Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 132



----

Tin tức truyền đến quân khu Bắc Thành, tin đồn vốn đã bị dập tắt từ lâu lại lan truyền trong đoàn, ai đã làm chuyện này?

 

Hai giáo viên bị sa thải khỏi đoàn nghệ thuật tổng cục chính trị lần này chính là những trọng tài đã đến đoàn của họ lần trước để đ.á.n.h giá và tuyển người.

 

Gần đây Chu Lệ Lệ rất nổi tiếng trong đoàn, mọi người đều bàn tán sau lưng cô ta.

 

Chu Lệ Lệ đi đến đâu cũng nhận được rất nhiều ánh mắt kỳ lạ và tẩy chay, cô ta tức đến mức không biết phải tìm ai để phát tiết, sau đó cô ta chưa kịp tìm ra nguyên nhân.

 

Lãnh đạo đoàn đã đưa ra thông báo, Thẩm Uyển không đi xem, Trình Anh đi xem xong vui vẻ chạy về, lớn tiếng nói với cô:

 

"Ha ha, Uyển Uyển, tớ vui quá, cứt chuột trong doàn chúng ta sắp bị chuyển đi rồi!"

 

"Ha ha ha, cô ta kiêu ngạo, cô ta ỷ thế bắt nạt người khác. Hừ, lần này cuối cùng cô ta cũng nhận được quả báo."

 

Trình Anh nói lại nội dung thông báo cho cô.

 

Nội dung chính là sau khi đoàn điều tra, đồng chí Chu Lệ Lệ đã bị cách chức xuống đội tuyên truyền của đơn vị trực thuộc quân khu Bắc Thành do nhận hối lộ riêng, hành vi sai trái, bắt nạt các đồng chí trong đoàn và các vấn đề khác về tác phong.

 

Cô ta vẫn luôn ồn ào muốn xem Thẩm Uyển tuyệt vọng rời khỏi đoàn nghệ thuật, nhưng cuối cùng cô ta lại rời khỏi đoàn nghệ thuật trong tuyệt vọng trước, đúng là ông trời có mắt một.

 

Thẩm Uyển rất kinh ngạc khi nghe kết quả này, cô không ngờ Chu Lệ Lệ lại bị điều đi bất chấp áp lực từ nhà họ Thái và ba cô ta, nếu không có gì mờ ám thì cô thực sự không thể tin được.

 

Không hiểu sao, cô chợt nhớ tới lời lần trước Tô Yên Thành đã nói với cô trong điện thoại là anh sẽ đòi lại công bằng cho cô.

 

Chẳng lẽ anh ta đã biết chuyện Chu Lệ Lệ gian lận để lấy một suất?

 

Buổi chiều sau khi huấn luyện kết thúc, Thẩm Uyển đi đến phòng liên lạc, không do dự bấm số điện thoại của Tô Yến Thành.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trong thời gian chờ kết nối, tim cô đập rất nhanh, khi nghe thấy giọng nói đầy sự vui vẻ từ đầu bên kia: “Uyển Uyển?”, Thẩm Uyển vô thức bật cười.

 

"Anh Yến Thành, là anh phải không? Người trút giận thay em là anh phải không?"

 

Điều này thực sự không phù hợp với tính cách trước đây của Thẩm Uyển, trước đây đáng lẽ cô nên giả vờ không biết, âm thầm ra hiệu cho Tô Yến Thành trả thù cho mình.

 

Kể cả việc ba Thẩm xảy ra chuyện, cô từng nghĩ đến chuyện nếu nhà họ Tô không biết chuyện này, nếu anh cả Tô do dự không muốn giúp thì sao?

 

Cô có nên nhờ anh giúp đỡ không? Đáng lẽ ra cô phải lập tức đi tìm anh, nhưng cô lại do dự.

 

Cô đã vô thức bắt đầu quan tâm đến suy nghĩ của anh, cô sợ anh biết,ban đầu cô đồng ý ở bên anh không phải vì thích anh mà chỉ là lợi dụng nhà họ Tô, muốn nhà họ Tô làm chỗ dựa cho cô.

 

Cô không trực tiếp nhắc về việc của đoàn nghệ thuật, nhưng Tô Yên Thành lập tức hiểu được cô đang nói gì, anh cũng không giấu giếm, chỉ nói "Ừ".

 

"Uyển Uyển, đây là việc anh nên làm.

 

Những chuyện xảy ra trước đây đều là do anh không tính toán cẩn thận, khiến em và chú bị liên lụy. Anh xin lỗi vì đã để em chịu nhiều oan ức, em trách anh cũng là chuyện bình thường."

 

Tô Yến Thành vẫn hối hận vì trước đó không để ý tới những hành động nhỏ của nhà họ Thái, khiến cô mất chức trong tổng cục chính trị, khiến chú Thẩm bị nhà họ Thái trả thù.

 

Rõ ràng là anh đã dạy cho Thái Tiến Minh một bài học, đuổi hắn đi, nhưng nhà họ Thái không dám đắc tội nhà họ Tô nên trả thù ba con nhà họ Thẩm, là sơ suất của anh.

 

Thẩm Uyển mím môi, hơi mất tập trung, cô muốn nói đó không phải sự thật.

 

Ngay từ đầu cô là người chủ động lượn lờ trước mặt Thái Tiến Minh, trêu chọc hắn, cố ý để Tô Yến Thành nhìn thấy và giúp cô giải quyết tai họa ngầm.

 

Chính cô là người đã đ.á.n.h giá thấp nhà họ Thái, cho rằng chỉ cần duy trì mối quan hệ tốt với nhà họ Tô thì nhà họ Thái sẽ kiêng dè nhà họ Tô nên không dám ra tay chống lại ba Thẩm nữa.

 

"Không, ban đầu anh làm vậy là vì em. Xin lỗi, anh Yến Thành, có phải em đã gây cho anh nhiều phiền phức không?"