Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 694: Livestream và thôi miên. (1)



Trong sân, mấy người tranh thủ lúc sáng sớm nhiệt độ chưa tăng cao, nhanh chóng tuốt lá ngải cứu. Kiều Kiều thì ôm từng nắm lá đem ra đặt lên tấm bạt nhựa.

Còn Tống Đàm thì cầm cây chày gỗ gia truyền, "bốp bốp" mà bắt đầu giã.

Cô ra tay đều đặn, từng nhát chày nện xuống đống lá dày trước mặt. Những lá ngải cứu đã phơi khô không vỡ vụn ngay thành mảnh nhỏ, mà ngược lại, dường như từ từ thấm ra chút dầu, trông có cảm giác mượt mà, còn hơi xù lông lên nữa.

Trương Yến Bình ngồi xổm bên cạnh lặng lẽ nhìn mấy phút, đột nhiên quay đầu lại đầy phấn khích:

"Kiều Kiều, mau lấy điện thoại của em ra đây!"

Kiều Kiều chẳng hiểu gì cả, nhưng cậu luôn nghe lời. Nghe thấy thế, cậu cũng không thắc mắc mà lập tức đặt đống lá ngải cứu xuống, quay người chạy lên lầu lấy điện thoại.

Trương Yến Bình nhận lấy điện thoại, 70% pin, đủ rồi.

Còn về việc vừa sạc vừa livestream ư? Ôi trời, sáng sớm mà đã hơn 30 độ thế này, đừng làm khổ cái điện thoại tội nghiệp nữa.

Anh nhanh chóng mở phòng livestream, đầu tiên là đặt tên cho buổi phát sóng hôm nay.

[Dậy sớm quá, cùng ngủ bù thôi nào!] Kèm theo hashtag: #asmr #thôi_miên

Lúc này Kiều Kiều cũng vừa mang chân đế ra ngoài. Trương Yến Bình nhanh chóng tìm góc đặt máy hợp lý, rồi không hề báo trước mà bấm nút bắt đầu livestream.

Phải công nhận, giờ này còn chưa tới 6 giờ sáng, mở livestream thật sự có hơi sớm.

Thế nhưng khán giả của anh ta hình như đã quen với kiểu "đánh úp" này rồi. Thậm chí có không ít người còn bật thông báo riêng chỉ để chờ buổi phát sóng của anh ta.

Thành ra, dù mới vừa lên sóng, vẫn có mấy trăm fan kiên trì bám trụ vào xem ngay lập tức.

Chỉ có điều, điều khiến họ thất vọng là hôm nay không thấy mặt streamer đâu cả.

Trong khung hình chỉ thấy một bàn tay trắng trẻo, cầm cây chày gỗ tròn trịa, từng nhát từng nhát… "bốp bốp" nện xuống đống lá ngải cứu trông vừa trắng vừa xanh, lại hơi ngả vàng trước mặt.

Máy quay đặt rất gần, còn micro thì để sát mặt đất, thế nên âm thanh chày gỗ va vào lá ngải vang lên rõ ràng, kết hợp với hình ảnh nhịp nhàng lặp đi lặp lại của động tác giã...

Phải nói là hôm nay streamer đặt tiêu đề livestream khá có tâm đấy.

Ban đầu, khung bình luận vẫn còn rất rôm rả.

[Tôi tới rồi đây, tôi tới rồi đây!]

[Người dậy sớm thì có sâu ăn, người đi làm sớm thì có livestream để coi.]

[Vừa đánh răng rửa mặt vừa xem cái này, siêu thư giãn luôn.]

[Người đi làm trên tàu điện ngầm giờ đang xù tóc xù tai co ro trong khoang đây.]

[Đi làm mà đánh răng được đã là tôn trọng công ty lắm rồi… Trang điểm á? Bỏ đi, cho nghỉ phép cái đã.]

[Ê ê ê, lần trước vừa mới theo dõi, đây là cái mà streamer nói là làm trụ ngải à?]

[Sao lại làm thủ công thế này? Đừng vì muốn hình ảnh đẹp mà bỏ qua công nghệ hiện đại chứ.]

[Không phải giã nhuyễn thành bột mịn sao? Sao không dùng máy xay?]

[Máy xay sinh tố đúng là đỉnh nhất luôn!]

[Đừng nói bừa, máy xay quay nhanh như thế, nhiệt độ cao trong chớp mắt là hỏng hết lá ngải cứu liền.]

[Nhưng mà giã tay thế này hiệu suất cũng chậm quá.]

[Dù sao streamer cũng đâu có định bán, tự làm từ từ cũng chẳng sao.]

[Phục các ông lắm đấy, tôi ngồi xem trên bàn ăn mà đã thấy buồn ngủ rồi.]

[Buồn ngủ thật sự, phải vả cho mình một cái mới tỉnh táo mà chen vào giờ cao điểm sáng nay.]

[Nhìn thế này thấy yên bình quá…]

[Thèm cuộc sống ở quê ghê.]

[Nghĩ thì thôi chứ đừng làm thật. Giã ngải nhung thế này mà ba năm chục cái thôi là tay không nhấc lên nổi đâu.]

[Người trẻ thời nay, sống chủ yếu dựa vào việc thở thôi.]

Lượng người xem không quá đông nên dòng bình luận hiện lên khá chậm. Một lúc sau, trong phòng livestream mọi người bắt đầu tán gẫu với nhau.

Thao Dang

Trương Yến Bình nhìn hai lần, rồi cũng ngồi xổm xuống xem Tống Đàm gĩa lá ngải cứu tiếp.

Chắc ngủ gật mất thôi!

Giờ anh ta chỉ muốn ngáp thôi, nếu không phải vì ngồi gần, mùi hương đặc trưng của lá ngải cứu xộc vào mũi làm tinh thần tỉnh táo thêm chút thì anh ta đã đi ngủ tiếp rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tống Đàm liếc anh ta một cái:

"Anh rảnh thì đừng có đứng đực ra đấy, kiếm cái ghế ngồi xuống nhặt bớt mấy cái cọng trong này đi."

"Phải nhặt cả cọng nữa à? Cọng này không dùng làm ngải cứu được hả?"

Miệng thì phàn nàn, nhưng tay Trương Yến Bình đã nhanh chóng kéo cái ghế nhỏ ngồi xuống rồi.

Sau đó anh ta bốc lên một nắm lá ngải cứu, vừa nát vừa không, bóp nhẹ một cái là lộ ra ngay phần gân lá và cuống nhỏ li ti bên trong.

Tống Đàm không ngẩng đầu lên mà đáp:

"Được chứ. Anh không khó tính thì cứ lấy mấy cọng thô đó mà đốt. Nhưng dược tính khác nhau lắm, không chuẩn được đâu."

"Càng huống hồ đã tốn công cắt xong lại phơi khô, làm thì làm cho đàng hoàng chút đi, sao phải làm qua loa?"

Nghe cũng đúng ghê.

Trương Yến Bình loay hoay nhặt từng chút một, vừa chậm vừa vụng về.

Bên cạnh, Tần Quân thấy vậy cũng bắt chước làm theo.

Trong khi đó, phòng livestream chẳng ai để ý, tốc độ bình luận ngày càng chậm lại. Nhưng số người xem thì cứ thế mà tăng lên, lượng chia sẻ cao hơn hẳn ngày thường.

Đám người của công ty MCN từng liên hệ trước đó nhìn thấy mà tức điên lên:

"Trước đây có nói về cái gì mà streamer trồng lúa mì, trồng lúa nước ấy, ký hợp đồng chưa?"

...

Bên này, Kiều Kiều đã lấy ra một tập giấy trắng, đo đạc đường kính trong của ống tre rồi cắt từng dải giấy to.

Kế bên còn chuẩn bị sẵn một lọ keo dán.

Đây là loại keo chuyên dụng mà ông nội dùng để cuốn t.h.u.ố.c lá ngày trước. Sau này ông hút thuốc ít dần, còn mua thêm một chiếc hộp cuốn thuốc nhỏ nên lọ keo này cũng hiếm khi dùng đến nữa.

Giờ thì cuối cùng cũng có dịp phát huy tác dụng.

Chiếc d.a.o cắt giấy sắc bén xoẹt một cái cắt phăng tờ giấy trắng, tiếng giã lá ngải cứu vang lên đều đều, trong tiếng nền xung quanh còn xen lẫn tiếng cười nói rôm rả của mấy bà thím...

Lượng chia sẻ trong phòng livestream tăng nhanh chóng, khiến không ít người mơ màng ngủ nướng qua cả buổi sáng. Đến khi điện thoại kêu "ting" một tiếng báo pin yếu, vô số dân công sở mới mở mắt ra từ trên giường, nở nụ cười mãn nguyện, nằm trong chăn cọ qua cọ lại.

Giấc ngủ bù này đúng là chất lượng quá đi mà!

Khoan đã! Ngủ nướng xong rồi... hôm nay là cuối tuần hả... hình như không phải... hình như có chuyện gì quan trọng lắm... là gì nhỉ... c.h.ế.t tiệt, hình như rất quan trọng, sao nghĩ không ra nhỉ.

A a a, sao lại tám giờ hơn rồi chứ!!!

Dân công sở tan vỡ.

[Trễ rồi, ai hiểu được cảm giác này không?]

[Sếp tôi vừa gọi 7749 cuộc gọi dồn dập, rung muốn rớt hồn luôn rồi]

[Vừa chen lên được tàu điện ngầm đây, người thì đã hóa điên]

[Nói chứ, ai khổ bằng tôi? Chạy bộ mười mấy phút trên đường, xong mới phát hiện mặc váy ngược!]

[Tôi đây, vừa ôm n.g.ự.c vừa ngại ngùng chạy từ ngoài vào công ty. Tôi không phải nữ chính anime đâu, chỉ là quên mặc áo n.g.ự.c thôi ^^]

[A ha ha, c.h.ế.t cười với người trên]

[Cứu mạng, tôi đã thay bạn cào đất bằng mũi chân luôn rồi]

[Lấy túi xách che lại mau!]

[Đeo khẩu trang vào!]

[Nhanh nhanh nhanh, đặt ship đồ ăn ngay, nhờ tiệm thuốc gần đó gửi miếng dán y tế tạm thay thế cũng được]

[Chỉ có mình tôi thắc mắc là miếng dán y tế xài có ổn không?]

[Mấy chục đồng một hộp mấy chục miếng, thử đi là biết]

[Một sáng thức dậy lại có thêm kiến thức vô bổ mới]

[Cứu với, sao lại để tôi thấy video này vào sáng sớm chứ! Mất luôn 500 tiền thưởng chuyên cần sáng nay rồi, streamer phải chịu trách nhiệm chính đấy!]

[Ha ha ha, ai bảo sáng sớm không chịu dậy, còn nằm nướng... Cứ tán dóc thế này, sợ không chỉ bị trừ tiền mà còn bị đuổi việc luôn đó]

[Buổi livestream này, thiệt hại kinh tế của fan vượt hơn một vạn. Streamer phải có lời giải thích hợp lý đấy nhé...]