----
Gia đình hai bên sắp xếp ở đó, tạm thời cũng coi là môn đăng hộ đối. không cần nhắc đến, người bình thường thì họ sẽ chuẩn bị sẵn ba cái rương lớn cùng với sính lễ.
Còn người nhà họ Tô lại ra tay cực kỳ hào phóng, đặc biệt chọn một con số có ý nghĩa tốt đẹp, 1001, thật ra ý tưởng này của bà Tô, bà muốn người khác biết Thẩm Uyển là con dâu bà tìm vạn người mới được người ưng ý nhất.
Nhà họ Tô chuẩn bị rất chu đáo, vô cùng tràn đầy chân thành, nhà họ Thẩm cũng không giở thói xấu gì, đều vui vẻ đồng ý nên mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ. Trên đường hai người trở về, bọn họ còn chọn ra một vài ngày tốt và bàn bạc kỹ càng.
Dù ngày nay vẫn đang bài trừ mê tín phong kiến nhưng kết hôn là một ngày trọng đại, bọn họ vẫn nên suy nghĩ cẩn thận.
Bởi vì tính chất công việc Tô Yên Thành đặc thù, lần này trở về vốn được nghỉ một tháng, cộng thêm nửa tháng lần trước không dùng hết, anh có thể ở lại Bắc Thành khoảng một tháng rưỡi.
Sau khi tính xong, nhất định phải xếp ngày lành vào tháng Giêng.
Lý Lệ Hoa ở nhà họ Thẩm cảm thấy quá gấp gáp, nhưng ngoài trừ buồn rầu và ấy cũng không phản đối gì, nguyên nhân chính là đơn xin thuyên chuyển quân đội của ba Thẩm đã được chấp thuận, cuối tháng Giêng ông sẽ phải đưa gia đình lên trụ sở, sau khi suy nghĩ trước sau, mọi người vẫn quyết định ấn định vào tháng Giêng.
Hiện tại, hai gia đình đã bàn bạc và chọn mùng 6, 9, 16 tháng Giêng rồi sau cùng chỉ còn ngày 26 tháng Giêng.
Nhưng nhà họ Tô nói sợ ấn định ngày cuối cùng thì muộn quá, sẽ làm trễ chuyện ba Thẩm và mọi người đi đến trụ sở nên bọn họ nhanh chóng không đồng ý.
Thật ra bà nội Tô còn đề nghị để hai người kết hôn vào mùng một tháng Giêng âm lịch, vừa ăn Tết vừa kết hôn, chẳng phải gấp đôi niềm vui, song hỉ lâm môn sao, nhất định sẽ rất náo nhiệt.
Tiếc là Lý Lệ Hoa nói không đồng ý ngay tại chỗ, bà nghĩ là đây là lần cuối cùng Thẩm Uyển đón Tết ở nhà mình trước khi kết hôn, Lý Lệ Hoa muốn giữ con gái ở nhà đón năm mới thêm một năm nữa.
“Tôi nghĩ ngày mười sau là một ngày rất tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lúc đầu, chúng tôi không có nhiều thời gian để chuẩn bị, mà hai ngày đầu tiên này thì quá gấp gáp. Kết hôn là chuyện quan trọng trong đời người phụ nữ. Tôi muốn cho chuẩn bị kỹ càng cho Uyển Uyển.”
Thật ra Lý Lệ Hoa cảm thấy chọn ngày này cũng buồn, nhưng bà không thể ngăn cản con gái mình kết hôn cả đời được.
Hơn nữa, bà cũng sắp rời Bắc Thành, đi theo ba Thẩm.
Trước khi đi, bọn họ phải để hai người kết hôn, để bà ở cùng con gái trước khi lấy chồng.
Dì Tô, không đúng, bây giờ phải gọi là chị dâu Tô , bà biết mẹ chồng mình đang nghĩ gì, ở độ tuổi của người chú nhỏ này đương nhiên các vị trưởng bối trong nhà đều vội vàng, mong anh cưới cô về nhà càng sớm càng tốt.
Vì thế vẻ ngoài bà cũng hùa theo, nhưng sau đó lại lên tiếng thuyết phục:
“Ngày 16 quả thật rất tốt, chẳng qua tôi nghĩ ngày 9 cũng không quá gấp.
Chẳng phải vẫn còn nửa tháng nữa sao? Cũng đủ rồi. Hơn nữa, từ khi hai đứa chính thức đính hôn, gia đình chúng tôi cũng đã bắt đầu chuẩn bị.
Căn phòng Yến Thành vừa được sửa chữa cách đây không lâu, đồ dùng trong nhà đều là đồ mới.
Lệ Hoa, bà đừng lo lắng.
Uyển Uyển gả vào nhà họ Tô chúng tôi, tuyệt đối sẽ không có ai dám đối xử tệ với con bé đâu.”
Thật ra Lý Lệ Hoa đã bắt đầu tiết kiệm tiền làm của hồi môn cho con gái từ khi Thẩm Uyển mới được vài tuổi, chẳng qua bà nói vậy vì muốn giữ con gái ở lại thêm vài ngày nữa.
Đúng lúc này, Tô Yến Thành đưa Thẩm Uyển trở về, hai người cùng nhau bước vào, nam cao lớn đẹp trai, nữ dịu dàng xinh đẹp khiến tất cả mọi người ở trong phòng đều sáng mắt lên, ai nhìn vào cũng cảm thấy xứng đôi.
Hiện tại phải gọi bà Tô là mẹ Tô, sau khi Thẩm Uyển tiến vào chào từng người sau đó bị mẹ Tô kéo đến bên cạnh ngồi xuống, mỉm cười nắm tay cô nói: