----
“Đúng lúc Uyển Uyển trở về, chúng ta cứ hỏi ý kiến của bọn nó đi.”
Nghe bọn họ nói xong, Thẩm Uyển thẹn thừng đỏ mặt liếc nhìn Tô Yến Thành, sau đó cúi đầu nói nhỏ:
“Con không có ý kiến gì, mọi chuyện cứ nghe theo lời các vị trưởng bối.”
Tô Yến Thành đương nhiên muốn làm càng sớm càng tốt, nhưng anh cũng biết nhà gái Lý Lệ Hoa không nỡ, sau khi suy nghĩ một lát mới nói:
“Ngày 6 quả thật hơi sớm.
Nếu chọn ngày 16, bác trai và bác gái phải phải lên đường đến trụ sở vào cuối tháng, vừa sau đám cưới phải chuẩn bị dọn nhà chuyển đi sẽ hơi mệt.
Nhưng nếu quyết định kết hôn vào ngày 9, chờ cưới xong Uyển Uyển vẫn có thể quay về nhà thăm mọi người nhiều hơn, chuyện chuẩn bị cũng không quá vội vàng.”
Qủa thật sau khi phân tích, Lý Lệ Hoa cũng bắt đầu cảm thấy số 9 đúng là rất tốt.
Ngay từ đầu ba Thẩm cũng không có ý kiến gì, mọi chuyện đều do Lý Lệ Hoa quyết định, bây giờ thấy bà do dự ông mới hùa theo nói:
“Vậy thì chọn ngày 9 đi, bắt đầu chuẩn bị từ ngày hôm nay cũng không muộn quá.
Bây giờ vẫn chưa biết rõ chuyện liên quan đến trụ sở mới kia, chúng ta cứ sắp xếp đám cưới cho Uyển Uyển trước, đừng để dồn mọi việc vào cùng một lúc, vội vàng quá sẽ dễ mắc sai lầm.”
Như vậy, cuối cùng ngày cưới của Thẩm Uyển và Tô Yến Thành được ấn định vào ngày 9.
Thẩm Uyển vừa mới nộp đơn đăng ký kết hôn gần đây, ít nhất phải chờ đến tháng đầu năm mới được chấp thuận, ngày nhận giấy chứng nhận cũng được ấn định sau năm mới.
Sau khi bàn bạc xong chuyện, hai nhà ngồi xuống cùng ăn cơm, sau bữa ăn Thẩm Uyển ở nhà bàn bạc một vài chi tiết nhỏ với cha mẹ.
Trước khi rời đi, Tô Yến Thành còn nói với cô sáng sớm mai anh sẽ đến đón cô, đưa cô về trung đoàn, nói xong còn không nỡ rời đi.
Lý Lệ Hoa thấy con rể tương lai quan tâm con gái mình như vậy, chút bất mãn trong lòng cuối cùng cũng biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ba Thẩm mời ông bà Thẩm đi về để hai mẹ con bọn họ có thời gian nói chuyện riêng.
Nhìn cô con gái lớn lớn lên xinh đẹp, lòng Lý Lệ Hoa không ngừng xúc động, vuốt tóc cô, không nỡ nói:
“Uyển Uyển cũng sắp phải lấy chồng rồi, mẹ vẫn cảm giác như con vẫn là cô bé thích soi gương như lúc còn bé, chớp mắt con đã lớn rồi.”
Thẩm Uyển rúc vào trong lòng mẹ, ôm mẹ nũng nịu nói:
“Mẹ, cho dù con có lấy chồng thì con vẫn mãi là con gái của mẹ. Chỉ cần mẹ còn ở đây, con sẽ mãi là con gái yêu quý nhất của mẹ.”
“Con lớn như này mà còn làm nũng với mẹ nữa chứ.”
Lý Lệ Hoa cười vỗ lưng cô, ý bảo cô ngồi xuống, bà có chuyện muốn hỏi:
“Lần trước con nói với mẹ kết hôn rồi, con không muốn nhập ngũ, cũng không muốn sinh con sớm, con đã nói chuyện này với Yến Thành chưa?”
“Mẹ là người từng trả nên mới nhắc nhở con, con phải bàn bạc những chuyện này với cậu ấy trước, đợi đến lúc cưới xong con mới nói thì sẽ khiến cậu ấy hiểu lầm, vừa mới kết hôn mà cãi nhau sẽ rất đau lòng.
Con nhất định phải nói cẩn thận chuyện này với cậu ấy.”
Lý Lệ Hoa nghiêm túc nói.
Bà không cảm thấy ý kiến của con gái mình có gì sai trái, nhưng điều kiện trước tiên là đối tượng mà cô chọn có thể chấp nhận chuyện này.
Bất kể Tô Yến Thành có đồng ý hay không đồng ý, hai bên đều phải nói chuyện rõ ràng xem có nên tiếp tục ngày cưới hay không, nếu sau khi kết hôn xong, Thẩm Uyển nhất định sẽ là người chịu thiệt.
Thẩm Uyển nói:
“Mẹ yên tâm đi, con đã nói với anh ấy trước rồi.”
Lúc này Lý Lệ Hoa mới yên tâm:
“Vậy thì tốt, mẹ cũng không nói nhiều nữa.
Sau khi kết hôn, hai vợ chồng phải quan tâm đến nhau hơn, chuyện gì cũng nên nói với nhau, đừng để hiểu lầm trong lòng qua đêm, những chuyện còn lại con cứ trải nghiệm từ từ sẽ hiểu thôi.”