Cuộc Đào Thoát Sinh Tử Nơi Hậu Cung

Chương 16



Tôi chọn ngã rẽ gần con quỷ nhất.

 

Con đường này rất ngắn, vòng vèo khoảng hai trăm mét, có thể quay lại chỗ cái thẻ đào chu sa vừa rồi.

 

Chạy thêm một trăm mét nữa, sẽ đến Diên Hi cung.

 

Tôi cảm nhận được đầu lưỡi của con quỷ treo cổ đã lướt qua tóc tôi, mang theo mùi hôi tanh nồng nặc.

 

Tim tôi đập thình thịch, gần như muốn vỡ tung khỏi lồng ngực.

 

Khoảnh khắc cuối cùng.

 

Tôi dốc hết sức chạy, nhặt lấy thẻ đào chu sa, rồi ném mạnh vào cánh cửa đang mở toang của Diên Hi cung.

 

Ngay khi miếng gỗ rơi xuống đất.

 

Sau lưng tôi bỗng nhẹ bẫng.

 

Con quỷ treo cổ biến mất.

 

Nó lơ lửng trong cổng Diên Hi cung, dưới mái tóc dài thối rữa đầy dòi bọ, một đôi mắt quỷ trợn trừng nhìn chằm chằm tôi.

 

Nhưng, nó không thể bước ra ngoài.

 

Tôi nằm vật trên mặt đất, thở dốc từng hơi, quy luật đúng là có tác dụng thật.

 

Vật phẩm trở về cung điện ban đầu.

 

Vậy thì, quy tắc cơ bản 【Quỷ chỉ có thể hoạt động trong cung của mình】 lại được kích hoạt.

 

Ngày đầu tiên, sắp trôi qua.

 

Chúng tôi đã đập vỡ toàn bộ tám mươi mốt chiếc gương.

 

Hai người bạn cùng phòng vô cùng vui mừng, lau mồ hôi trên trán:

 

“Ngày mai chắc là được nằm nghỉ rồi nhỉ?”

 

Trưởng ký túc xá Ôn Như Ngọc có chút thấp thỏm:

 

“Giang Lê, tớ thấy hơi khó hiểu.”

 

“Tám mươi mốt chiếc gương là lối đi của quỷ, giờ đã bị phá hết, vậy thì toàn bộ hậu cung, lẽ ra không còn con quỷ nào mới đúng mà.”

 

“Tại sao… vừa rồi vẫn còn có quỷ treo cổ, thủy quái, quỷ không đầu…”

 

Đây cũng chính là điều khiến tôi băn khoăn.

 

Suy nghĩ một lát, tôi mới chậm rãi mở miệng:

 

“Hệ thống rất thích chơi chữ, nó chỉ cung cấp một chút thông tin không đáng kể.”

 

“Rất có khả năng, trong cung này tồn tại hai loại quỷ.

 

Một loại bị giới hạn bởi quy tắc của gương, loại còn lại bị giới hạn bởi quy tắc cung điện và vật phẩm.”

 

“Hiện tại, đám quỷ trong gương đã c.h.ế.t hết, quy tắc hạn chế quỷ thông thường cũng đã nắm rõ, chúng ta không cần phải sợ.”

 

Đó là khả năng tốt nhất.

 

Còn khả năng tồi tệ nhất, là hậu cung này đầy rẫy yêu ma quỷ quái, nhiều đến mức chúng tôi không thể nào tìm hiểu hết quy luật.

 

Nhưng, hệ thống sẽ không đưa ra cục diện c.h.ế.t chắc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chỉ cần chịu động não, quan sát kỹ các chi tiết, nhất định sẽ tìm được đường sống.

 

Tôi vỗ nhẹ lưng Ôn Như Ngọc, giúp cô ấy điều hòa lại hơi thở.

 

Khi quay về Khôn Ninh cung, số bạn học đã c.h.ế.t hơn phân nửa.

 

Chỉ còn lại hoa khôi lớp Lâm Phiên Nguyệt và hai người bạn thân nhất của cô ta.

 

Lâm Phiên Nguyệt lập tức lên tiếng công kích:

 

“Giang Lê, tất cả đều là lỗi của cậu!

 

Lúc nguy hiểm thế này còn bày ra chuyện chia nhóm, cậu nhìn xem nơi này c.h.ế.t bao nhiêu người vì cậu rồi?”

 

“Nếu không phải tại cậu cứ khăng khăng đòi đập gương, thì đám quỷ đó đã không thoát ra ngoài, gây thảm sát trong Khôn Ninh cung!”

 

“Hức hức hức, tất cả đều là lỗi của cậu!”

 

Lâm Phiên Nguyệt vô cùng kích động, vừa khóc vừa mắng, muốn đổ hết cái c.h.ế.t của mọi người lên đầu tôi, nói là vì tôi đập gương nên mới khiến lũ quỷ tràn ra.

 

Tôi mím môi, lặng lẽ nhìn hai viên minh châu to tướng trên đỉnh đầu cô ta.

 

Sáng thật đấy.

 

Dường như còn có thể thấy rõ lòng đen lòng trắng bên trong, tựa như sợi tơ nhện đang quấn lấy tóc cô ta.

 

Tôi chẳng muốn nhắc nhở gì nữa.

 

Cứ để cô ta c.h.ế.t một cách thống khoái đi.

 

10.

 

Tiết Hoài Nhận vẫn đang ngồi khoanh chân điều tức.

 

Sau khi tôi quay lại, anh mở mắt: “Có thu hoạch gì không?”

Nhất Phiến Băng Tâm

 

Ánh mắt anh như thầy giáo đang kiểm tra học trò vậy.

 

Tôi sắp xếp lại dòng suy nghĩ, kể cho anh nghe tất cả những gì đã thấy và trải qua hôm nay:

 

【Trong cung tồn tại hai loại quỷ, một loại là quỷ trong tám mươi mốt chiếc gương, chỉ cần đập vỡ gương là có thể phá giải;】

 

【Một loại khác là quỷ ngẫu nhiên xuất hiện trong mười hai cung Đông Tây, bị giới hạn hoạt động trong cung của mình; nhưng nếu bảo vật trong cung  vốn là hóa thân của quỷ  bị mang ra ngoài, chúng sẽ phá vỡ giới hạn đó và g.i.ế.c người tùy ý.】

 

“Vì thế, tôi đã ném lại thẻ đào của quỷ treo cổ Diên Hi cung vào trong cửa, nhờ đó thoát chết.”

 

Tiết Hoài Nhận khẽ gật đầu một cái, gần như không thể nhận ra.

 

Anh khẽ vuốt vết sẹo dưới mắt, cười nói:

 

“Tôi phải trải qua ba nhiệm vụ mới dần hiểu được cách sống sót dựa vào quy luật, còn em thì nghĩ ra ngay lần đầu.”

 

“Có hứng thú gia nhập đội chúng tôi không?”

 

“Mỗi thành viên đều là người đã qua rèn luyện, mọi người sẽ hỗ trợ nhau trong nhiệm vụ để cùng sống sót.”

 

Đây là lần đầu tiên anh nhìn tôi bằng ánh mắt nghiêm túc.

 

Đôi mắt ấy, trước nay vẫn bị mái tóc đen rối che khuất, giờ tôi mới phát hiện, đó là một màu lam xám, như sắc xanh mờ ảo trước lúc bình minh.

 

Nhìn lâu, khiến người ta như rơi vào ảo giác.

 

“Đây là dị năng hệ thống của tôi — ngưng đọng thời gian, có thể khiến người bị nhìn chằm chằm bị đóng băng trong 3 giây, giúp tôi kịp thời thoát thân.”

 

Tôi đưa tay ra: “Đội trưởng, mong được chỉ giáo.”