Mấy quả bí đỏ trong sọt cũng không hỏng quá nhiều, dù sao bí đỏ vốn là loại dễ bảo quản, để ngoài ruộng lâu cũng chẳng sao.
Chỉ là đám bí này lại bị đặt đúng chỗ trũng, sương sớm đọng lại, ướt sũng phần đáy nên mới bị hỏng một ít.
Kiều Kiều một tay nhấc lên một quả bí, được rồi, thất bại! Quả bí này lớn quá, phải dùng cả hai tay mới khiêng nổi.
Cậu nhìn chỗ bị hỏng, giơ d.a.o lên, cạch một cái c.h.é.m bay phần dập nát.
Nhìn sang chuồng heo, bảy con heo đang nhìn chằm chằm, cậu nghĩ nghĩ, lại “cạch cạch” bổ nhỏ quả bí ra, moi hết hạt rồi mới lần lượt ném vào chuồng.
Heo nhiều, nếu không c.h.ặ.t nhỏ mà ném nguyên cả quả vào, tụi nó tranh ăn sẽ kêu inh ỏi, làm vậy vẫn tốt hơn.
Ôi chao, Kiều Kiều đúng là thông minh!
Kiều Kiều đắc ý nghĩ thầm.
Bình luận trực tiếp bắt đầu nhao nhao:
[Bí già! Bí già chín cây tự nhiên đây này!].
[Nhìn màu quả bí này kìa, cam đậm đà như vậy, chắc chắn không cần bỏ đường vẫn nấu được bát súp bí siêu ngọt!
[Húp cái đã! Húp thêm bát nữa nào!]
[Cho tôi! Nhét ngay vào mồm tôi đi!]
[Streamer ơi, bí này cậu cho heo ăn hết rồi à? Chắc vẫn còn dư chứ? Sao không bán lên cửa hàng online vậy?]
[Đúng đó! Sao không bán? Vì tôi không có tiền à?]
[Streamer thật hiểu tôi, chắc cậu biết tôi vừa lãnh lương xong mà!]
[Chỉ là một quả bí thôi mà! Vậy mà lại cho heo ăn chứ không chịu bán cho tôi! Quá đáng! Huhu, tôi cầu xin cậu đấy!]
[Khoan đã, đây không phải livestream cho heo ăn sao? Sao bình luận cãi nhau ầm ĩ vậy, chẳng có chút hài hòa nào cả?]
[Đúng rồi! Tôi vô tình bấm vào, tưởng livestream cho heo ăn phải yên bình lắm chứ?]
[Mấy ông nhầm rồi, đây là kênh giáo dục!]
[??? Giáo dục? Giáo dục cái gì?]
[Giáo dục chúng ta đừng tranh ăn với heo…]
[…]
Bình luận vẫn sôi nổi, Kiều Kiều vung d.a.o c.h.ặ.t liền năm sáu quả bí nữa, cuối cùng đám heo trong chuồng mới chịu yên tĩnh đôi chút.
Cậu lau mồ hôi trên trán, thở phào:
“Nhà tôi trồng bí nhiều lắm, ông chú Bảy liên tục nấu cả mấy bữa liền, đến nỗi chúng tôi ăn cũng phát ngán…”
Nghe đi, nghe đi! Câu này có nghe nổi không?!
Bình luận lập tức nổ tung!
Nhưng Kiều Kiều chẳng thèm nhìn, chỉ vui vẻ tiếp lời:
“Mẹ tôi định đăng bí lên mạng bán, nhưng chị tôi bảo bổ ra thì không gửi nhanh được, mà để nguyên một quả thì nặng quá, phí ship đắt lắm… Thôi thì giữ lại ăn vậy.”
Cậu giơ tay đếm từng ngón:
“Dù sao mùa đông ít rau, phải chuẩn bị trước, nhà tôi đã phơi nhiều rau khô, muối cả đống dưa, ông chú Bảy còn muốn làm bánh bí đỏ, mứt bí nữa…”
Bình luận điên cuồng gào thét:
[Quá đáng! Tiền ship tôi tự trả có được chưa? Tôi còn chưa chê đắt mà cậu đã chê rồi à?!]
[Đúng đó! Tôi không cần đủ 1000 tệ để được freeship đâu, gửi cho tôi năm quả trước đi! Tôi thề là không biết ngán!]
[Tôi sắp phát điên rồi! Câu nói này là sao? Nước miếng tôi còn chưa chảy ngập nhà cậu sao?]
[Chắc chắn đây không phải kênh giáo dục mà là kênh bán hàng đa cấp đúng không? Sao nghe mọi người cuồng quá vậy!]
[Chỉ là một quả bí thôi mà, ngoài chợ có 5 hào một cân, ai mà chẳng mua được.]
[Ở chỗ tôi phải 8 hào đấy.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
[Các ông ở thiên đường nào thế? Ở đây tôi phải mua 3 tệ một cân!]
[Dựa theo thông lệ, bí của Streamer chắc chắn không dưới 20 tệ/kg. Một quả nặng 20–30 cân, hai quả đủ tiền freeship rồi… Tôi hiểu Streamer không muốn tốn phí ship.]
[Tôi không hiểu! Có thể giới hạn mỗi người mua một quả mà? Dù sao cũng không đủ hàng mà!]
[Cười xỉu! Đám xui xẻo như tôi lúc nào cũng khó mua được hàng hot, đừng nói tới hai quả, một quả thôi đã khó rồi.]
[20 tệ một cân bí mà các ông cũng giành? Tôi nghi đây là ổ đa cấp, đi báo cáo đây!]
[Báo cáo cái quỷ gì! Sao ông không đi báo luôn hộp đào 60 tệ một cân kia đi?]
[Đúng đó! Lần trước cũng do mấy ông thích đánh giá tiêu cực, khiến Streamer hút cả đống fan, sau đó tranh mua đào cũng khó nữa… Còn muốn tiếp tục à?!]
[Biến! Tôi sẽ xem ai báo cáo, rồi tôi đi báo cáo ngược lại ông tội vu khống!]
Bình luận trong phòng livestream lập tức náo nhiệt cả lên.
Nhưng Kiều Kiều chẳng thèm để ý, vẫn cắm cúi cắt bí đỏ.
Cậu tiện tay móc phần ruột bí ra, giơ lên trước ống kính khoe: “Thật ra ruột bí cũng ngọt lắm đó. Mọi người nhìn hạt bí này, có phải trông rất căng mẩy không? Mẹ bảo để lại rang ăn.”
Nói xong, cậu lại tự mình cười tít mắt: “Nhưng mà tôi thích ăn hạt hướng dương cơ! Chị gái nói sang năm sẽ trồng cả một vườn hướng dương cho tôi, đến lúc đó tôi tha hồ ăn hạt hướng dương luôn! Các bạn nhỏ yên tâm, tôi nhất định sẽ ăn cho mọi người xem!”
[??? Streamer, cậu có nghe thấy mình vừa nói gì không vậy?]
[Không giấu gì cậu, tôi cận 3600 độ chưa từng thấy hạt bí, đề nghị Streamer gửi tôi hai cân cho biết mùi, hạt bí hay hạt hướng dương đều được!]
[Streamer đúng là không sợ gì luôn, tôi nói báo cáo cậu mà cậu cứ lơ đi thế à?]
[Cười xỉu, sợ gì chứ? Kiều Kiều nhà chúng ta chưa bao giờ đọc bình luận.]
[Hắn mạnh kệ hắn mạnh, gió mát lướt ngang đồi…]
[Chỉ có người thực sự mạnh mẽ trong tâm hồn mới có thể không để tâm đến lời nói bên ngoài!]
[Chuẩn luôn, giáo dục của Streamer đúng là đỉnh, tôi đã được khai sáng!]
[Cười c.h.ế.t! Không phải cậu ta không để ý, mà là cậu ta là một thằng nhóc cuồng chị gái, chị gái bảo không xem thì nhất định không xem!]
[Này này, câu này nghe sao cứ như đang chửi vậy trời hahaha…]
[Đúng đó! Tôi tỏ tình biết bao nhiêu lần cầu xin cậu ta đăng video mới mà cậu ta không thèm ngó ngàng, hoàn toàn không để tôi vào mắt!]
Cái gọi là "hắn ngang mặc hắn ngang, trăng sáng chiếu đại giang", trò chuyện với Kiều Kiều hoàn toàn không thể dùng lẽ thường mà đoán được. Tư duy của cậu nhóc bay bổng như ngựa hoang ngoài đồng, lại nghĩ ra chuyện khác ngay lập tức:
“À đúng rồi các bạn nhỏ, nhất định phải học hành chăm chỉ nha! Chị gái nói sang năm lúc gặt lúa hoặc bẻ ngô, sẽ tổ chức buổi họp mặt bạn học cho tôi, mời những bạn học giỏi trong phòng livestream tới chơi!”
Thao Dang
Đương nhiên, cái “học giỏi” mà cậu nói chắc chắn không phải chỉ thành tích văn hóa rồi…
Nói xong, cậu còn hơi tiếc nuối thở dài: “Năm nay không được đâu, năm nay trồng ít ngô lắm, sắp bẻ hết rồi.”
[Tôi đây làm một cú lăn lộn như lừa lười, bật người như cá chép, ồ không, lật mình như hải cẩu!! Họp mặt bạn học?! Là loại tôi nghĩ đó hả?]
[Chị gái đúng là vừa xinh đẹp vừa tốt bụng!!!]
[Đừng có tranh làm em trai lung tung, đó rõ ràng là chị của tôi! Kiều bảo bối, có muốn nhận thêm một chị gái nữa không?]
[Này này, trọng điểm đâu? Họp mặt bạn học nghĩa là được đến quê Streamer ăn uống no say, lúc về còn được vác theo một bao tải đầy ắp hả?]
[Ghê thật, tôi đi mua ngay một cái xe tải! Xách bao tải thì quá là keo kiệt rồi!]
[Streamer nhìn tôi đi! Tôi là cán bộ học tập xuất sắc của phòng livestream, chưa bao giờ bỏ sót buổi nào!]
[Họp mặt bạn học mà đi bẻ ngô hả? Hóa ra lao động chính là tôi sao?! Tôi đồng ý!!!]
[Cái gì gì mà bẻ ngô? Tôi biết mà, hồi nhỏ tôi từng vào ruộng ngô rồi, có thể ôn lại bài học.]
[Cậu đã có ruộng ngô rồi mà còn tranh với chúng tôi à?]
[Tội tôi quá, lớn lên ở thành phố, con một trong nhà, chưa bao giờ làm ruộng, đúng là thiếu cơ hội mở mang tầm mắt!]
[Mọi người có muốn nghe thử xem mình đang nói cái gì không vậy?]
[Streamer nhìn tôi đi! Tôi từng cầm liềm nhỏ đi cắt cỏ dại trong giờ học lao động cùng con gái, kinh nghiệm phong phú, có thể ký hợp đồng, nếu bị thương không đòi Streamer bồi thường!]
[Ghê chưa! Định chơi lớn đúng không? Tôi cũng ký hợp đồng được luôn!]