Công Kích Có 1 Điểm, Tôi Sống Sao Trong Trò Chơi Sinh Tồn Đây?

Chương 6



Đôi mắt của Lê Lễ - người “nghèo kiết xác”  sáng lên, nhưng chưa kịp vui vẻ bao lâu thì…

Một con zombie cấp 2 mới lại chắn ngay khung cửa sổ nhỏ, khiến cô luôn ở thế 1 chọi 1.

Giết một con, lại có con khác đến thay. Cô bị cào đau đến tê cả người. Nếu có thể nhìn thấy thương tổn rõ ràng, chắc cánh tay cô giờ chỉ còn bộ xương.

May mắn thay, kỹ năng chiến đấu của cô đã tiến bộ rõ rệt.

Từ ban đầu để bị cào 3 phát mới đ.â.m được một cái, nay đã có thể "1 đổi 1".

Con thứ hai ngã xuống “rầm” một tiếng rồi hóa thành tro bụi, điểm số lại tăng thêm 10.

Sau đó, không còn con nào bổ sung thêm. Chỉ còn lác đác vài con xác sống đang bám lấy cửa sổ của các nhà khác, tấn công các người chơi.

Ở khu mộ phía đối diện, một bia mộ bị dây Bụi Gai Màu Đen quấn chặt, cô đơn đứng trên mặt đất. Những bia khác đã rút xuống đất trở lại.

Liệu phong ấn bia mộ có được thưởng điểm không nhỉ?

Lê Lễ nghĩ ngợi một chút rồi thu lại ánh nhìn, dùng 1 điểm tinh lực để hồi m.á.u cho ngôi nhà gỗ.

Thanh m.á.u của cô từ 100 (+lá chắn 902) tụt xuống còn 100 (+lá chắn 160), dù cô đã trồng Xương Rồng Nóng Nảy trên ruộng.

Loại cây này có khả năng phản sát thương 5 điểm mỗi lần nhà bị tấn công – góp phần lớn giúp cô g.i.ế.c được hai con xác sống cấp 2.

Nếu chỉ dựa vào 3 điểm công kích của bản thân, thì việc tiêu diệt hai con xác sống hoàn toàn không thể chỉ mất bảy tám trăm điểm lá chắn là xong.

Thực ra cô cũng có thể đóng cửa sổ lại, ngồi trong nhà không làm gì, mặc xác sống phá nhà rồi c.h.ế.t vì phản sát thương.

Nhưng như thế thì chỉ số tấn công của cô sẽ mãi không tăng – điều đó là vô nghĩa với một người đang khát khao gia tăng sức mạnh như Lê Lễ.

Cũng gần tới giờ rồi.

Lê Lễ ra sau nhà thu hoạch cây trồng, gieo lại 6 hạt giống, tưới 6 bình nước. 20 điểm kiếm được lập tức tiêu tốn 12 điểm, nhưng cô không thấy xót xa chút nào.

6 mảnh ruộng giúp tăng xác suất hoàn thành nhiệm vụ, nếu liều lĩnh một chút có khi còn hoàn thành trước hạn, rồi sớm chào tạm biệt đám xác sống cấp 7.

Lê Lễ nghĩ mà lòng vui như mở hội.

Nhưng niềm vui chưa kéo dài lâu, cái bụng đói nhắc nhở cô nên nghĩ đến chuyện ăn uống.

Cô thật sự không muốn ăn bánh mì sandwich nữa!

Bánh quy nén cũng chịu rồi!

Tay đang lướt mục gọi món dừng lại, cô tìm thấy một món vừa ngon miệng vừa hợp túi tiền.

Cơm hộp 1000ml / 10 điểm

Cô lập tức đặt một suất cơm hộp, một chai nước khoáng và một ít vật dụng sinh hoạt cơ bản. Trong túi còn lại 65 điểm.

Đậu phụ xào, khoai tây chua cay, rau luộc chấm nước tương, đổ lên trên cơm trắng nóng hổi.

Vận động kịch liệt xong, bụng đói kêu gào chính là thời điểm lý tưởng nhất để ăn cơm.

Giá như có thêm cái máy tính bảng để vừa ăn vừa xem phim thì tuyệt.

Lê Lễ không đòi hỏi nhiều, vừa ăn vừa lướt cửa hàng hệ thống, tìm ấm siêu tốc.

[Ấm điện 1.5L / 60 điểm]

Không đắt, nhưng với cô thì vẫn là quá xa xỉ.

Nghĩ đến 5 triệu tệ bị mất kia, cô lại đau lòng.

Đúng lúc này, tiếng hét chói tai của Đào Hoa Hoa vang lên từ nhà bên:

“Cứu mạng! Cứu mạng! Lili! Chị Sầm! Chị Sầm!”

Tay đang cầm đũa của Lê Lễ khựng lại, vội vàng nhét nốt miếng cơm cuối cùng vào miệng, nhấc cái ghế gỗ dưới m.ô.n.g rồi đi ra sân sau.

Với chiều cao 1m7, đứng trên ghế gỗ, cô dễ dàng nhìn qua bức tường sân sau, quan sát rõ ràng mọi chuyện xảy ra bên trong sân nhà kế bên.

Chỉ thấy trong sân sau của Đào Hoa Hoa, một con zombie có kích thước tương đương cấp 1 nhưng lại cực kỳ linh hoạt đang đuổi sát phía sau cô ấy.

Đào Hoa Hoa không ngừng lẩn tránh trong sân nhỏ, cô nốc thuốc hồi m.á.u vào miệng như uống nước, bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở.

— Tại sao lại có zombie trong sân sau?

“Chít! Zombie cấp ba, m.á.u 200 điểm, công kích 20 điểm!” – Mão Mão kịp thời xuất hiện nhắc nhở.

Bảo sao thuốc hồi m.á.u của Đào Hoa Hoa không ngơi nghỉ, với 20 điểm sát thương, chỉ cần bị vồ 6 lần là đi đời.

Nhưng vấn đề là, Lê Lễ hoàn toàn không có kỹ năng tấn công, khoảng cách lại xa như thế, đòn đánh vật lý căn bản không thể chạm tới tang thi.

Cô chỉ có thể nhanh chóng tung ra một kỹ năng hồi m.á.u cho Đào Hoa Hoa, ngăn không cho cô ấy c.h.ế.t vì tốc độ hồi m.á.u không theo kịp lượng m.á.u bị mất.

Lê Lễ luôn ghi nhớ quy luật "mỗi một người c.h.ế.t đi, độ khó tăng gấp đôi", vì thế không hề muốn nhìn thấy thêm ai phải bỏ mạng.

Cô gọi lớn từ phía trên:

“Cậu có bao nhiêu điểm tấn công?”

“Hu hu… 4 điểm…” – Đào Hoa Hoa người đầy máu, nhìn thê thảm vô cùng.

100 điểm m.á.u ít ỏi của cô ấy cầm cự được đến giờ toàn nhờ thuốc hồi m.á.u cầm hơi, từng con số d.a.o động làm tinh thần cô căng như dây đàn.

Với sức tấn công lên đến 20 điểm, cô đâu dám đến gần, m.á.u thì lên xuống như tàu lượn, chẳng khác gì đang nhảy disco trên ranh giới sống chết.

Cô để ý hình như Lê Lễ vừa ném buff gì đó lên người mình, còn nghi ngờ Lê Lễ đánh lệch mục tiêu – chẳng phải nên đánh zombie à, sao lại đánh mình?!

Khoan đã…

Không đúng.

Tốc độ hồi m.á.u của cô từ 5 điểm mỗi giây lên thành 7 điểm!

Thế thì sáng tỏ rồi! Bảo sao Lê Lễ không thèm mua thuốc của cô, thì ra chính cô ấy là một healer chính hiệu!

Mặc dù áp lực đã giảm bớt, nhưng Đào Hoa Hoa vẫn bị tang thi dí chạy khắp nơi.

Dù có buff [Thánh Quang Cầu Nguyện], 4 điểm công của cô vẫn không khá hơn Lê Lễ là bao, chẳng khác gì bùn nhão không thể trát tường.

Lê Lễ nhìn từ trên xuống đề nghị:

“Cậu thử mở cả cửa trước lẫn cửa sau, dụ nó ra ngoài xem?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nghe cũng hợp lý, sao cô không nghĩ ra nhỉ?

Dẫn zombie chạy thêm một vòng, đến gần cửa sau thì cô bẻ lái lao vào nhà.

Ai ngờ zombie lại không chịu vào theo. Vì Đào Hoa Hoa đang ở trong nhà, nó lập tức chuyển sang công kích căn nhà gỗ.

Có vẻ như trừ khi phá được nhà, zombie mới có thể xông vào, dù cửa có mở sẵn.

Trong nhà, Đào Hoa Hoa vỗ n.g.ự.c trấn an trái tim đang đập như trống bỏi.

Hôm qua cô trồng được một cây 【Ớt Bảy Màu】, hiệu quả khiến một số zombie né tránh nhà cô, nên HP của nhà vẫn còn gần đầy, có thể trụ thêm một lúc.

Nhưng nhà không có chỉ số phòng thủ, zombie tấn công bao nhiêu thì m.á.u tụt bấy nhiêu. Giờ thì nó đang gặm từng phát 20 điểm một, nhìn mà lo sốt vó.

Lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên ở cửa trước.

Ngoài đời thì bị gõ cửa là chuyện thường, nhưng ở đây mà nghe tiếng gõ cửa, Đào Hoa Hoa dựng cả tóc gáy.

Một giọng nữ quen thuộc, khỏe khoắn vang lên từ bên ngoài: “Là chị đây, chị tới giúp em này bé Hoa!”

Đào Hoa Hoa thở phào nhẹ nhõm – là chị Sầm ở nhà bên!

Cô vội chạy ra mở cửa, vừa định kéo người vào thì sực nhớ ra điều gì, chột dạ nói nhỏ:

“Chị Sầm, con zombie đó công cao lắm, tới 20 điểm. Chị còn phải lo cho con nữa, hay là…”

“Có sao đâu, đừng khách sáo! Chị còn 200 m.á.u lận, với lại em còn thuốc hồi m.á.u cơ mà, đánh được!” – Sầm Thanh Thanh cười xòa.

Lúc này Đào Hoa Hoa mới phát hiện chị Sầm đã lên level 2 rồi.

Thấy m.á.u nhà tụt càng lúc càng nhanh, cô cũng không từ chối nữa:

“Vậy được, đánh không lại thì mình chui vào nhà!”

Lê Lễ ở bên kia cũng nhận ra kỹ năng [ Bảo Hộ Cỏ Cây] của mình không có tác dụng với nhà của Đào Hoa Hoa.

Mạo Mạo bĩu môi, kiêu ngạo nói:

“Tớ đã bảo rồi mà, người chơi không thể tác động lên nhà người khác.”

“Nhưng tôi có tấn công đâu...” – Lê Lễ lẩm bẩm phản bác, nhưng trong lòng đã hiểu cơ chế game này rõ hơn.

Lúc này, một người phụ nữ lạ mặt bước ra từ nhà Đào Hoa Hoa.

Chắc hẳn là người sống ở căn nhà phía đông, một phụ nữ tầm ba mươi, vóc người trung bình.

Không ngờ chị ấy lại bỏ con để sang đây giúp, nhưng bây giờ không phải lúc cảm động vì tình người.

Chị Sầm cầm con d.a.o bếp, vung lên đầy khí thế, đánh nhau với zombie cực kỳ mãnh liệt. Đào Hoa Hoa tranh thủ nhét thuốc hồi m.á.u vào tay chị, phối hợp vô cùng ăn ý.

Có thể lên cấp nhanh như vậy, không nghi ngờ gì nữa, chị ấy mạnh hơn cả cô và Đào Hoa Hoa. Lê Lễ lập tức buff cả hai kỹ năng lên người chị:

【ID: Lili đã sử dụng kỹ năng [Bảo Hộ Cỏ Cây] lên bạn】

【ID: Lili đã sử dụng kỹ năng [Thánh Quang Cầu Nguyện] lên bạn】

Sầm Thanh Thanh hơi sững lại một chút, rồi lập tức cảm nhận được sức sống dồi dào tràn đầy cơ thể, như vừa uống tiên đan, như được trở về tuổi thanh xuân sung mãn.

Hiệu quả hồi m.á.u mỗi giây 7% m.á.u tối đa khiến cô hoàn toàn yên tâm chiến đấu, thậm chí còn rảnh liếc sang bảng trạng thái:

【ID: Sầm Thanh Thanh (lv.2)

Máu: 165

Công: 9.6

Thủ: 7.2

Tinh thần: 6

Kỹ năng: Không có】

Chỉ số đều tăng mạnh, cả người trở nên nhẹ nhàng linh hoạt, giúp cô dễ dàng kết liễu zombie cấp 3.

【+10 điểm tích lũy】

【Cấp độ tăng lên lv.2】

Lê Lễ ngẩn người nhìn thông báo, không ngờ lại có thêm phần thưởng ngoài dự tính.

Theo quy tắc trước đó, zombie cấp 3 lẽ ra phải cho 20 điểm. Xem ra điểm được chia đều giữa chị Sầm và cô.

Lần này đúng là lời to rồi.

Nói cách khác, chỉ cần cô không cố chấp vào cái chỉ số tấn công c.h.ế.t tiệt đó, thì hoàn toàn có thể nằm không ăn điểm, thậm chí còn hiệu quả hơn cả việc Đào Hoa Hoa bán thuốc.

Bởi vì điều này được tính là “tham gia chiến đấu”, không chỉ nhận được điểm mà còn có thể lên cấp.

Nhưng đã là “kiểu người bướng bỉnh” thì cứ phải cố sống cố c.h.ế.t với chỉ số tấn công mới chịu.

Bên kia tường, Đào Hoa Hoa lại hóa thành cô nàng mít ướt. Bản thân bị zombie cào cho da tróc thịt bong thì không sao, nhưng khi thấy người khác vì mình mà đổ máu, cô lập tức đỏ hoe cả mắt.

Sầm Thanh Thanh vỗ vai cô, dõng dạc nói:

“Máu hồi full thì coi như không bị thương! Với lại thuốc hồi m.á.u của em trước đó đã giúp chị tiết kiệm được khối điểm tích lũy, mấy chuyện cỏn con thế này có đáng gì đâu mà bận tâm.”

Nói xong, cô còn phất tay chào Đào Hoa Hoa và Lê Lễ đang ló đầu nhìn từ trên tường, rồi thong dong quay về trông con.

“Cậu có muốn tinh linh hoa sơn trà không? Cứ mỗi 10 giây sẽ hồi 1 điểm m.á.u cho nhà gỗ.” – Lê Lễ xoay tấm thẻ trên tay, chờ Sầm Thanh Thanh đi rồi mới hỏi Đào Hoa Hoa ở sân bên cạnh.

Tinh linh hoa sơn trà là giống cây cô trồng được hôm qua. Để hồi đầy 1000 điểm m.á.u cho nhà thì cần gần 3 tiếng, nhưng chỉ riêng việc có thể hồi m.á.u cho nhà gỗ cũng đã là quá quý rồi.

Chỉ tiếc là với cô thì lại vô dụng, còn Đào Hoa Hoa chắc chắn sẽ cần.

Kỹ năng của cô có thể hồi m.á.u cho nhà của chính mình — không rõ đây là một “bug” nhỏ trong phụ bản hay là ưu đãi đặc biệt dành cho người chơi hệ hỗ trợ như cô.

Dù sao thì Mạo Mạo từng nói, chỉ những ai có chỉ số công và thủ đều là 1 ngay từ đầu thì mới có xác suất thức tỉnh kỹ năng trị liệu.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Gặp được một “gà mờ quý hiếm” như vậy, hệ thống ngầm cài vài cái bug nhỏ để bù đắp cũng không có gì lạ.

Chứ ai mà muốn ngày nào cũng quấn băng gạc đến phát ngán cơ chứ.

Không đợi Đào Hoa Hoa trả lời, cô đã nhảy xuống khỏi ghế gỗ, mang theo kỳ vọng “biết đâu cả sáu mảnh ruộng đều mọc đúng cây cần trồng”, hí hửng đi kiểm tra ruộng trong sân nhà mình.