Đại Bát Hầu

Chương 874: Đảo giá từ hàng



Nháy mắt ấy, Như Lai thoáng sửng sốt.

Thiên kiếp vẫn đang tứ ngược giữa trời, ai nấy đều ngước đầu nhìn lên.

Thời này khắc này, tự hồ chỉ có Như Lai chú ý thấy Huyền Trang khẽ khom người, vươn tay nhặt lên Tàng Tâm thạch.

Khoảng khắc khi đầu ngón tay chạm vào, vô số linh quang từ trong Tàng Tâm thạch nứt vỡ phi tán mà ra, hóa thành từng mảnh tự phù trôi nổi giữa không trung.

Nữ Oa bị xúc thủ thiên kiếp nắm chặt giữa trời chợt mở to hai mắt, ngơ ngác mà nhìn.

Lập tức, chúng nhân phảng phất như ý thức được điều gì, cúi đầu nhìn hướng Huyền Trang. Ngay cả Dương Thiền và Thanh Tâm đã như người mất hồn cũng thế.

Khắc ấy, toàn bộ thế giới dường như đều chuyển dời tiêu điểm.

- Tàng Tâm thạch?

Lão Quân khẽ mở to tròng mắt.

- Tàng Tâm thạch là thứ gì?

Thông Thiên giáo chủ ở bên nhẹ giọng hỏi.

- Đó là một vật do Nữ Oa luyện chế.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày, thuận miệng đáp nói:

- Có thể khiến người hồi tưởng lại một ít ký ức. Thứ này... Hẳn không ích gì mới đúng? Huyền Trang đâu mất mát ký ức.

Ngay dưới ánh nhìn đăm đăm của chúng nhân, Huyền Trang cứ thế ngây người ra đó, giữ nguyên tư thế cúi nhặt Tàng Tâm thạch, tròng mắt từ từ mở to.

Khắc này, vô số cảnh tượng phù hiện trong đầu hắn. Đó là, trường cảnh trước kia Như Lai ban cho hắn...

*****

Trong phế khu, đứa trẻ quần áo tả tơi ngao ngao khóc lớn cạnh thi thể mẫu thân.

*****

Thiếu niên rơi từ trên cao, bị cành nhọn đâm thủng bụng nằm duỗi người ra đất, mờ mịt nhìn trời.

*****

Trong biển nước, mấy con chim thú lay lắt hơi tàn trên cành cây khô.

*****

Hươu nai bị trượt dốc, nửa thân mình chôn vùi trong sơn thể, đã mất đi hơi thở.

*****

Trong gió táp tiêu sắt, cơ hồ mọi ngóc ngách của Tây Ngưu Hạ Châu đều bố đầy tử vong, bố đầy khổ nạn mà không ai chạy thoát khỏi trong chốn hồng trần này.

Đầu ngón tay Huyền Trang khe khẽ run rẩy. Có thứ gì đó đang không ngừng kéo xé linh hồn hắn, xung kích linh hồn vốn đã mong manh như làn nước.

Phật quang trên người lúc sáng lúc tối, dường như có thể biến mất bất cứ lúc nào.

*****

- Hình như, có gì đó không đúng.

Nắm tay Địa Tạng vương bất giác siết lại.

Thần tình Chính Pháp Minh Như Lai chợt cứng đờ. Phật Đà bốn phía cũng là như thế.

*****

Ánh mắt Huyền Trang từ từ chuyển động, rơi đến thi thể Hắc Hùng tinh nửa vùi trong đá vụn lẫn cát vàng bên cạnh.

- Ngộ Thừa...

- Sư phó, ngươi nhất định phải gắng lên! Sắp đến! Sắp đến rồi! Sắp đến ngay đây rồi!

Nháy mắt, trong đầu hắn phảng phất có thứ gì đó chợt nổ tung.

Tự phù trắng xóa trôi nổi bốn phía dồn dập phóng thích ra hào quang lộng lẫy, đánh vào trong thân thể Huyền Trang.

Chỉ sát na, Phật quang vàng rực triệt để tan biến. Đổi thành quang hoa trắng xóa nhu hòa.

*****

Tu Bồ Đề ngây dại.

- Đây là... Chuyện gì? Thành Phật rồi, còn có thể dựa vào Tàng Tâm thạch...

*****

Nữ Oa đang bị thiên kiếp từ từ kéo vào hư không sững sờ nhìn lại.

- Hắn... Triệt để tiếp thụ... tự ngã (chính mình).

Khắc ấy, lệ nóng tràn ra từ trong vành mắt nàng.

*****

Huyền Trang từ từ đứng thẳng dậy, hai tay hợp mười, ngẩng đầu nhìn lên thiên kiếp.

Ánh mắt sắt bén như đao.

Khắc này, ai nấy đều có thể cảm giác được khí tức tung trào trên thân Huyền Trang, đó là lực lượng có thể sánh cùng hầu tử ở trạng thái đỉnh phong.

*****

- Xảy... Xảy ra chuyện gì?

Thanh Tâm mở to tròng mắt trân trối mà nhìn, nghi hoặc hỏi:

- Huyền Trang pháp sư không phải đã thành Phật rồi ư?

Khắc này, chúng nhân tại trường thần thái mỗi người mỗi khác, nhưng không một ngoại lệ, thần tình ai nấy đều xen lẫn vẻ kinh thán.

*****

Há há mồm, Nữ Oa nhoẻn miệng cười, từng câu từng chữ nói:

- Đảo giá từ hàng.

Linh sơn, trong đại điện, kim thân cự đại của Như Lai từ từ nhắm lại hai mắt, một đạo vết rách rất nhỏ xuất hiện trên mặt lưng trơn bóng, tấn tốc lan tràn ra.

*****

- Đảo giá từ hàng?

Ánh mắt Địa Tạng vương híp thành một khe nhỏ.

Chính Pháp Minh Như Lai chậm rãi bật cười.

*****

Vết rách trên kim thân dần dần khuếch đại, Như Lai lại không thấy có động tác gì.

Dưới bậc thang, chúng Phật Đà trong đại điện đều kinh hãi mà nhìn, thúc thủ vô sách.

*****

- Đảo giá từ hàng?

Nguyên Thủy Thiên Tôn thoáng sửng sốt, quay sang nhìn Lão Quân.

- Đúng là kết quả không ngờ.

Lão Quân thở dài một hơi đành chịu, nói:

- Đảo giá từ hàng? Có lẽ, dùng cách gọi của Đạo gia mới càng thêm dễ hiểu…

- Gọi... Gọi thế nào?

- Thiên Đạo, Vô Tha.

- Vô Tha, Vô Tha...

Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ cúi đầu, miệng mặc niệm:

- Chúng sinh tự ngã, thế gian Vô Tha?

Lời này vừa ra, Thông Thiên giáo chủ lập tức tỉnh ngộ.

- Huyền Trang chứng đạo... Thành công? Nhưng chẳng phải còn chưa biện pháp?

- Không cần. Đây là Đạo tuyệt nhiên trái ngược với Đạo của Thích Già Ma Ni.

Lão Quân khẽ gật đầu:

- Từ đầu căn bản đã không cần phải “Biện” . Chứng đạo, vốn dựa vào “Hành” . Huyền Trang đã chứng minh, dù không buông ra thương xót với chúng sinh, dựa vào từ bi chi tâm cũng vẫn có thể giành được pháp lực vô thượng, bước lên Thiên Đạo tượng trưng cho quy tắc trật tự thiên địa. Tuy tam giới chưa độ, nhưng tây hành này chẳng phải hắn đã thắng? Kim Thiền tử vốn là Phật Đà cấp bậc Đại La Hỗn Nguyên đại tiên, một bước tiến lên Thiên Đạo, kỳ thực không có gì. Chỉ là... Không ngờ, “Vô Tha” cần phải trước thành Phật, rồi mới chứng đạo. Thích Già Ma Ni đúng là làm kén tự trói.

*****

Vết rách dần lan tràn tới trên mặt cự Phật, từng mảnh đá vụn rơi rớt. Trọn cả Linh sơn khẽ khàng chấn động, phảng phất mọi thứ đang từ từ sụp đổ. Chúng tăng nhân bôn tẩu đào mạng.

*****

Chỉ thấy Huyền Trang nhè nhẹ bước lên trước một bước, thân ảnh trắng lóa như thể không dính nửa điểm phàm trần xung thiên mà lên, hóa thành một đạo thiểm điện lao nhanh hướng tới Nữ Oa.

Khắc sau, hắn đã xuất hiện trước người Nữ Oa, cánh tay nhè nhẹ đặt lên trán nàng.

Nữ Oa thẫn thờ nhìn hắn, nhìn hắn vung ra mấy thủ quyết đơn giản. Nháy mắt, linh quang trắng ngà che phủ thân xác Nữ Oa, triệt để xua tan linh lực trên người nàng.

Xúc thủ thiên kiếp trói chặt Nữ Oa chợt buông hết ra, lấy tốc độ cực nhanh rụt ngược trở về.

Không đợi chúng nhân tại trường, bao gồm cả Nữ Oa kịp có phản ứng, chỉ thấy Huyền Trang ngẩng đầu nhìn vào sâu trong hư không, nhẹ giọng nói:

- Nương nương xin bảo trọng, Huyền Trang còn có chuyện khác cần làm.

- Được... Được.

Nữ Oa ngây dại gật đầu.

Thân khu Huyền Trang lần nữa vút đi giống như thiểm điện, nháy mắt đã xông vào hư không.

*****

- Hắn, hắn đang làm gì? Cư nhiên có thể cứu người từ trong tay thiên kiếp?

Thông Thiên giáo chủ kinh ngạc thốt lên.

Lão Quân cười khổ:

- Đã nói rồi, đó là “Vô Tha”. Dùng khí tức của mình triệt để đồng hóa Nữ Oa, thiên kiếp sao còn tìm đến nàng? Chuyện này cũng chỉ có “Vô Tha” mới có thể làm được.

*****

Trong tiếng nổ vang, kim thân giữa đại điện triệt để đổ sụp. Vỡ thành phấn mạt đầy đất, mất đi quang trạch vốn có.

Phật quang trên Linh sơn biến mất, miếu thờ lần lượt đổ sụp theo.

Đây là tín ngưỡng phá diệt.

*****

- Hắn tiến vào hư không là để cứu hầu tử?

Dương Thiền thẫn thờ hỏi.

Không ai trả lời.

Thời này khắc này, hết thảy những gì xảy ra đã siêu quá nhận biết của chúng nhân.

Xúc thủ thiên kiếp chợt rụt về hư không, vết nứt hư không cũng tấn tốc rụt nhỏ lại…