Mùa hè và thu trên núi có bao nhiêu là chủng loại rau quả! Đậu đũa mùa thu, cà tím, ớt, cà chua, rau muống, cần tây, cải trắng...
Lúc đó ngày nào cũng băm cũng phơi, đồ khô và dưa muối chất đầy kho nhỏ. Còn bây giờ thì sao, dù màu xanh trải khắp đồi núi, nhìn từ xa vẫn còn một khoảng đất hoang lớn.
Nhưng cậu không vội, giờ còn vui vẻ chỉ cho mọi người từng chỗ một:
“Dưới gốc táo mùa xuân sẽ trồng thảo quả, nghe nói lúc chín thì đỏ au trông đẹp lắm, tôi chưa từng thấy đâu, vì chỗ tôi không ai trồng cả.”
“Bên kia là đất trồng lê xanh bản địa, vừa to vừa giòn vừa ngọt. Đến lúc đó cho các bạn nhỏ ăn nha!”
“Còn chỗ kia thì sẽ trồng lựu, lúc đặt cây giống to đã là c.uối mùa, không kịp trồng mùa đông nên phải đợi tới xuân sang.”
Vừa đi, cậu vừa hướng máy quay về phía núi non xa xăm, giọng đầy mong đợi về năm tới:
“Cây ăn quả kết trái giống như sinh em bé vậy, phải tích lũy bao nhiêu năm mới có sức ra quả… Nhưng tôi thật sự rất muốn ăn! Chị tôi đặt toàn giống cây lớn đã có thể kết trái rồi, đắt lắm luôn!”
Nói đến đây, cậu bắt đầu thấy xót.
Dù là mấy cây ăn trái bình thường, nhưng nếu là loại đã có thể ra quả thì đều phải đi chọn lựa kỹ trong vườn cây, không thì toàn là cây nhỏ ở vườn ươm. Nếu không nhờ giáo sư Tống có quan hệ rộng khắp trong ngành, đăng vài dòng trên vòng bạn bè mà nhiều người nhiệt tình giới thiệu, thì e rằng muốn gom đủ những cây giống tưởng là bình thường ấy cũng khó.
Chênh lệch giá giữa cây đào từ vườn và cây giống nhỏ ở vườn ươm, với một thực tập sinh lương 50 tệ một ngày như Kiều Kiều, đúng là đau thấu tim gan.
“Còn mảnh đất này nữa…” Kiều Kiều đã tới chỗ dốc nhất của sườn đồi: “Nhiều đá vụn lắm, nhặt mãi không hết… Chị tôi bảo chỗ này trồng cây ăn quả chắc không nổi, nên năm sau định trồng ngải cứu.”
Nói xong cậu lại nhớ ra điều gì, vội hỏi phòng livestream:
“Các bạn nhỏ ơi, đợt trước gửi tặng mấy bạn ngải cứu rồi, dùng hết chưa? Có hiệu quả không?”
Cậu tự hào lắc đầu lắc cổ:
“Chị bác sĩ nói, dù ngải cứu này không phải là ngải lâu năm, nhưng hiệu quả tốt ngoài dự đoán luôn! Trong làng có nhiều người trị bệnh mùa hè, tới giờ vẫn chưa bị tái phát đó!”
Khi nói tới chuyện trồng cây cho fan ăn, mọi người đã sôi nổi lắm rồi. Giờ nhắc tới ngải cứu, lại càng không nhịn được:
[Cho hỏi một câu thôi, mảnh đất kia nhìn lớn vậy, sang năm trồng ngải cứu thì tôi có phần không?]
[Bạn sao dám hỏi vậy? Rõ ràng ngải cứu chỉ gửi cho top bảng thôi còn gì!]
[A a a nhận được rồi vui điên! Nhưng tôi không dùng để dưỡng sinh, mà để ngủ ngon và đuổi muỗi, hiệu quả đỉnh cao luôn.]
[Trời ơi bạn đúng là phí của! Tôi lấy về xông cho vợ, xông bụng liên tục 7 ngày, hết đau bụng kinh luôn!]
Thao Dang
[Tôi tôi tôi dùng để xông chân cho mẹ, hiệu quả siêu tốt! Hỏi lại mấy lần trong hệ thống mà không còn hàng nữa.]
[A a a đau khổ ghen tị, tại sao tôi không có?]
[Căm hận tất cả những ai nhận được ngải cứu đó!]
[Streamer nhìn tôi này! Tôi không cần gì nhiều, sang năm Tết Đoan Ngọ bán cho tôi một bó ngải cứu cũng được!]
Nhưng streamer thì chẳng nhìn ai cả.
Kiều Kiều như một chú nai con tung tăng trên núi, nhảy một cái lại đến một sườn đồi khác, hí hửng khoe:
“Chị bảo là sẽ trồng hướng dương ở đây! Tới lúc đó tôi sẽ dắt các bạn nhỏ đi xem hướng dương vặn đầu, nghe nói hoa hướng dương ban ngày quay theo mặt trời, nhưng đến nửa đêm thì sẽ bất ngờ ‘quay đầu’ trở lại…”
“Xem xong tụi mình còn được ăn hạt hướng dương nữa đó!”
[Đỏ rực rỡ, mơ mơ hồ hồ hahahaha!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
[Tổ sư cái vụ hướng dương vặn đầu.]
[Hahaha cười như ngáo, streamer không đọc bình luận đúng là có cái hay, ít ra giờ cậu ấy không biết tụi mình đang cười sặc sụa.]
[Nhưng tôi thật lòng có thắc mắc: hướng dương ban đêm thật sự “quay đầu” lại kiểu gì vậy?]
[Nói thật, tôi cũng muốn xem…]
[Streamer nhìn tôi nè, bọn họ cười cậu, nhưng chỉ có tôi là đang khóc, sang năm tôi có mua được hạt hướng dương không vậy?]
[Đang cười, mà nghe đến hạt hướng dương cái là cười không nổi nữa, cái gì cũng không mua được cả!]
[Đúng đó! Nếu còn không mua được tôi trèo lên cột sóng luôn cho xem!]
Mọi người đang bức bối vì toàn thấy kế hoạch mà chưa thấy gieo hạt thì Kiều Kiều lại tiếp tục dẫn đi xem… khu đất quy hoạch trồng quýt.
“Chỗ tụi mình mùa đông hơi lạnh, cây quýt lại hơi sợ rét… nhưng chắc không sao đâu, mấy chú trong làng cũng trồng được, nên chị tôi bảo trên núi nhà mình cũng trồng thử!”
Trời mùa đông, nắng chiếu lên người thì ấm áp thật, nhưng gió trên núi vẫn lạnh buốt.
Mũi Kiều Kiều bị gió thổi đến đỏ ửng cả lên, vậy mà cậu vẫn dẫn mọi người đổi chỗ tiếp:
“Đây là đất trồng táo đỏ… Chị nói gọi là táo đông, nhưng tôi không hiểu lắm, vì chỗ mình mấy cây táo to đều chín vào mùa thu mà… sao lại gọi là đông táo ta…”
“Còn cánh đồng lúa mì dưới chân núi… bây giờ chắc xanh rì rồi hén? Thầy Tần nói tuyết rơi nhiều là điềm báo mùa màng bội thu, tuyết rơi đắp lên lúa mì như một chiếc chăn dày…”
“Còn chỗ kia nữa, là nơi ươm giống cói. Mọi người có ai mua chiếu cói nhà bọn mình chưa? Là làm từ cây đó đó.”
Cậu lần lượt kể ra từng thứ, nói tới mức cả phòng livestream hoa cả mắt, lòng ngập tràn mong chờ, nét mặt hưng phấn… như thể đang ngắm đồng ruộng nhà chính mình vậy.
Nhưng... c.uối cùng vẫn có người bừng tỉnh.
[Nói thật nhé, xem cả một đống đất đai như thế, tôi càng chắc chắn: streamer nhà ta trồng cái gì cũng không vì kiếm tiền cả.]
[Tôi cũng nhận ra rồi… kiểu như… vừa thấy khó chịu vì sao không chịu làm ăn lớn, nhưng lại cảm động vì cậu ấy vẫn chịu bán cho tụi mình.]
[Chưa nhìn ra à? Đất streamer dẫn mình đi xem thì không phải là lớn, mà mỗi loại cây lại chỉ chiếm một phần rất nhỏ!]
[Tự dưng nhớ tới hồi đó trồng đào mỏ quạ cũng chỉ có 20 mẫu.]
[Nhiều loại mà ít đất, tức là số lượng ít. Số lượng ít, quả được bao nhiêu mà bán cho tụi mình?!]
[Hu hu hu mỗi loại đều mới lạ, mỗi loại đều muốn mua, mà bao nhiêu người tranh nhau có tí xíu đồ… tôi khổ quá trời ơi!]
[Tôi nói thật, nhà cậu có giống đào mỏ quạ ngon thật đó, giờ có sẵn 2-300 mẫu đất có thể trồng hết một loại được không? Như vậy fan ai cũng có một thùng]
[Mơ đi cưng. Còn không hiểu à? Nhà streamer là trồng cái mình muốn ăn trước, dư mới bán ra ngoài]
[Phong cách chính là: tùy hứng, không màng kiếm lời.]
[Tôi xin cậu làm ăn lớn được không?!]
[Trồng tản mát thế này thì tốn nhân công, chi phí tăng, biết bao giờ mới phát tài hả trời?]
Ngay lúc mọi người đang rối rắm cảm xúc, thì Kiều Kiều… sụt sịt mũi, nhìn đồng hồ livestream rồi reo lên vui vẻ:
“Được một tiếng rồi! Giờ tụi mình có thể xem hiệu quả của kem dưỡng tay, à không, mặt nạ tay rồi nè!”
Fan trong livestream, những người đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của mặt nạ tay.