PHẦN KẾT 1
(Những ngọn núi xa xôi xinh đẹp ấy, cuối cùng vẫn không thể cùng cô ấy đi ngắm nhìn)
"OK rồi, đang ghi âm đây."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Chu Thanh Diễm, cậu thấy hiệu quả thu âm thế nào?"
"Cậu đang làm gì?"
"Ghi âm chứ sao."
"Ghi cho ai?" ?????
"Em gái cậu."
"Cậu bị bệnh à, tắt đi."
"? Sao cậu lại chửi người tùy tiện thế?"
...
"Được rồi, vừa nãy có chút trục trặc, nhưng tôi đã ghi âm lại rồi."
"Vì tôi đã giúp đỡ đại soái ca Chu nên anh ấy đã đồng ý cho tôi thực hiện quyền ghi âm, thế thôi!"
"Chu Thanh Diễm, nói đi!"
"Nói gì?"
"Nói với em gái cậu một câu đi."
"... "
"Đừng im lặng chứ!"
"Lâm Ngôn, ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ đúng giờ, đừng thức khuya nữa."
"Ê, bình thường quá, không phải nên là những câu như ‘anh yêu em, anh rất thích em’ sao?"
"Chán ngắt."
"..."
"..."
"Được rồi, quay lại vấn đề chính, Chu Thanh Diễm, cậu muốn tôi giúp gì?"
"Cho tôi mượn chiếc máy ảnh siêu nhỏ của cha cậu. Hơn nữa, khi em gái tôi có mặt, hãy giữ mối quan hệ thân mật với tôi."
"Tại sao lại mượn máy ảnh siêu nhỏ?"
"Để quay bằng chứng đám ngu ngốc đó bắt nạt học đường."
"Dù có video cũng không đủ đâu, đám bắt nạt đó sẽ để tâm sao? Dù lan truyền rộng rãi trên mạng thì sao chứ?"
"Không, tôi có cách để chúng phải chịu trừng phạt."
"Chu Thanh Diễm, khi cậu nói câu đó, biểu cảm của cậu thật đáng sợ."
...
"Vậy tại sao phải giữ quan hệ thân mật với tôi khi có em gái cậu ở đó?"
"Để em ấy hết hy vọng."
"Chu Thanh Diễm, tại sao cậu luôn đối xử với em gái cậu tàn nhẫn như vậy?"
"Đoạn này cũng phải ghi âm sao?"
"... Ghi! Không ghi thì tôi không giúp cậu đâu."
"Haiz"
"Vì em ấy không thể thích tôi, không thể có bất kỳ cảm giác quý mến nào với tôi, chỉ vậy thôi."
"..."
"..."
"Vừa nãy, cậu có thấy vết thương trên người em gái cậu không? Em ấy bị bắt nạt đến mức đó… Nhưng không sao rồi, tôi đã lấy được chiếc huy hiệu có gắn camera ẩn rồi."
"Chu Thanh Diễm, cậu có đau lòng không?"
"Đau lòng có giải quyết được vấn đề không?"
"... Dù nói là vậy… Nhưng đôi khi, cậu thật sự rất vô tâm đó, Chu Thanh Diễm."
...
...
"Chu Thanh Diễm, cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu đã nói gì với cha của Trương Quả?"
"Có phải cậu đã bảo ông ấy có thể giả mạo làm tài xế không?"
"Cậu đang xúi giục người khác phạm tội đấy, cậu có biết không?"
"Cậu có bằng chứng không?"
"Ông ấy tự muốn trả thù thì liên quan gì đến tôi."
...
...
"Chu Thanh Diễm, những bức ảnh này là để làm gì?"
"Toàn là... ảnh chụp chung với em gái cậu? Tại sao lại phải đốt đi?"
"Giang Nhược Lâm, cậu không phải vẫn luôn tò mò, tại sao tôi lại đối xử với em gái tôi như vậy sao?"
"Bởi vì hơn mười năm trước, tôi đã g.i.ế.c người."
"Để không liên lụy đến Lâm Ngôn, tôi phải giữ khoảng cách với em ấy."
"Xàm."
"?"
"Nếu thật sự là như vậy, cậu sẽ đi tự thú."
"Tôi đoán nhé, mười mấy năm trước người g.i.ế.c người không phải là cậu, mà là em gái cậu, đúng không?"
...
"Em ấy không g.i.ế.c người."
"Là người đàn ông đó tự mình va vào bình hoa nên tử vong."
"Cặp vợ chồng đó nhận nuôi tôi và Lâm Ngôn, vốn dĩ là vì một thầy bói nói rằng trong chuyện làm ăn của họ thiếu một cặp kim đồng ngọc nữ."
"Thực tế, không ai quan tâm đến hai chúng tôi. Chết đói ở nhà cũng chẳng ai biết."
"Thật ra cũng không phải, cái lão đó có cái thói ấ.u d.â.m kinh tởm."
"Mười một năm trước, đã sai người làm trong nhà đi chỗ khác, muốn ra tay với Lâm Ngôn."
"Nhưng không thành sao?"
"Lâm Ngôn tuyệt đối không thể có đủ sức để g.i.ế.c ông ta, nên chính ông ta đã tự va vào góc nhọn của cái bình hoa."
"Chết tại chỗ sao?"
"Đúng, rồi bị mẹ mới về nhà nhìn thấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Trên đời thật sự có chuyện trùng hợp như vậy ư?"
"Tóm lại, cũng là cô ấy lùi lại mấy bước không nhìn bậc thang, ngã xuống mà chết."
"Lâm Ngôn sợ hãi tột độ, gọi điện cho tôi, nói anh ơi em sợ quá."
'Cứu em, anh trai.'
"Lúc đó tôi bay về nhà, chỉ thấy nó ngồi giữa vũng m.á.u nhìn tôi."
"Thế là cậu phóng hỏa."
"Đúng vậy, tôi nói là do người làm trong nhà quên tắt khi nấu canh ra ngoài."
"Lúc đó các phương tiện điều tra vụ án chưa đầy đủ, hơn nữa chúng tôi lại là trẻ con, Lâm Ngôn còn bị mất trí nhớ, nên họ đã tin chúng tôi."
"Tôi xem tin tức, cậu lúc đó tự mình chạy ra ngoài mà để mặc em ấy trong đám cháy sao?"
"Đúng vậy, tôi đã bỏ mặc em ấy trong đám cháy."
"Tại sao?"
"Trước tiên, chỗ Lâm Ngôn ở lúc đó không cháy ngay được, em ấy chắc chắn sẽ được cứu."
Thứ hai, nếu muốn nhận tội thì phải hoàn toàn gạt em ấy ra khỏi vòng nguy hiểm."
"Tôi không cứu em ấy, chính là để chứng minh tôi không có tình cảm với em ấy, nếu một ngày tôi bị bắt, em ấy sẽ không bị liên lụy.
"Trong vụ án này cả hai người đều không động thủ đúng không, cùng lắm là tự vệ chính đáng, tại sao không nói thẳng với cảnh sát?"
"Vì sẽ bị thả ra."
"Gì cơ?"
"Cái kết của cha Trần Quả, còn nhớ không?
"Tại sao đám người đó lại rút đơn kiện? Tại sao cha Trần Quả lại đột nhiên bị xe đ.â.m chết? Cậu nghĩ xem."
"..."
"Em gái của người đàn ông đã chết, cũng chính là 'cô' của bọn tôi, luôn miệt mài điều tra vụ án này."
"Cô ta từ lâu đã nghi ngờ bọn tôi là người ra tay, nhưng lúc đó bọn tôi còn quá nhỏ."
"Cô ta tuyệt đối không phải người tốt, có thù tất báo, nếu biết ai là thủ phạm, dù là bị ép buộc thì sao chứ?"
"Cô ta có hàng vạn cách để khiến thủ phạm sống không bằng chết. Việc thủ phạm vô tội được thả ra lại càng đúng ý cô ta."
"Nếu ở trong tù chịu án tử hình thì làm sao thể nghiệm được cái vị sống không bằng c.h.ế.t chứ?"
...
"Chu Thanh Diễm, tất cả những điều này đều là cậu nghĩ ra trong chốc lát khi mới bảy tuổi sao?"
"Thế nên khi đăng đoạn video bắt nạt đó cậu đã không che mặt mình."
"Bởi vì cậu muốn tất cả mọi người biết cậu và những kẻ bắt nạt là cùng một giuộc."
"'Cậu không thể thích em gái cậu, không thể giúp, cũng không thể cứu em ấy. Có phải vậy không?'"
"Cậu quả nhiên là một con quái vật."
...
...
"Oa, sao chỗ cậu lại có nhiều sách y học như vậy?"
"Tôi tưởng người như cậu không có tương lai, sẽ không xem xét đến định hướng nghề nghiệp chứ."
"Ai nói tôi phải xem xét định hướng nghề nghiệp?"
"Vậy cậu muốn làm gì?"
"Đâm em gái tôi một nhát."
"Hả? Cậu bị hội chứng siêu nam à?"
"Đúng vậy, tôi chính là muốn giả vờ mắc hội chứng siêu nam."
"Tôi vẫn luôn cảm thấy, dù tôi có nhận tội này thì động cơ của tôi vẫn chưa đủ.
"Dù sao thì người đàn ông đó chắc chắn không phải đồng tính luyến ái, không thể nào là tôi chống cự lại khi bị cưỡng h.i.ế.p mà lỡ tay g.i.ế.c ông ta được. Nhưng nếu tôi là người có nhân cách chống đối xã hội kiểu siêu nam thì sẽ hợp lý hơn."
"Hơn nữa, Lâm Ngôn không biết có cảm nhận được gì không, gần đây cứ bám lấy tôi mãi."
"Em ấy không thể cứ như thế này, em ấy phải hoàn toàn thất vọng về tôi."
"Muốn người mình thích thất vọng về mình, cậu cũng thật là thích bị hành hạ đó."
"?"
“Tôi có hơi nghi ngờ, có thể dù tôi có bị bắt đi thì cô tôi vẫn sẽ nghĩ chuyện này có liên quan đến Lâm Ngôn."
"Cô ta sẽ dùng một số thủ đoạn để thử Lâm Ngôn, Lâm Ngôn phải từ tận đáy lòng nghĩ rằng tôi ghét em ấy."
"Nếu cô tôi biết tôi còn chút dịu dàng nào với Lâm Ngôn, tôi sợ cô ta sẽ ra tay với Lâm Ngôn."
"Tôi đã nghiên cứu rất lâu, nếu đ.â.m vào bụng em ấy từ chỗ này."
"Đương nhiên sẽ đau, nhưng không chết. Chắc em ấy sẽ hôn mê vài ngày."
"Mấy năm nay cô tôi đã điều tra tất cả các kẻ thù của cha mẹ nuôi, điều tra thêm chút nữa là sẽ tra ra bọn tôi."
"Tôi không thể ở lại đây được nữa."
"Sau khi tôi tự thú, mọi chuyện còn lại nhờ cậu lo liệu. Hãy chăm sóc em gái tôi thật tốt, Giang Nhược Lâm."
"Tôi hỏi cậu câu cuối cùng, Chu Thanh Diễm."
"Ừm?"
"Điều gì đã giúp cậu kiên trì đến bây giờ?"
"Lâm Ngôn đã nói..."
'Cứu em, anh trai.'
"Chỉ vì một câu nói đó sao?"
"Chỉ vì một câu đó."
"Cậu còn muốn hỏi gì không?"
"Không còn."
"Ừm."
"Ê, ê, Chu Thanh Diễm!!!"
"Cậu làm gì vậy, cậu giật máy ghi âm của tôi, làm..."
"Bản ghi âm này không nên tồn tại, tôi sẽ không để bất kỳ mối đe dọa nào với em ấy tồn tại trên đời này."
"Ảnh, bản ghi âm hay tình cảm, đều như nhau cả thôi."
Bụp...!
!!
Cạch.
[Đang định dạng...]
[Đang sửa chữa... Xin lỗi, dữ liệu đã bị hỏng]