Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 160



----

 

Thẩm Uyển mở cửa cho anh vào. Phòng tắm chưa đóng chặt vẫn có hơi nóng thoát ra, trong phòng thoang thoảng hương hoa.

 

Tô Yến Thành dừng một chút, sau đó chậm rãi đóng cửa lại, theo cô vào trong.

 

Càng đến gần cô càng cảm thấy mùi hương này rất quen thuộc, giống hệt mùi hương mà anh ngửi thấy trên người cô, khiến tai Tô Yến Thành không thể khống chế mà bỏng rát.

 

Lúc này Thẩm Uyển quay người, không biết gì hỏi anh:

 

“Dù sao thì chúng ta cũng đã đặt phòng rồi, anh có muốn đi tắm trước khi quay về không?”

 

Đôi mắt Tô Yến Thành rơi vào gò má trắng nõn đang ửng đỏ vì hơi nước của cô, nhanh chóng rời đi như bị bỏng, dừng trên mái tóc đang nhỏ nước của cô rồi khẽ cau mày.

 

Anh bước tới cầm chiếc khăn tắm quấn đuôi tóc của cô, lắc đầu nói:

 

“Không cần, mỗi ngày anh đều tắm rửa ở trong quân đội.”

 

Sau đó, anh nói tiếp:

 

"Em ngồi xuống đây, anh sẽ lau khô tóc cho em."

 

Đúng là quân đội không thể cung cấp nước nóng thường xuyên nhưng cơ thể anh đã thích nghi với cái lạnh, chỉ cần chút nước ấm là có thể tắm rửa được.

 

Thẩm Uyển theo sức lực của anh ngồi cạnh máy sưởi, để anh lau khô tóc cho cô từng chút một.

 

Anh dùng lực rất nhẹ, dùng ngón tay chậm rãi chải tóc sát da đầu, Thẩm Uyển cảm thấy thoải mái đến mức muốn nhắm mắt ngủ.

 

Tô Yến Thành đứng cạnh máy sưởi, tay cầm tóc cô, dùng sức nóng của lò sưởi chậm rãi hong, lúc này tóc đã khô một nửa.

 

Thân người bên cạnh nặng trĩu, Thẩm Uyển dựa vào eo anh, có chút khẩn trương thúc giục:

 

"Đã xong chưa ạ? Còn mất bao lâu nữa?"

 

Trong mắt Tô Yến Thành lộ ra nụ cười, kiên nhẫn nói: "Nhanh thôi, sắp xong rồi đây."

 

“Nhưng ngồi như thế này rất mệt.” Thẩm Uyển cố ý nói.

 

Người đứng còn chưa nói mệt, ngược lại người ngồi như cô lại nói mệt trước, nhưng Tô Yến Thành lại vui vẻ chiều chuộng cô.

 

Anh nhẹ nhàng đề nghị: “Vậy em dựa vào anh, cón có một chút nữa là lau khô rồi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đây chính là điều Thẩm Uyển đang chờ đợi, cô giơ tay ôm lấy eo anh, vùi mặt vào bụng anh khẽ cọ.

 

Hơi thở của Tô Yến Thành đột nhiên căng thẳng, một luồng hơi nóng xông thẳng vào bụng dưới của anh, những cơ bắp nơi cô cọ xát vào anh lập tức căng cứng.

 

“Hả?”

 

Thẩm Uyển không thành thật thọc ngón tay vào trong áo len của anh, sờ vào trong áo, giả vờ không hiểu nói:

 

“Vừa rồi còn mềm mại mà, sao đột nhiên cứng đơ thế? Dựa vào rất khó chịu. "

 

Nhiệt độ trong phòng cao, Tô Yến Thành vừa mới cởi áo khoác, lúc này trong tay anh vẫn đang cầm tóc cô, không có chỗ nào để trốn.

 

Tô Yến Thành đành phải dùng một tay còn lại giữ chặt bàn tay lộn xộn của cô, bất đắc dĩ xin khoan dung:

 

"Uyển Uyển, đừng quấy..."

 

Thẩm Uyển ngẩng mặt lên nhìn anh, chớp mắt nói:

 

“Em quấy chỗ nào chứ? Em chỉ hơi tò mò thôi.”

 

Chậc, đây không phải là lúc nên tò mò đâu.

 

Trong căn phòng chỉ có một nam một nữ, Tô Yến Thành dù có chính trực đến đâu cũng không thể không suy nghĩ quá nhiều khi đối mặt với cô.

 

Đặc biệt là bộ dạng của cô lúc này, cho dù cô không làm gì thì anh cũng đã phải dùng hết ý chí để chống lại sự kích động.

 

Thẩm Uyển thường xuyên xuất hiện với mái tóc được buộc cao trước mặt anh, vừa rồi mở cửa nhìn thấy bộ dạng cô xõa tóc, trái tim Tô Yến Thành liền đập lỡ một nhịp.

 

Vì nóng mà khiến gò má ửng hồng, mái tóc hơi ẩm dính vào một bên mặt, khi ngước mắt nhìn sang, mặt mày hiện lên một vẻ quyến rũ vô tận.

 

Anh phải dùng rất nhiều quyết tâm để tránh đi không nhìn cô.

 

Chiếc áo len màu đỏ trên người làm bật lên khuôn mặt trắng trẻo của cô, chiếc cổ thon dài lộ ra càng trở nên thanh tú và trắng nõn.

 

Khi ngón tay Tô Yến Thành thỉnh thoảng chạm vào cô là thử thách lớn đối với khả năng tự chủ của anh.

 

Nhưng lúc này cô lại cố ý khơi gợi cảm xúc của anh, Tô Yến Thành hít một hơi thật sâu, rút ​​tay ra:

 

"Uyển Uyển..."

 

Thẩm Uyển hiểu được sự kiềm chế trong mắt anh, nhưng trong lòng cô lại nảy sinh một ý nghĩ bốc đồng, muốn nhìn thấy anh mất khống chế, muốn nhìn thấy anh mất khống chế vì cô.