Rau mà Điền Điềm mang tới… thật sự không tệ.
Tuy là nhà cô ở cách làng Vân Kiều một đoạn, môi trường trong làng cũng không thể so được với chút linh khí nhè nhẹ do Tống Đàm dẫn vào, nhưng gia đình cô lại chăm bón cực kỳ cẩn thận, chất lượng rau rất ổn định.
Ít nhất thì Tống Đàm ăn vào cũng không nhận ra sự khác biệt giữa rau nhà cô ấy và rau của dân làng.
Ngược lại, ông chú Bảy vốn miệng lưỡi tinh tường, nếm hai lá cải thảo rồi nhận xét:
“Chắc là nhà Điền Điềm chăm tốt đấy, rau ăn vào thấy nước nhiều hơn rau trong làng mình một chút, cảm giác mọng và đầy hơn.”
“Nhưng cơ bản thì chẳng ai nếm ra đâu, không biết mấy lô khác có giống vậy không, gom lại bán chung cũng không sao.”
Biết đâu Điền Điềm chỉ lựa riêng mớ đẹp đem tới thử?
Nhưng dù có phải hay không thì trong mắt ông chú Bảy, vẫn là đáng tin cậy.
Tống Đàm: “Cải thảo mà cũng được đánh giá thành kiểu ‘cảm giác mọng hơn’ nữa hả?” Kiểu mô tả này đúng là trừu tượng, cô cũng khó mà hiểu nổi.
Dù sao đã không khác biệt nhiều thì sau này giới thiệu với lão Triệu cũng bớt áp lực.
Cô hỏi: “Cô định gom hết bán cho ông ấy à?”
Điền Điềm hơi ngập ngừng một chút rồi gật đầu: “Vâng, bán hết luôn.”
Từ lúc cải tạo đất, gieo trồng, chăm sóc thu hoạch, cả nhà cô ta dốc toàn lực suốt từ sau Tết đến giờ. Nếu không nhanh chóng thu được tiền, trong nhà khó mà yên ổn nổi.
Lão Triệu thì thanh toán ngay, còn bán online thì nghe nói phải chờ 7 đến 15 ngày mới hoàn tiền. Đương nhiên nên lấy tiền mặt cái đã.
Còn livestream ấy à, không vội. Cô ta định về nhà tự lập tài khoản trước, bắt đầu từ lúc hái rau phát dần cũng được.
Đã chuẩn bị đâu vào đó, Điền Điềm lại còn chủ động xin phụ giúp livestream bán rau. Tống Đàm nhìn đồng hồ rồi nói: “Chờ bí thư Tiểu Chúc qua, để cô ấy mở đầu cái đã.”
Kênh livestream trong làng vẫn mang tên: [Bí thư Tiểu Chúc dẫn mọi người bán rau], mà livestream thì phải có nhân vật chính chứ!
Chỉ là, không thể cứ mãi để cô ấy làm streamer chính được.
Còn ở bên kia, mấy người chủ chó ở bãi chăn được Cẩu ca đẩy qua một phòng livestream mới. Còn bên này, Kiều Kiều cũng mở lại kênh, tiêu đề lần này thì... đơn giản, thẳng thừng và cực kỳ rõ ràng:
[Để kéo view, đẩy đơn cho kênh livestream của bí thư Tiểu Chúc ở làng]
Trời đất ơi! Tiêu đề kiểu này làm đám người mới tỉnh cả ngủ, livestream giờ chơi thẳng mặt vậy luôn à?
Fan cũ thì nhớ tới buổi phát hôm qua, lập tức tru tréo hú hét, c.uống c.uồng lục lại kênh của bí thư Tiểu Chúc đã im ắng lâu ngày trong danh sách theo dõi.
So với fan nhà Kiều Kiều thì bên kênh của bí thư Tiểu Chúc, dù đã bật lên cả buổi, view vẫn lẹt đẹt, kéo mãi mới được 2000 người. Đám người vừa nhìn thấy liền nước mắt lưng tròng:
Bao lâu rồi, bao lâu rồi cơ chứ!
Bao lâu rồi mới lại thấy lượt xem và tốc độ tăng view như thế này!
Lúc này, ai nấy đều đã xắn tay áo, lăm lăm ví tiền, chỉ đợi lên link bán là xuống tay không nương!
Còn bí thư Tiểu Chúc thì vừa từ ruộng về, cài lại micro, cầm giá đỡ điện thoại quay quanh một vòng:
“Chào mọi người, cảm ơn các bạn đã ghé ủng hộ. Tôi là bí thư Tiểu Chúc của làng này.”
“Buổi phát hôm nay, tôi chỉ làm người mở màn thôi, mọi người thông cảm nhé, vì tôi còn phải làm việc khác, còn MC hôm nay là bạn bên cạnh tôi đây, gọi là Điền Điềm là được rồi.”
Điền Điềm lập tức nắm lấy cơ hội, vẫy tay chào khán giả trước ống kính.
Mấy fan hệ "Phật hệ" thì lại cực kỳ hiểu chuyện:
[Hiểu mà, nông sản trong làng, cứ để bí thư ra mặt hoài cũng không hợp lý lắm.]
[Ai livestream cũng được, nhưng mà có thể là Kiều Kiều không?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[Livestream hay không không quan trọng, không ai cũng được, quan trọng là... lên link đi cái đã.]
[Đúng vậy đúng vậy! Người không quan trọng, link quan trọng]
[Xem nãy giờ mà fan mới vừa hơn 3000, hôm nay nhất định tôi sẽ mua được]
[Không giới hạn đúng không? Tôi muốn mua mười đơn luôn!]
So với kênh livestream của Kiều Kiều, đám comment bên này rõ ràng, sạch sẽ hơn hẳn. Bí thư Tiểu Chúc vừa xem vừa mỉm cười, xong cầm giá đỡ điện thoại dẫn Điền Điềm đi về phía vườn rau.
“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Rau bên mình không giới hạn số lượng, nhưng cũng không khuyến khích mua quá nhiều, vì rau tươi để lâu sẽ không còn ngon.”
“Cũng không khuyến khích các khu vực xa xôi đặt hàng, sẽ ảnh hưởng độ tươi.”
“Rau tươi không nằm trong diện hoàn trả 7 ngày không lý do đâu, nên mong mọi người cân nhắc kỹ.”
“Bây giờ thì, tôi sẽ dẫn mọi người đi xem thử môi trường trồng rau ở làng mình nhé.”
Thật ra môi trường trồng cũng đơn giản lắm.
Không giống như nhà Tống Đàm có những mảnh đất lớn được quy hoạch bài bản, chỗ này chỉ là những khoảnh vườn nhỏ gần nhà dân trong làng, rải rác quanh các lối đi.
Vì giá rau bán ra khá cao nên ai nấy đều chăm chút kỹ lưỡng, nhìn qua livestream thì mang một kiểu giản dị chân thật rất riêng.
Bí thư Tiểu Chúc lại mỉm cười nói thêm: “Nhìn môi trường trồng rau này là biết rồi, tuyệt đối không dùng thuốc trừ sâu đâu. Mọi người nhận hàng cứ yên tâm ăn.”
Cô ta đi tới một gốc cải thảo ở đầu luống, “xoạt xoạt” mấy cái bóc bỏ lớp lá già bên ngoài, rồi nhanh tay tách một lá non, trực tiếp đưa lên miệng nhai:
“Dù đây chỉ là cải thảo mùa xuân bình thường thôi, nhưng ăn sống cũng có vị thanh ngọt, sảng khoái lắm. Mấy bạn nào đang ăn kiêng cũng có thể thử mua về ăn sống.”
“Chẳng kém gì những loại rau khác đâu.”
Micro đặt gần nên từ tiếng răng rắc khi nhai cải cho đến âm thanh khi bẻ lá đều được nghe rõ mồn một trong livestream.
Mà rõ ràng đây chỉ là cải thảo to đùng, nặng nề, giá vận chuyển online thì không hề rẻ, thế mà vẫn khiến mọi người không nhịn được… thèm!
[Thôi xong, livestream này có độc! Sao tự nhiên tôi lại muốn mua thế này?]
[Cải này to thế, chắc mua về ăn được mấy bữa luôn ấy! Lên link đi!]
[Bí thư Tiểu Chúc đừng ăn nữa, đều là mấy người từng mua bột sắn dây cả, ai chẳng biết đồ ở đây ngon thế nào.]
[Cái này là thu nhập của làng hay của từng hộ dân vậy?]
“Của từng hộ dân.” Bí thư Tiểu Chúc giải thích: “Làng mình cũng không có ngành nghề tập thể nào cần bán online cả, mấy cái này là mở thêm để tăng thu nhập cho bà con thôi.”
Thao Dang
“Có điều khi giao hàng, vì không biết sẽ lấy rau từ vườn nào, nên có thể mỗi đơn hàng sẽ đến từ những hộ dân khác nhau.”
“Nhưng mọi người yên tâm, chất lượng đều giống nhau hết.” Cô nhấn mạnh.
Điền Điềm vẫn im lặng đi theo bên cạnh, lúc không lên hình thì cũng tranh thủ xem bình luận trong livestream, rồi thỉnh thoảng nhắc bí thư Tiểu Chúc những điểm cần lưu ý. Lúc này, cô khẽ nhắc:
“Lá già kìa.”
Bí thư Tiểu Chúc lập tức hiểu ra, nghĩ bụng: lời thoại mà Trương Yến Bình chuẩn bị rõ ràng rất ổn, vậy mà mình vẫn lỡ quên đoạn này… Lần sau phải luyện tập thêm mới được.
Ngay lúc đó, cô ta bẻ luôn một cây cải thảo, ôm vào n.g.ự.c rồi quay ra camera:
“Các bạn định mua cải thảo chú ý giúp mình nha, để đảm bảo độ tươi của rau, lớp lá già bên ngoài của cây cải sẽ không được gỡ bỏ trước.”
Trong ống kính là hình ảnh cận cảnh cây cải, trông khác hẳn với loại cải thảo sạch sẽ, xanh mướt như ngọc bích trong siêu thị. Ngoài cùng còn bọc hai lớp lá già ngả vàng, những lá lớn xòe ra bên hông đã được bỏ từ trước khi thu hoạch.
“Đây này, là hai lớp lá bọc ngoài này nè, mọi người nhận được thì tự tay bóc ra là được.”
“Mọi người cứ yên tâm, phần cân nặng này sẽ được trừ đi rồi.”