Dạ Lung

Chương 10: Đồ chọn thầy



Vừa thông báo kết quả xong, Bạch Họa tiến đến chỗ Phong Trần hỏi:

-Phong Trần, ngươi có đồng ý làm đệ tử của ta không?

Lại một lần nữa, lời nói của nàng làm cho toàn trường há hốc, ngay cả những vị phong chủ cũng bất ngờ. Có lẽ các đệ tử không biết gì về nội tình của nàng. Rất lâu về trước, Bạch Họa không phải là một người cự tuyệt người ngang dạm như thế này. Những năm đó, nàng là một cô gái mơ mộng về tình yêu. Khi nàng được sư phụ mang về cung cùng với một người sư huynh, khi đó hai người được coi là cặp tiên đồng ngọc nữ trong phái.

Nhưng như trời cao đố kỵ, nàng có dung nhan, nàng có thiên phú, khi đó cứ nghĩ là mình và sư huynh bên nhau cả đời. Bỗng chợt Quỷ tộc tấn công môn phái, không ai biết chuyện gì xảy ra với nàng và Họa Phong, chỉ biết khi đánh đuổi được Quỷ tộc, Họa Phong của nàng ngoài nàng ra không một ai còn lại.

Môn chủ lúc đó là sư phụ của môn chủ hiện tại dường như đã biết được điều gì đó. Ông đã để nàng kế thừa vị trí của sư phụ bỏ lại. Từ đó tính cách nàng đã không còn hoạt bát nữa, đối với nam nhân có địch ý rất lớn, không phân là Nhân tộc, Thú tộc hay Quỷ tộc. Gặp người không quen thì mặt băng lãnh, kẻ đắc tội với nàng thì đuổi giết tận cùng. Vậy mà hôm nay, nàng lại muốn thu một tên nam nhân làm đồ, bất kể tên này biểu lộ sự vô sỉ ngay trước mặt nàng.

Tất cả đệ tử chỉ cho rằng năm nay chỉ có một người vượt qua vòng khảo hồn, vậy nên nàng thấy môn đồ của mình hơi ít nên mới thu đồ. Nhưng các phong chủ biết linh hồn của tên đệ tử này phải rất cường đại, thậm chí hơn cả Nhược Hoa trước đây. Đơn giản là định kiến của nàng trong mắt các vị phong chủ là quá lớn. Nhưng suy đoán này khá chính xác. Tất cả bất ngờ là điều bình thường, thậm chí Nhược Hoa thật sự rất chấn kinh.

Do ở với sư phụ trong những năm qua, Nhược Hoa biết sư phụ mình gần như ghê tởm khi nhắc đến nam nhân. Ở Họa Phong, Bạch Họa không cho nam nhân bước vào, nếu vào thì chỉ được phép ở dưới phong, thậm chí nàng còn đích thân làm một tòa tu luyện riêng ở dưới phong cho nam đệ tử. Một người như vậy mà hôm nay lại vì một nam tử phá lệ, nàng lại phải đánh giá lại sư đệ này rồi.

Toàn trường xôn xao về việc Phong Trần được Bạch Phong chủ nhận làm đồ, nhưng chính chủ có vẻ không thấy đó là vinh dự. Hắn vẫn đứng đó, sau khi đã hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn đợi, đợi xem còn ai muốn nhận đồ nữa không. Chờ mãi không thấy có ai, Bạch Họa trong lòng cũng có chút mất kiên nhẫn. Phải biết nàng đã phải cố gắng rất lớn để mở miệng mời gọi, vậy mà tên này vẫn chưa cảm ơn rồi bái sư.

Phong Trần lúc này lại gãi đầu, hỏi Bạch Họa:

-Phong chủ người thuộc phong nào? Còn mấy vị trên kia ở phong nào? Chuyên môn là gì?

Nghe Phong Trần hỏi, Bạch Họa hơi nhíu mày, có vẻ khó chịu, nhưng vẫn trả lời. Trả lời xong, nàng lại tiếp tục:

-Ngươi hỏi làm gì, quan trọng bổn phong chủ hỏi ngươi sao ngươi không trả lời?

Hắn suy nghĩ một lát nữa, rồi lại ngượng ngùng hỏi tiếp:

-Đệ tử có thể xin vào phong khác được không?

Tiếng nói vừa dứt, lại là một màn bàn tán:

-Tên này lại nổi điên cái gì?

-Tên này đúng là một tên ngu, có phúc mà không biết hưởng!

Nhược Hoa nhíu mày, không biết ý đồ của vị sư đệ này là gì. Đỗ Đạt đứng trên cũng ngứa ngáy, không biết Phong Trần còn cho xem chuyện hay ho gì nữa. Chu Khanh cũng muốn biết người đi cùng mình về này lại tiếp tục bày trò vui gì.

Những vị phong chủ đang ngả ngớn cũng bắt đầu thấy hứng thú hơn. Tuy họ không thể dạy dỗ về hồn tu, nhưng nếu môn phái có thêm một vị hồn tu cường đại nữa thì rất tốt. Môn chủ đứng lên nói:

-Vậy ngươi muốn chọn vào phong nào?

Phong Trần nói:

-Đầu tiên cảm ơn Bạch Phong chủ đã chú ý đến đệ tử, nhưng đệ tử cảm thấy mình không hợp với tu hàn cường độ cao.

-Không biết Y Phong phong chủ có thể thu nhận đệ tử không, nếu không tiện, phong chủ có thể cho đệ tử vào làm đệ tử nội môn trong phong cũng được.

Nghe thấy có liên quan đến mình, Y Thần cũng hơi bất ngờ. Nàng không hiểu tại sao đệ tử này lại muốn gia nhập Y Phong. Mặc dù Y Sư là một nghề rất danh giá, nhưng yêu cầu thiên phú cũng rất cao. Tuy người này có cường độ linh hồn theo biểu hiện của Bạch Họa phong chủ là rất cao, nhưng Y Sư không chỉ yêu cầu về hồn mà còn yêu cầu về thuộc tính nữa.

Mà thuộc tính còn rất oái oăm, cần có Hỏa và Thủy thuộc tính. Hai loại này nếu không có phương pháp nuôi dưỡng từ nhỏ, e là không thể sống qua tuổi dậy thì. Mà giờ đây lại có người không có thuộc tính nào, chỉ có thiên phú hồn tu muốn làm Y Sư, đúng là mò trăng đáy nước.

Nàng đứng dậy lên tiếng:

-Ồ, ngươi muốn vào Y Phong sao? Có thể cho ta biết lý do không?

Phong Trần mặt thật sự nghiêm túc, nói:

-Đệ tử từ khi nhìn thấy tiên nhan của phong chủ đã bị kinh diễm, giờ đây lại nghe được tiên âm làm cho đệ tử càng thêm ngưỡng vọng. Điều quan trọng nhất là y thuật của người, đệ tử cũng muốn cứu người giúp đời, làm cho môn phái trở thành đệ nhất môn phái, mong phong chủ thu nhận.

Phun ra những lời nịnh nọt vậy, Phong Trần cũng cảm thấy mình thật vô sỉ. Tất cả đều không biết trong mắt hắn, tất cả mọi người đều là khô lâu đang mặc quần áo, ngoài ra thêm một chút năng lượng đủ màu theo từng thuộc tính của từng người. Điều duy nhất thật trong lời nói này là hắn thật sự muốn học y thuật, nhưng không phải vì cái chó gì là tông môn đệ nhất. Hắn tin chắc chắn sẽ có cách giải quyết cho cái thân thể tàn tạ này.

Sau khi nghe lời nói tráo trở của Phong Trần, vẫn có người tin là thật.

-Trời ạ, tên này đúng là cái gì cũng dám nói.

-Đúng là Y Phong chủ đẹp thật, thiện lương thật, thuần khiết thật, nhưng cho ta chọn ta vẫn chọn Bạch Phong chủ. Khí chất băng lãnh đó, còn có cả Nhược Hoa sư tỷ, hai hơn một!

-Mẹ kiếp, ngươi xem tên này còn biến thái hơn cả tên kia. Như ta, ta cũng chọn Y Phong chủ, ta không thể chịu nổi khi có một ngọn núi băng bên cạnh à!

-Chết tiệt, hai tên các ngươi hôm qua không ngủ sao, nay đến đây ngủ bù à? Tỉnh đi hai em ơi, không là không ai cứu được hai em đâu!

Trong khi đó, Đỗ Đạt phải nói là gương mặt đỏ bừng vì cố nhịn cười, còn những đệ tử còn lại của các phong chủ thấy cử động của đại sư huynh cũng nhìn về phía Phong Trần, cùng lúc cảm thán: “Đúng là người do đại sư huynh mang về, vô sỉ hết mức.”

Mọi người còn đang bàn tán thì người trực tiếp trong cuộc cũng có phản ứng. Bạch Họa phản ứng đầu tiên. Đây là lần đầu tiên bị người khác nói dung nhan nàng không bằng người khác. Nàng nhíu mày, định lên tiếng thì Y Thần đã cười khúc khích rồi lên tiếng:

-Thôi thôi, ngươi đã không muốn nói thì thôi, ta cũng không quan tâm đến mục đích của ngươi nữa. Miễn ngươi không có ý đồ xấu thì tốt nhất. Ta cũng muốn xem một người chỉ có một lực lượng linh hồn cường đại mà không sở hữu thuộc tính thì có thể trở thành một Y Sư không.

Nghe vậy, Phong Trần mắt sáng lên, vội cúi người hành lễ:

-Đồ đệ ra mắt sư tôn!

Vừa nhận lễ, Y Thần vừa quay sang phía Bạch Họa nói:

-Đã vậy thì Bạch sư tỷ để hắn ở chỗ ta đi. Ở đâu cũng là đệ tử của Tiên Sư Môn mà.

Bạch Họa nhíu mày càng sâu, sau một lúc, nàng lại thở dài, giãn mi ra:

-Thôi được rồi, nếu ngươi muốn học Y thì cứ theo Y Phong chủ học cho tốt.

Nói xong, nàng phất tay thu lại tháp, bật người ngự bút bay về Họa Phong. Nàng rời đi, Y Thần quay về phía môn chủ thi lễ:

-Môn chủ, ta đồng ý thu nhận Trần Phong. Đại điển đã kết thúc, ta xin phép các vị.

Phong Trần còn muốn đa tạ môn chủ thì đã thấy mình bị một dải lụa màu xanh quấn lên không. Môn chủ thấy có hai vị rời đi, quay sang nhìn các vị còn lại. Mấy vị đang bàn bạc chuyện gì, bàn xong ba vị còn lại hướng về môn chủ thi lễ. Linh Đao phong chủ lên tiếng:

-Chúng ta đã bàn kỹ với nhau, nhận thấy ba người Nguyễn Anh, Ngô Tuấn và Nhị Ngưu đều là hạt giống tốt nên quyết định mỗi phong một người. Ta sẽ nhận Ngô Tuấn, Hình Luật nhận Nhị Ngưu, còn Nguyễn Anh thì về Khí Phong với Thiết Khí.

Thấy các vị phong chủ đã thỏa thuận xong, môn chủ đồng ý, ra hiệu họ có thể rời đi. Môn chủ đã không có ý kiến, mỗi người đều mang một người rời đi. Nhược Hoa ở đó, chú ý các vị phong chủ và môn chủ đã rời đi, nàng cũng tuyên bố bế mạc.