16.
Thiên lôi phi thăng Chân Tiên có bốn mươi chín đạo.
Có chút cảm giác đau, nhưng không nhiều.
Cho đến khi đạo thiên lôi cuối cùng giáng xuống, kim quang xuyên qua mây đen chợt lóe.
Vấn Thiên nở nụ cười của kẻ chiến thắng.
"Bích Lôi, cuộc đời của ngươi đã viên mãn rồi."
Kim quang xuyên qua tầng mây.
"Đã đến lúc hiến tiên cốt của ngươi cho nữ nhi của khí vận rồi."
"Như vậy, như vậy ta có thể..."
Vấn Thiên kích động giơ tay lên, nhưng kim quang không chiếu vào người Vấn Thiên.
Nụ cười của ông ta cứng đờ trên mặt: "Cái gì?"
Kim quang chiếu vào người ta.
"Cái gì?!"
"Không thể nào!"
Chuyện xảy ra trên người ta luôn khiến người khác khó mà lường được.
"Đây không phải là kiếp phi thăng của sư tôn sao? Sao người phi thăng lại là... Bích Lôi?"
Dường như có thứ gì đó trong cơ thể ta bị phá vỡ, ta cảm thấy mình mạnh đến đáng sợ.
"Tại sao?!" Vấn Thiên hai mắt như muốn nứt ra, chỉ thẳng lên trời cao:
"Ta tu luyện ngàn năm, công đức đã sớm viên mãn, tại sao người phi thăng lại là nó?!"
Lần này Vấn Thiên thật sự phải hỏi trời rồi.
"Thiên Đạo bất công!"
"Tại sao ư?" Một giọng nói uy nghiêm vang lên từ bầu trời.
Giọng nói này có chút quen thuộc.
17.
Tiểu sư muội là nữ chính của một bộ truyện tu tiên, nhưng đó là chuyện của mấy vạn năm trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nàng cũng từng có một mối tình tuyệt thế với một vị Tiên Tôn.
Sau đó nàng đã g.i.ế.c vị Tiên Tôn đó, một mình phi thăng lên Kim Tiên.
Theo lời nàng nói, nàng đã là nữ nhi của khí vận của thế giới này, vậy thì những người xuất hiện bên cạnh nàng đều phải phục vụ cho nàng.
Kẻ đàn ông nào vọng tưởng khiến nàng từ bỏ tu hành để làm một cặp phu thê bình thường, thì phải chết.
Thời gian trôi qua, người tu tiên cũng thay hết lớp này đến lớp khác, mọi người dần quên đi truyền thuyết về tiểu sư muội.
Nàng thành lập tông phái của riêng mình, phần lớn thời gian đều giao cho người khác quản lý.
Có lẽ là quá nhàm chán, lại có lẽ là gặp phải bình cảnh khó đột phá trên con đường tu luyện.
Một ngàn năm trước, tiểu sư muội đã kẹt ở cảnh giới Đại La Kim Tiên rất lâu, bèn áp chế tu vi của mình để bước vào luân hồi ở nhân gian, đồng thời ném một cây kim đến một nhân gian ở không thời gian khác.
Và lập lời thề độc: Ngày mà cây kim này tu luyện thành hình, trở về nơi đây, chính là lúc nàng phi thăng một lần nữa.
Nếu thành công, nàng sẽ sánh ngang với Thiên Đạo
Nếu thất bại, nàng sẽ từ đây tan biến giữa trời đất.
Ta chính là cây kim đó.
Và đạo thiên lôi mà ta bị ép gánh chịu thay nàng, chính là thiên lôi cho lần phi thăng cuối cùng của nàng.
Còn về phần Vấn Thiên...
Chẳng qua chỉ là một tên hề tưởng mình đã tìm được nữ nhi của khí vận, vọng tưởng làm nam chính mà thôi.
"Lôi kiếp là do nó gánh chịu, người phi thăng tự nhiên phải là nó."
Vấn Thiên sững sờ tại chỗ, so với câu trả lời của Thiên Đạo, ông ta còn kinh ngạc hơn về chủ nhân của giọng nói này.
Ông ta dĩ nhiên biết giọng nói này là của ai.
Cùng lúc đó, ta đã theo kim quang bay vào trong mây.
"Là ngươi?"
Chỉ thấy nàng chắp tay sau lưng đứng trên đám mây, mỉm cười với ta, đưa tay ra:
"Lại đây."
Nàng phất tay, từng lớp mây mù tan đi, mấy trăm người của tông môn đều thu hết vào tầm mắt.
"Tiểu sư muội?!"
"Tiểu sư muội là... Thiên Đạo?!"