7. Khẩu thần Mạnh Du Du
Thỉnh thoảng Hồ Cảnh Diễm còn có một khán giả, chỉ giới hạn khi hắn không nói hươu nói vượn lắm, đó chính là bạn đồng hành của ta - Mạnh Du Du.
Lúc Hồ Cảnh Diễm ba hoa hăng nhất, sợ nhất là Mạnh Du Du phá đám, cho nên đôi khi có Mạnh Du Du ở đó, hắn không thể tùy tiện ba hoa được.
Ví dụ như chuyện thần ngư bạch ngọc hóa thành nữ nhân, Mạnh Du Du nghe xong sẽ hỏi:
"Trời đất phân âm dương, sinh linh phân nam nữ. Con cá này, cũng phải có đực có cái chứ, vậy là con cái hóa thành mỹ nữ, hay là cả đực lẫn cái đều hóa thành mỹ nữ?"
Hồ Cảnh Diễm bất đắc dĩ, thuận miệng nói "Con cái hóa, con cái hóa."
"Vậy con đực hóa thành cái gì, nam nhân sao?"
"Đương nhiên là vậy, đương nhiên là vậy."
"Vậy hóa thành nam nữ, ở trong nước là bơi bằng hình dạng người, hay là bơi bằng hình dạng cá?"
"Đương nhiên là bơi bằng hình dạng người."
"Tốc độ người bơi so với cá kém xa, sao phải hóa thành hình người làm gì?"
"Ăn no rửng mỡ."
Mạnh Du Du từ nhỏ đã khiến lão cha nàng ta đau đầu, nghe nói lúc chọn bạn đồng hành cho ta, nàng ta chỉ là đến cho đủ số. Lúc ma ma dạy dỗ cho đám quý nữ được chọn, ta đang rảnh rỗi nhàm chán, liền trốn sau tấm bình phong nghe lén.
Ma ma nói, lúc ở chung với công chúa, phải nhớ kỹ mọi việc đều phải cung kính, tính tình phải ôn hòa, không được cãi lại. Mạnh Du Du nhịn không được giơ tay ra hiệu, ma ma cho phép nàng ta nói ra nghi vấn, chỉ thấy nàng ta mở miệng nói: "Nhân chi sơ, tính bản thiện, nếu phát hiện công chúa có chỗ sai thì phải làm sao?"
Ma ma trả lời: "Mọi việc đều phải cung kính, lúc cần thiết thì nhắc nhở khéo léo là được."
"Nếu công chúa không sửa thì sao?"
"Vẫn phải cung kính, nhắc nhở lại là được."
"Nếu công chúa cứ không sửa thì sao?"
"... Cung kính là được rồi."
"Vậy nếu sai lầm quá lớn thì sao?"
"... Mọi việc đều phải cung kính, mọi việc đều phải cung kính!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cong-chua-truong-lac/chuong-5.html.]
"Bạn đồng hành như vậy, để làm gì?"
"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi..."
Lúc đó ta liền quyết định, Mạnh Du Du này, ta muốn. Từ nay về sau rốt cuộc có một người, không còn xem ta như đồ sứ dễ vỡ nữa.
Ta từng nhắc đến chuyện nguyền rủa của tiền triều với Mạnh Du Du, sau khi nghe xong nàng ta hỏi ta: "Hoàng thất tông thân rất nhiều, nữ nhi nhà họ Tống có c.h.ế.t hết không?"
Ta hít sâu một hơi nói: "Cái này thì không, thật sự không có."
"Vậy lúc nguyền rủa hẳn là nên nói, nếu sinh ra công chúa, nhất định sẽ c.h.ế.t yểu."
"Đúng đúng đúng, c.h.ế.t đều là công chúa, những cô nương khác của Tống gia sống rất tốt."
"Lời nguyền này đã có sơ hở, thì không đáng tin, trong đó không chừng có gì đó khuất tất. Cho dù là công chúa nhất định sẽ c.h.ế.t yểu, vậy nếu phụ hoàng của công chúa lúc vi hành đã ân ái với một dân nữ, sinh ra con gái, tuy là công chúa nhưng lại chưa được phong làm công chúa, như vậy cũng sẽ bị nguyền rủa sao? Hơn nữa, nếu Thiên tử nhận con gái của người khác làm con gái ruột, phong làm công chúa, vậy cũng sẽ bị nguyền rủa sao?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lời này đúng là nói nhảm, phụ hoàng ta không có phúc phận đó mà vi hành gặp được dân nữ, mà bởi vì sự tồn tại của lời nguyền, phụ hoàng và mẫu hậu thật sự không nỡ nhận con gái nhà người ta làm công chúa. Nhưng không biết vì sao, ta nghe lại cảm thấy rất vui vẻ, đột nhiên cảm thấy, lời nguyền này, còn không đáng tin bằng chuyện ba hoa của Hồ Cảnh Diễm.
8. Tiểu Lỗ tướng quân
Tiểu Lỗ tướng quân là con trai của lão Lỗ tướng quân, đây không phải là một câu nói thừa. Uy vọng của Lỗ gia trong quân đội không ai sánh bằng, tướng quân họ Lỗ trên đời có thể có rất nhiều, nhưng lão Lỗ tướng quân chỉ có thể là Lỗ Dũng Trực, tiểu Lỗ tướng quân chỉ có thể là Lỗ Cương Phong.
Gia phả của Lỗ gia được truyền thừa bằng tám chữ "trung dũng cương nghị, thủ tâm chính đạo", đặt tên cho con trai rất hay, nhưng không biết khuê danh của con gái Lỗ gia như thế nào. Nghe nói tiểu Lỗ tướng quân có một cô ruột, tên là Lỗ Dũng Hoa.
Bình thường ta chỉ có thể nghe cung nữ trong cung buôn chuyện về tiểu Lỗ tướng quân, đều nói là một tiểu tướng bạch bào, tuấn tú vô cùng. Nhưng Mạnh Du Du nghe xong lại nói lời phá đám, bạch bào rất dễ bẩn, sa trường bụi bay mù mịt, tác chiến sao lại mặc bạch bào?
Có người nói, phụ hoàng muốn để tiểu Lỗ tướng quân làm phò mã của ta, để uy thế của Lỗ gia phá vỡ sự ràng buộc của lời nguyền, như vậy ta mới có thể sống sót.
Thật không dám giấu giếm, đối với lời đồn này, ta rất động lòng.
Hồ Cảnh Diễm hơi bất mãn với việc ta động lòng. Mấy hôm trước, xoay quanh chuyện ta khó tìm phò mã, nhị ca vốn trầm ổn ít nói bỗng nhiên chỉ vào Hồ Cảnh Diễm nói, Cảnh Diễm có thể cưới muội muội ta.
Không ngờ tên này lại gật đầu, còn nói "Ta văn võ bất thành, có thể làm phò mã quả thực là phúc phận của Hồ gia. Vĩnh Lạc và ta rất xứng đôi, nàng ấy thích nhất là nghe ta thao thao bất tuyệt, bất kể ta nói gì, nàng ấy đều nghe say sưa."
Ta nói với hắn, nhị ca còn nghe chăm chú hơn ta nữa, Hồ Cảnh Diễm bất đắc dĩ lầm bầm "Ta không phải đoạn tụ", nhị ca ta cũng phụ họa nói "Ta cũng không phải".
Hồ Cảnh Diễm tiếp tục ba hoa nói: "Nếu công chúa gả cho ta, ta nhất định sẽ khiến công chúa mỗi ngày đều vui vẻ. Cho dù có một ngày hương tiêu ngọc vẫn, vậy cũng là ra đi với nụ cười trên môi, đến lúc đó ta sẽ đi đến Xá Lợi Sát quốc ở cực nam, tìm một loài hoa kỳ lạ tên là U Mê Đồ, loài hoa này có thể khiến t.h.i t.h.ể không bị phân hủy, mãi mãi như ngủ say."