Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 1379: Mọi người cứ cãi, tôi không vội.



Bình luận trên màn hình thì loạn hết cả lên, nhưng Điền Điềm chỉ liếc qua một cái là coi như đọc xong.

Nói đùa chứ, cô đi làm thuê bao nhiêu năm, lời khó nghe gì mà chưa nghe qua? Mấy câu chọc ngoáy trên mạng kiểu này chẳng là gì cả.

Chỉ riêng cây cải nhà cô, đem xào không cũng ngọt đến rụng răng, bán 7 tệ một cân còn thấy rẻ ấy chứ.

Chỉ tiếc là mình không có bản lĩnh, không gom được rau để thu mua tập trung, dán nhãn đồng nhất rồi làm rau sạch cao cấp bán vào siêu thị, chứ nếu làm được vậy, mười mấy tệ một cân còn có thị trường ấy!

Lúc này, cô vẫn giữ nụ cười tươi tắn, đầy thân thiện: “Nông sản làng mình, ai từng mua rồi đều biết, mấy bạn fan mới đừng vội, cứ xem thêm vài buổi để cân nhắc cũng được nha.”

“Hôm nay chủ yếu bán rau của vườn này, cải thảo bán hết rồi thì còn có củ cải xuân, đó, mấy anh chị đang nhổ bên kia kìa!”

Củ cải xuân là loại Bạch Ngọc Xuân được chọn giống đặc biệt, trắng, thẳng, to. Từ mùa đông đã ươm giống trong nhà kính, đến tháng Hai bắt đầu cấy xuống ruộng, giờ thì chín rộ, là thời điểm lý tưởng để bán!

Không phải không thể đợi nó lớn thêm, nhưng lớn quá thì khó bán, mà phần lá (cải củ) cũng sẽ bị già.

Hiện tại, người phụ nữ lo cắt lá phía trước, người đàn ông thì theo sau nhổ củ. Bí thư Tiểu Chúc không livestream nữa, nên tranh thủ giúp phủi sạch bùn đất dính trên củ…

Nếu không nhắc tới chuyện tiền nong, thì đây đúng là một bức tranh đồng quê yên bình.

Thao Dang

Điền Điềm vẫn vui vẻ giải thích: “Lá củ cải chúng tôi đã chọn loại ngon rồi, vận chuyển cũng rẻ, nên giá chỉ 5 tệ một cân. Mua 5 cân là được bao ship luôn.”

“Còn củ cải, mỗi củ nặng khoảng 2 cân, cũng bán theo từng củ, giá bao ship là 7 tệ một cân.”

Quả nhiên, phần bình luận lại nổ tung.

[Lại 7 tệ nữa? Bảy tệ thì đủ triệu hồi cả Voldemort mà còn không mua nổi một củ cải.]

[Thật ra thì, so với cải thảo, mua một củ cải mười mấy tệ có vẻ vẫn chấp nhận được.]

[Chủ livestream biết cách bán hàng ghê, bán món đắt trước, sau đó đưa món rẻ hơn lên.]

[Tuy nói vậy, nhưng tôi mê cải củ xuân lắm luôn đó.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Mười mấy tệ thôi mà? Mua về ăn thử xem sao]

[Cười xỉu, củ cải ở chợ chỗ tôi chỉ 1 tệ 2 thôi, mà còn do đầu mùa nên giá mới cao vậy.]

[Mọi người cứ từ từ mà cãi, không cần gấp đâu nha!]

[Đúng rồi đó, giá này vô lý quá, cứ cãi cho kỹ vào.]

Dù gì thì giá này cũng vượt sức chịu đựng của đại đa số, nhưng tổng cộng cũng chỉ có 60 củ cải, rất nhanh đã được cân hết và bày ra đầy đủ.

Tới lúc đó, Trương Yến Bình gập laptop lại: “Xong rồi, bán hết rồi, tôi đi đây!”

Anh ta nói to, livestream cũng thu tiếng rõ ràng, lập tức khiến bình luận khựng lại một giây, sau đó thì trào ra như vỡ đê.

[???]

[Bán hết rồi á?! Link đâu, anh ta đã up link chưa vậy?!]

[Cười c.h.ế.t, không lẽ thấy giá cao không ai mua nên chủ livestream tự buồn rồi nghỉ?]

[Tôi cũng muốn xem thử ai là người bỏ tiền mua mấy thứ này cơ.]

[Trời đất! 30 cây cải, 60 củ cải, 40 cân cải củ, mất sạch luôn rồi!]

Điền Điềm cũng bật cười, thầm nghĩ bán mớ rau này còn dễ hơn bán quần áo nhiều, rồi mới tươi cười nói với phòng livestream: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nha, chiều nay bên mình sẽ gửi hàng luôn, bên vận chuyển cũng sắp tới rồi.”

“Nhờ mọi người nhận hàng sớm giúp ạ, đừng để rau ngon như thế mà mất độ tươi nhé!”

Mà dùng dịch vụ vận chuyển Feng Feng, chỉ cần không phải vùng quá xa thì giờ đây hầu như đều giao trong ngày hôm sau được rồi.

Với tốc độ này, đến cải thảo cũng còn tươi nguyên!

Không khí bình luận cũng đổi hẳn từ cãi nhau gay gắt thành hào hứng, trông mong.