Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 1374: Chính xác.



Trà ngải cứu dĩ nhiên là bán hết rất nhanh.

Trương Yến Bình vừa nhấn nút mở bán, nền tảng livestream, vốn dĩ trong thị trường hiện tại không tính là quá lớn, liền bị giật nhẹ một cái, rồi…

Rồi thì chẳng còn gì nữa cả.

Chỉ còn lại dòng bình luận trong phòng livestream tuôn ra như thác, tiếng than trời trách đất vang rền:

[Các người còn là người không hả?!]

[Rốt c.uộc là ai cướp mất bảo bối của tôi?!]

[Cả nhà cùng lên trận: điện thoại, máy tính bảng mà vẫn không mua nổi!!!]

[Aaaaaaaa phát điên rồi! Không mua được, 19.9 không mua được!!!]

[Tôi khóc c.h.ế.t mất! Đồ đắt thì không có tiền mua, khó khăn lắm có món rẻ lại vẫn không mua nổi]

[Khụ, thấy mọi người buồn quá, để tôi kể chuyện vui nha, tôi mua được rồi!]

[Vui thì nên chia sẻ, tôi cũng mua được luôn rồi.]

[Giơ tay phát biểu, cho các bạn cơ hội mà các bạn không chớp được, 5000 phần mà cũng không giành nổi!]

[Khịt... tôi tính nói nền tảng livestream này ít người biết quá, streamer không bằng đổi sang Douyin đi…]

[Đừng đừng! Mấy nền tảng lớn nhiều quy tắc, nhiều lưu lượng, thầy Kiều Kiều của tụi mình quen nói tự nhiên rồi, qua nơi khác không hợp đâu.]

[Nhìn lượt theo dõi kìa, hơn 1 triệu rồi, còn cần lưu lượng gì nữa?]

[Mấy bạn phía trên là do không mua được nên muốn xé nát chiếc ô tụi mình đang che đúng không?]

Mấy dòng bình luận này, Trương Yến Bình cũng nhìn thấy.

Thôi thì không nói đến cái hợp đồng 8 triệu tiền ký kết, mà thực ra kể cả không có khoản đó thì khả năng Kiều Kiều chuyển nền tảng cũng cực thấp, vì bên này đúng là hạn chế ít thật.

Còn mấy nền tảng livestream lớn thì sao? Dù họ có biết sự thật thì chắc cũng không tin, ai lại đi từ chối tiền cơ chứ? Lượng người xem càng lớn thì tiền kiếm càng nhiều mà!

Thao Dang

Thế nên mới hấp tấp tìm mọi cách giữ người.

Tóm lại, ba bên đều vui vẻ hài lòng.

Trương Yến Bình xem đồng hồ, rồi quay sang nói với Kiều Kiều: “Thời lượng chưa đủ, kéo thêm tí nữa nhé.”

“Dạ được ạ!” Kiều Kiều giờ đã quá quen với cụm từ “kéo thêm tí nữa”, liền thuần thục điều chỉnh lại góc máy:

“Bán xong rồi, không còn gì để nói nữa, vậy cho mọi người xem chúng tôi đóng gói nhé.”

Dạng livestream có nhịp điệu ổn định thế này, thật ra cũng rất được yêu thích. Tiếng trà khô xào xào khi đảo lên, tiếng giấy kraft mở ra sột soạt… nghe cũng rất đã tai.

Phòng livestream bình luận dần thưa đi, ở trên núi, Niên Tự đang nằm trên giường chuẩn bị tranh thủ ngủ bù.

Chốc lát sau lại bật dậy: “Không được ngủ! Không được ngủ! Ban ngày đã ngủ đủ rồi, giờ mà ngủ tiếp thì tối không ngủ được, ảnh hưởng nhịp sinh hoạt.”

Dù ban đêm có phải dậy đi hái rau, thì hiện tại giấc ngủ của anh ta rất điều độ, hễ ban ngày ngủ nhiều là tối không vào giấc được, thành ra cả đêm bị ảnh hưởng.

Anh ta không ngủ, nhưng trong livestream có không ít người đã lim dim, chỉ là lúc này Kiều Kiều đang đóng gói nên không hề hay biết.

Lục Tĩnh hôm qua ngủ một giấc ngon lành, sáng nay đã giúp làm bao việc lặt vặt, giờ đến công đoạn đóng gói, lập tức xông vào góp sức.

Mới đầu đứng nhìn hai mắt, sau đó thuần thục đeo găng tay vào:

“Mỗi gói 10g hả?”

“Ừ.” Ngô Lan đáp: “Nhiều lắm đấy, bọn mình chắc phải gói cả chiều nay luôn.”

Vừa nói, vừa nhanh tay vốc một nắm trà bỏ vào túi, túi lại được đặt lên cân điện tử. Tống Đàm và Kiều Kiều sẽ chỉnh lại cho đúng số lượng nếu thiếu hoặc thừa.

Công việc này tuy có chút buồn tẻ, nhưng Tống Đàm nhanh chóng đổi chỗ với Ngô Lan, chuỗi thao tác như một dây chuyền xưởng nhỏ gia đình, nhìn mãi thành ra cũng c.uốn theo lúc nào không hay.

Lục Tĩnh hôm qua mới tới, trong bụng còn một đống chuyện muốn kể, lúc này chọn đại một câu mở lời:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đàm Đàm, năm nay con có trồng mướp hương không?”

Tất nhiên là có trồng mướp rồi.

Mướp non mà đem xào trứng hay nấu canh thì ăn mềm, mượt và ngọt cực kỳ. Mà ông chú Bảy cũng rất thích mướp già, dù giờ ông không còn phải rửa chén nữa, nhưng nhiều năm thành thói quen, có lúc rửa nồi vẫn thích dùng loại này.

“Nhưng mấy cây giống vẫn còn nhỏ, con không trồng quy mô lớn, chỉ trồng mấy khóm dây leo dọc theo hàng rào thôi.”

Lục Tĩnh biết rõ, cả mấy trăm mẫu đất được rào lại thế kia sao mà gọi là “nhỏ” được? Năm nay giâm cành quả kim anh tử bên ngoài còn không đủ, phải tìm chỗ khác bổ sung giống đấy thôi.

Mướp chắc chắn cũng nhiều.

“Sao vậy ạ? Dì muốn ăn mướp à?” Tống Đàm tò mò hỏi.

Lục Tĩnh lại yên tâm hẳn: “Dì muốn hỏi xem lúc dây mướp già rồi thì có thể cắt được không, dì muốn lấy vài chai nước mướp hương.”

“Mùa hè hanh khô, dùng làm mặt nạ dưỡng ẩm cũng ổn lắm đó.”

Dì ấy vốn yêu làm đẹp, chuyện dưỡng nhan, chăm sóc da dẻ đều rất quan tâm.

Mặt nạ giấy thì đúng là không nên dùng quá thường xuyên, nhưng mùa hè nóng khô mà đắp một lớp nước mướp khoảng 3–5 phút thì không có gánh nặng gì cả, vì vậy mới hỏi sớm.

Ngô Lan lại nổi hứng: “Thứ này có tác dụng thật hả? Tôi chỉ nghe người ta đắp dưa leo thôi.”

Dưa leo thì không thể nói là không có tác dụng, nhưng mỗi lần Lục Tĩnh nghĩ đến mùi vị dưa leo nhà Tống Đàm, lại thấy nếu đem đắp mặt thì đúng là… phí của trời! Đắp xong còn sợ mình lại ăn mất, không thì đúng là uổng quá đi.

Thế nên bà gật đầu: “Có tác dụng đấy, chỉ là có người không hợp, lúc đầu có thể bị dị ứng nhẹ, nên cần thử trước.”

“Nhưng em nghĩ em với chị chắc không sao đâu.”

“Đàm Đàm, sao hả, được không?”

Nói xong, Lục Tĩnh lại có phần ngại ngùng, mới đến đã xin hết thứ này tới thứ khác.

Bà vội bổ sung: “Cái mặt nạ tay và kem dưỡng tay từ dầu trà mà con tặng năm ngoái ấy, thật sự quá tốt! Nhìn tay dì bây giờ mà xem, rồi nhìn tay và da của mẹ con nữa, đẹp lắm luôn!”

“Dì chỉ nghĩ, nước mướp này có khi cũng hiệu quả giống thế.”

Cái này thì có gì mà không được chứ?

Tống Đàm bật cười: “Cắt bớt dây mướp là chuyện nhỏ, chọn đúng thời điểm còn giúp cây ra thêm nhánh mới nữa kia.”

“Để lúc đó bọn cháu lấy nhiều một chút, dì muốn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, chia cho người thân dùng luôn.”

Năm nay cô trồng mướp khá nhiều, nếu thu hoạch dư còn có thể đem bán cũng được.

Bình luận trong livestream lập tức gào rú:

[Nước mướp!!! Tôi tôi tôi! Tôi không bị dị ứng đâu!]

[Cái loại hơn mười tệ một chai ấy tôi dùng bao năm rồi!]

[Tôi cũng muốn ơ ơ ơ ơ!!!]

[Chưa dùng bao giờ, nhưng cái mặt nạ tay lần trước thật sự đỉnh!]

[Các người thật sự chỉ dùng nó cho tay thôi hả? Tôi bôi cả lên mặt luôn đó.]

[Bôi mặt +1, trời ơi đỉnh dã man! Hiệu quả chẳng thua mấy loại mặt nạ mấy trăm tệ một miếng đâu!]

[Cái loại đó trị nứt nẻ cực hiệu quả! Tôi dùng cho con gái tôi rồi.]

[Chuẩn chuẩn! Mặt con trai tôi mùa đông đỏ ửng, thâm sì, bôi cái đó lên đỡ hẳn.]

Có vẻ như chủ đề chăm sóc da luôn là đề tài nóng hổi, một khi được khơi ra thì chẳng cần streamer nói gì, bình luận cũng đủ để sôi động cả phòng.

Mãi đến khi này, mới có người chậm rãi lên tiếng:

[Có phải tôi nhìn nhầm không nhỉ? Sao mỗi gói chị streamer cân đều đúng 10.5g vậy?]

[Tôi cũng thấy rồi! Kiều Kiều chẳng cần chỉnh lại mà có thể dán túi luôn!]

[Cảm giác sai sai đấy, sao mà chuẩn đến thế! Để nhìn kỹ thêm phát nữa]