Cung Điện Năm Ấy Trăng Treo Cao

Chương 11



11.

Lương Thu Sảng canh giữ ở ngoài cửa, vừa thấy ta lập tức đón tiếp: “Tây Nguyệt cô cô, chuyện có thành không?”

Ta cố bày bố nghi trận, không đáp, ngược lại âm dương quái khí với hắn: “Lương đại nhân, ngươi đúng là sinh được một nữ nhi tốt.”

Không hiểu ý trong lời nói của ta, Lương Thu Sảng cười làm lành: “Con nhóc này xương cốt thật sự quá cứng, năn nỉ ỉ ôi, cưỡng bức lợi dụ, biện pháp gì cũng đều dùng hết rồi, thế mà nàng vẫn không chịu mở miệng.”

“Đáng tiếc là mẹ nàng c.h.ế.t sớm, nếu không làm sao ta phải sầu não vì không có gì uy h.i.ế.p nàng!”

Ta nghe vậy, trong mắt tự nhiên hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Lương Thu Sảng hồi hộp trong lòng một ít, âm thầm quan sát thần sắc của ta.

Ta không nói với hắn nữa, nói một câu: “Xem trọng người, đừng có g.i.ế.c chết, giữ lại tính mạng của nàng, tương lai vẫn còn hữu dụng.”

Nói xong, ta phất tay áo rời đi.

Đi chưa được mấy bước, mấy gã sai vặt đi theo bên cạnh Lương Thu Sảng tiến đến chặn đường ta.

Trong lòng ta sợ hãi, trên mặt lại không có vẻ gì, xoay người hỏi Lương Thu Sảng: “Lương Đại Nhân có ý gì.”

“Cô cô đừng có tức giận, chuyện ở đây liên quan rất lớn, Lương mỗ không dám tự tiện làm chủ.”

“Lúc trước đã sai người đến xin chỉ thị.”

“Mời cô cô tạm thời ở lại trong phủ nghỉ chân một chút, đợi đến khi có tin tức, cô cô rời đi cũng chưa muộn.”

Lúc này ta mới biết Lương Thu Sảng này vốn là có tính tình giảo hoạt thỏ khôn có ba hang.

Chuyện đã tới nước này, nếu ta cứ khăng khăng đòi đi, chỉ sợ sẽ khiến hắn hoài nghi.

Ta nhanh chóng đưa ra quyết định, quay lại nhìn Lương Thu Sảng, trên mặt cố tình toát ra vài phần thưởng thức: “Nếu hôm nay Lương đại nhân dễ dàng để ta rời đi, sau khi trở về ta còn phải quở trách ngài một trận trước mặt nương nương đó. Hiện giờ cản ta như vậy, có lẽ đáng tin cậy hơn một chút.”

“Thôi được rồi, mời đại nhân dẫn đường, ta ở trong phủ quấy rầy thêm một chút.”

Thấy ta chịu phối hợp, Lương Thu Sảng nhẹ thở phào một hơi.

“Cô cô tán thưởng!” Hắn cúi đầu, nói với ta: “Mời cô cô qua bên này.”

Ta không nóng nảy vội vàng, vững vàng đứng trước mặt hắn, tiếp tục nói: “Nhưng mà, chuyện xấu nói trước, cung nhân ra khỏi cung đều là vội vàng phải đúng giờ, nếu về muộn, nhẹ thì bị hỏi tội, nặng thì không vào được cửa cung.”

“Ta chỉ có thể ở lại nhiều nhất là nửa khắc, sau nửa khắc cho dù thế nào ta cũng phải chạy về cung.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/cung-dien-nam-ay-trang-treo-cao/chuong-11.html.]

Nụ cười của Lương Thu Sảng không đổi, chỉ liên tiếp gật đầu: “Tất nhiên rồi, chỉ là giữ cô cô lại uống một chén trà nhỏ thôi, không làm chậm chính sự của cô cô.”

“Vậy thì đa tạ đại nhân!”

Ta không chen chúc với ăn, cất bước về phía hắn ý bảo hắn đi trước.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Lương Thu Sảng mời ta đến đình hóng gió uống trà, ngoài lời thì hỏi thăm ta có thám thính được tin tức có ích nào từ Lương Xuân Yên không.

Ta vừa nói qua loa, vừa âm thầm tính toán.

Nếu ta đoán không sai, theo như lời của Lương Thu Sảng phái đi xin chỉ thị của người khác, chắc là đi tới Thượng thư phủ dò hỏi.

Binh Bộ Thượng thư là nhà mẹ đẻ của Tiêu Tần.

Đông Kiên Thành bị phá, chuyện tiết lộ khí giới công thành này không thể nào thoát khỏi liên can với bọn họ.

Ta giả trang đại cung nữ của Tiêu Tần đến Lương phủ, nếu phủ Thượng Thư biết được việt này, chỉ sợ không có cách nào xác minh với Tiêu Tần.

Bọn họ chắc chắn sẽ phái người nhận biết Tây Nguyệt để truy tra.

Nếu bị vạch trần thân phận, ta có mơ cũng không thể ra khỏi Lương phủ.

Hiện giờ, ta chỉ còn hai đường sống.

Thứ nhất là cầu nguyện trước khi người của phủ Thượng thư tới, ta có thể nghĩ ra cách thoát thân ra khỏi Lương phủ.

Nửa khắc đồng hồ vừa mới nói có thể coi như là một cách.

Nhưng mà, biện pháp này không chắc có thể dùng được, phủ Thượng thư rất nhanh sẽ có người tới.

Hoặc là, đến giờ rồi, Lương Thu Sảng có thể trở mặt chống chế, không cho ta đi.

Vẫn còn có một con đường khác.

Trước khi rời khỏi Vân Bội Phường, ta đã nói với hai nha hoàn, nếu sau hai canh giờ ta không thể trở về, bảo các nàng đi tìm Trấn Bắc Vương.

Chỉ là không biết các nàng có truyền được tin tức vào tai của Trấn Bắc Vương hay không.

Nếu truyền tới, lại không biết Tam Hoàng tử có thật sự tới cứu ta không.

Trong lòng ta bất ổn.

Hai cách này, trên thực tế, không có cách nào là chắc chắn cả.