Ta nói: “Bắt sống nữ quỷ, bắt nàng ta giao ra thuốc trường sinh bất lão, hehehe.”
Mạnh Du Du nói: “Nếu thuốc trường sinh bất lão là luyện từ công chúa Đại Ngu thì sao, ngươi xem nàng ta cứ nhắm vào công chúa Đại Ngu đấy.”
Ta lại một lần nữa cảm ơn cái miệng của nàng ta.