Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 189



 

----

 

Trong bữa tối, Tô Yến Thành cũng thông báo tin tức này cho những người còn lại trong gia đình, chị dâu Tô nhìn Thẩm Uyển đang chán nản, lưỡng lự không dám nói.

 

Bà Tô chỉ im lặng một lúc rồi mới chấp nhận, dù sao ở thời của bà, bà đã trải qua quá nhiều chuyện còn đau buồn hơn cả sự chia ly.

 

"Gia đình không can thiệp vào chuyện công việc của con. Chỉ là con và Uyển Uyển mới kết hôn thôi, chia tay sớm như vậy có phải là có chút không ổn không?"

 

Bàn tay của Tô Yến Thành đặt dưới gầm bàn nắm lấy tay Thẩm Uyển, anh cũng không muốn phải rời xa cô.

 

Thẩm Uyển quay đầu nhìn anh, mỉm cười nói: “Mẹ, mặc dù con không muốn, nhưng đây là nghĩa vụ một người lính của anh Yến Thành, con hiểu anh ấy.”

 

Bà Tô thở dài và không nói gì nữa.

 

Trong thời gian tới, sau khi luyện tập hàng ngày Thẩm Uyển sẽ về càng sớm càng tốt, cô muốn trân trọng khoảng thời gian còn lại mà họ ở bên nhau.

 

Thứ ba, văn bản bổ nhiệm chính thức của Tô Yến Thành được đưa xuống, điều đó cũng có nghĩa là anh sẽ sớm rời đi.

 

Trong giấy hẹn không chỉ có quân khu mới được xác nhận mà còn có ngày khởi hành chính xác, tính ra anh chỉ có thể ở nhà nhiều nhất là hai ngày.

 

Vốn dĩ anh đã đồng ý cùng nhau đưa Lý Lệ Hoa và ba Thẩm đi, nhưng không ngờ, Tô Yến Thành lại rời Bắc Thành trước.

 

Sau khi mua vé tàu ngày 22, Tô Yến Thành trở về nhà, kiên nhẫn an ủi cô:

 

“Quân khu mới ở Tương Thành, chúng ta ở gần nhau.”

 

Hơn nữa, quân khu mới nơi ba vợ được chuyển đến nằm ở Quân khu Cam Nam, hai bên thực sự rất gần nhau, đi tàu từ cả hai phía chưa đầy một ngày.

 

Mọi việc cũng đã được quyết định rồi, Thẩm Uyển có suy nghĩ nữa cũng vô ích.

 

Chiều hôm đó, sau khi Thẩm Uyển rời khỏi đoàn nghệ thuật, Tô Yến Thành đã đến đón cô, hai người đến nhà họ Thẩm để nói chuyện này với Lý Lệ Hoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Sao con lại bị điều chuyển đi đột ngột như vậy” Lý Lệ Hoa cảm thấy khó có thể chấp nhận được.

 

Tính ra con gái và con rể sau khi kết hôn ở bên nhau còn chưa đến nửa tháng, bây giờ đã xa cách hai nơi, chuyện này về lâu dài sẽ tổn hại về mặt tình cảm.

 

Là một người lính, ba Thẩm nhanh chóng chấp nhận điều đó.

 

Tô Yến Thành lại giải thích cặn kẽ cho hai người, Lý Lệ Hoa nghe xong thở dài, bây giờ bà cũng không còn gì để nói.

 

Cũng chỉ có thể tự an ủi mình, dù sao sau khi con rể được chuyển đến Tương Thành sẽ càng gần Bắc Thành hơn, sau này hai người gặp nhau càng thuận tiện hơn.

 

Sau khi tạm biệt với họ hàng hai bên, trong thời gian rảnh rỗi Thẩm Uyển cũng bắt đầu giúp Tô Yến Thành thu dọn hành lý, đặc biệt vào ngày anh rời đi cô cũng nghỉ nửa ngày để đưa anh đến ga xe lửa.

 

Bà Tô đã lớn tuổi nên không đi, anh Tô đưa anh đến ga xe lửa, biết hai vợ chồng nhất định có chuyện muốn nói, anh Tô chỉ nói vài câu rồi ra xe đợi Thẩm Uyển ở bên ngoài.

 

Lần cuối cùng họ chia tay là khi Tô Yến Thành đưa cô về Bắc Thành, lần đó cô cũng không muốn chia tay, nhưng cô biết hai người sẽ sớm gặp nhau.

 

Nhưng lần chia xa này, trong lòng Thẩm Uyển càng cảm thấy sâu sắc hơn, cô không thèm để tâm đến những ánh mắt kỳ lạ của những người xung quanh, chủ động vươn tay ôm lấy anh.

 

"Anh Yến Thành, em sẽ rất nhớ anh."

 

Trong khoảng thời gian vừa qua ở bên nhau, Thẩm Uyển vừa mới thích nghi được với sự hiện diện của anh ở bên cạnh, nhưng họ phải chia tay sớm như vậy, lần gặp nhau tiếp theo còn rất xa, cô muốn ôm anh lần cuối.

 

Tô Yến Thành đặt túi xách xuống, ôm chặt cô vào lòng.

 

Ngàn lời muốn nói nhưng cuối cùng anh chỉ mím chặt môi bảo cô hãy đợi anh trở về.

 

Hai ngày sau, Thẩm Uyển đến tiễn Lý Lệ Hoa và ba Thẩm đi, có lẽ tiễn Tô Yến Thành không bao lâu, nỗi buồn chia ly trong lòng cũng dần buông bỏ.

 



 

Sau khi tiễn mọi người, Thẩm Uyển vội vàng trở về đoàn, khoảng thời gian rảnh rỗi trôi qua, sau khi quay lại chuỗi ngày bận rộn, cô cũng không còn nhiều để thời gian cảm thấy u sầu.

 

Tuần thứ hai sau khi Tô Yến Thành rời đi, Thẩm Uyển tìm cớ chuyển về ký túc xá của đoàn nghệ thuật.