Dạ Lung

Chương 9: Kết thúc kiểm tra



Vòng một kết thúc với ba người trung căn, một người hai thuộc tính và mươi chín người có hạ căn, còn lại là phế căn. Những người phế căn còn lại vẫn còn có hy vọng ở hai vòng sau, nhưng họ cũng rất hiếm thiên phú về thể tu và hồn tu, cơ hội là vẫn còn tận dụng được hay không là vấn đề khác.

-Vòng hai bắt đầu, mang ra Trắc Thể thạch.

Từ dưới quảng trường có hai vị đệ tử nam, cao, to, đen, hôi mang lên một tấm đá, Nhược Hoa giải thích cụ thể hơn về vòng thi này:

-Đây là Trắc Thể thạch, cách kiểm tra như sau, thí sinh lần lượt lên, dùng sức tác động vào Trắc Thể thạch, trên đó được chia thành một trăm vạch, số điểm được tính theo số vạch được sáng lên mỗi khi nhận được lực. Tối đa một trăm điểm, đây là điểm tương đương lực với một U Đồ hậu kì, ba mươi điểm là đủ điều kiện của đệ tử ngoại môn, đương nhiên tất cả điều phải kiểm tra để đánh giá chính xác hơn.

-Bắt đầu đi, Nguyễn Anh.

Nhược Hoa nói xong, Nguyễn Anh tiến lên dồn sức vào nắm tay, tung ra một quyền, mặt nàng nhíu mày, nàng không nhớ nó lại cứng như vậy, đúng là đá, nàng cảm thán.

-Nguyễn Anh, ba mươi hai điểm, người tiếp theo.

Mọi người theo thứ tự vòng đầu đi lên kiểm tra, đến người thứ chín, điểm cao nhất là Lê Hùng, bốn mươi lăm điểm, với số điểm này đã tương đương với U Đồ sơ kì rồi. Tiếng Nhược Hoa vang lên.

-Thứ mười, Ngô Tuấn, sáu mươi ba điểm.

Toàn trường lại sôi trào, tiếng nghị luận lại vang lên.

-Trời ạ, thế giới này đảo lộn rồi sao, thiên tài giờ là rau cải trắng sao.

-Má nó, ta đột phá U Đồ sơ kì đấm được năm mươi điểm cứ nghĩ mình thiên tài lắm rồi, ai ngờ tên này chưa tu luyện mà đã sau mươi điểm.

-Không có so sánh, sẽ không có tổn thương.

Phong Trần trong lòng cũng kinh ngạc ‘một người hai thuộc tính trung căn không nói, giờ lại thêm một con quái vật về thể tu nữa sao, còn cho người sống nữa không vậy.’ Có lẽ thể tu ở thế giới này chỉ là chống chế, khi người không có căn cơ thuộc tính lựa chọn mà thôi, vì thế các vị phong chủ cũng không quá kích động, ngoài Thiết Khí trưởng lão. Những người tiếp theo chỉ được vừa đủ điểm qua mà thôi, đến lượt Phong Trần lên, tên này do tự làm mình nổi bật, thế nên bị chú ý hơi nhiều.

Phong Trần nghĩ ‘ta hỏi câu mà các ngươi thắc mắc, vậy mà còn lấy thái độ kì thị nhìn ta, mấy đệ tử cũ biết rồi thì không nói, còn những người mới này trưng ra anh mát đó là sao? Đã thế làm tới luôn.’ Trong lòng đã có quyết định, hắn lui lại vài bước, lấy đà, lao về phía Trắc Thể thạch bật lên, dơ chân đạp thẳng vào.

Không ai có thể ngờ rằng có người lại làm trò này trong cuộc kiểm tra, toàn trường há hốc miệng, tiếng nghị luận vang lên khi từng vạch trên Trắc Thể thạch sáng lên.

-Cái này, cái này, tên này thật quá bỉ ổi!

-Đúng vậy, người ta lên kiểm tra đứng yên một chỗ dùng tay đấm hoặc chưởng lên bề mặt, tên này thì hay rồi đã dùng chân còn xông phi đạp, vô sỉ, vô sỉ hết mức.

Trong khi đó Đỗ Đạt sau khi bất ngờ cũng phải thốt ra một câu:

-Người này còn vô sỉ hơn cả ta và tiểu sư đệ cộng lại.

Trong khi đó các vị chủ phong sắc mặt vẫn như thường. Toàn trường vẫn đang nghị luận, tiếng Nhược Hoa vang lên:

-Thứ mười sáu, Phong Trần, hai mươi chín điểm.

Câu nói này như một quả bom, nó nổ tung trong não Phong Trần ‘hai mươi chín, thật sao, trời ơi, đã vứt hết mặt mũi rồi mà còn không được sao?’, nỗi thất vọng ùa về, làm những tiếng cười nhạo ở ngoài trở nên nhỏ bé, bắt đầu cảm thấy hoài nghi vào chính mình. Nhìn thấy Phong Trần thất vọng như vậy Nhược Hoa cũng không muốn đả kích thêm nữa, bởi vì nàng biết Trắc Thể thạch không chỉ đo lực đạo, mà còn đo nhiều chỉ số khác nữa, vậy nên việc dùng tiểu xảo là vô ích, khi nàng nhìn thấy động tác của Phong Trần nàng đã định ngăn lại nhưng không kịp. Kết thúc vòng thi thứ hai, có một người nữa cũng qua đó là thứ hai mươi chín, Nhị Ngưu, năm mươi điểm.

Vòng hai kết thúc với sự vô sỉ của Phong Trần, cũng giúp môn phái phát hiện thêm hai thiên tài thể tu. Tiếp tục lần kiểm tra này với vòng ba, chỉ thấy lúc này Họa Phong phong chủ Bạch Họa đứng lên hướng về phía môn chủ thi lễ, môn chủ gật đầu, nàng từ trên đài bay xuống sân, một tiếng nói vang lên:

-Vòng ba này sẽ do ta kiểm tra các ngươi.

Tiếng thông báo vang lên toàn trường lại được dịp bất ngờ, phải biết rằng những lần trước nàng để đệ tử của mình toàn quyền, không biết vì lí do gì mà lần này nàng đích thân kiểm tra. Không quan tâm đến lời nói của các đệ tử, nàng phất tay, một tòa tháp bảy tầng hiện ra và lớn dần giữa sân, tiếp tục lên tiếng:

-Đây là pháp khí của ta, nó tên Chấn Hồn Thất Tháp, nó là nơi sẽ kiểm tra linh hồn, lần này sẽ là kiểm tra cường độ linh hồn. Các ngươi đi vào tháp, chịu được ba phút thì coi như qua vòng, còn ai không chịu nổi thì hãy chấp nhận số phận đi.

Tất cả những người không thể vượt qua được những vòng trước đều nắm chặt tay lại, họ biết đây là cơ hội cuối cùng của họ để thoát khỏi số phận chịu đau khổ và ngu dốt. Phong Trần cũng vậy, hắn không vượt qua hai vòng trước đã rơi vào sự nghi ngờ chính bản thân, đây cũng là một cơ hội mà hắn lấy lại sự tự tin của mình, ánh mắt Phong Trần tuy vẫn còn sự hoài nghi về bản thân nhưng đã dần trở nên quyết tâm hơn. Nhìn thấy tín hiệu của Bạch Phong chủ, tất cả đều tiến vào tháp.

Khi đặt chân vào tầng thứ nhất của tháp, Phong Trần cảm thấy mình như bị mất nhận thức thị giác. Nếu ai muốn hiểu thì đưa tay lên che lại một con mắt trong khi con mắt còn lại vẫn còn mở, cảm giác lúc này là cảm giác của con mắt đã bị che lại. Thị giác đã bị mất, thính giác cũng không nghe thấy gì, cảm giác này làm Phong Trần rất hoang mang, dưới chân cũng như bị rơi từ ngôi nhà xuống, tuy nhìn thấy mặt đất mà không thể tiếp đất. Bên ngoài không ai có thể nhìn được tình hình bên trong ngoại trừ một người, đúng chính là Bạch Họa, nàng là người chấp trưởng, tất cả đều bị nàng thu vào mắt, tiếng thét vì đau, vì sợ, vì phẫn nộ khắp nơi tai tầng một, đến phút thứ hai tất cả đều bất tỉnh, thứ làm cho nàng bất ngờ là có một người không bị sao, Phong Trần trên mặt chỉ có một chút hoang mang, ngoài ra không còn biểu hiện gì, cũng không có dấu hiệu ngất đi. Phải nói mức độ công kích linh hồn này đối với Nhược Hoa cũng không thể chịu nổi mà ngất đi, nhưng người này có vẻ còn không biết mình đang bị tấn công linh hồn. Bạch Họa muốn xem tên đệ tử này có thật là không bị ảnh hưởng chút nào hay không, nàng trực tiếp đưa một phần mười vào tháp xem sao. Có vẻ nàng đang muốn xem Phong Trần gục xuống, ai ngờ hắn không có vẻ gì là ngã xuống.

Phải biết rằng với luồng hồn lực gia trì vào tháp lúc này ngay cả thực lực của Hình Luật trưởng lão cũng ăn không tiêu, hiện thực bây giờ đã làm cho nàng khiếp sợ, nhưng vẻ mặt bên ngoài của nàng không hề biểu hiện ra cảm xúc. Ba phút đã qua, Bạch Họa quyết định, chỉ thấy nàng phất tay, ba mươi lăm công người trong tháp xuất hiện ngoài sân, không một ai ngoại trừ Phong Trần còn đứng trên sân, tình cảnh này cũng kích thích không kém khi phát hiện Chu Khanh mang song thuộc tính, sau sự im lặng lại là sự bàn tán không ngừng.

-Thật không ngờ tên này có thể trụ được trong vài phút.

-Không ngờ tên này lại có một linh hồn cường đại.

-Lúc trước ta khảo nghiệm do Nhược Hoa sư tỷ khảo nghiệm, còn không trụ nổi một phút.

Tên đứng bên cạnh lập tức nói:

-Hả, ngươi chỉ một phút là bắn rồi sao, lão tử phải ba mươi phút.

Thế là cả đám cười ồ lên, nhưng những người biết rõ nội tình như Nhược Hoa hay các vị phong chủ thì phải nói là thật sự bất ngờ, phải biết hồn tu trên thế giới này là rất hiếm, mà chiến lực hồn tu ở đây là rất cường đại, theo ước tính của họ, hồn tu có thể vượt cấp giết địch trên một đại cảnh giới, khả năng vượt cấp này sẽ giảm dần theo tu vi càng cao, nhưng lợi thế ở tu vi cao thì không thể nào so về số lượng. So sánh thế này, một vị có tu vi U Tông viên mãn và một người có tu vi U Tướng sơ kỳ đã như sông ao và biển rồi.

Thế nên một người chưa tu luyện mà có thể chịu được công kích linh hồn rồi, đặc biệt mặt không biến sắc thì phải biết kinh khủng đến cỡ nào, vậy mà Bạch Họa còn không để họ biết là nàng dùng công kích của U Sư viên mãn để công kích Phong Trần. Không biết họ còn biểu hiện ra thế nào.

Nhìn đến Phong Trần, tên này khi ra khỏi tháp, thị lực khôi phục, hắn thấy cả sân ba mươi bộ xương nằm lăn lóc, trong đầu còn mơ hồ ‘ủa vậy là kiểm tra xong chưa?’ đầu đầy dấu hỏi, mặt ngẩn ra. Chỉ nghe Bạch Họa tuyên bố:

-Vòng ba kiểm tra linh hồn kết thúc, Phong Trần đã qua, còn lại trượt.