---
Sáng sớm hôm sau, bọn họ đến phòng tập như thường lệ, trước tám giờ, cô Hạ đến bảo bọn họ đi đến hội trường phía trước họp.
Hội trường của đoàn nghệ thuật Tổng cục chính trị là một ngôi nhà màu đỏ, đối diện với cổng chính, cao hơn mười mét. Nhìn từ bên ngoài rất hoành tráng, khi vào bên trong sẽ thấy hội trường càng hoành tráng hơn.
Đó là cách sắp xếp sân khấu giống phòng hòa nhạc, những tấm rèm màu đỏ có thể nâng lên hoặc hạ xuống được treo ở hai bên và phía trên sân khấu, nền sân khấu cũng được trang trí. Dưới sân khấu có các hàng ghế, toàn bộ hội trường có diện tích khoảng hai đến ba trăm mét vuông.
Lúc nhóm Thẩm Uyển đi vào, thấy có rất nhiều người ngồi ở mấy hàng đầu ngồi, có nam quân nhân, có nữ quân nhân, có vẻ như là người của Tổng cục.
Một cán bộ đứng trước micro trên sân khấu chỉ huy họ tìm chỗ gần nhất ngồi xuống, im lặng, không nói chuyện ồn ào.
Mặc dù trang trí của đoàn nghệ thuật Bắc Thành không hoành tráng như Tổng cục, nhưng bốn người Thẩm Uyển không phải là người chưa trải sự đời, nghe xong nhanh chóng rời mắt, tìm chỗ ngồi xuống.
Năm sáu hàng ghế phía trước đã kín chỗ, bọn họ ngồi bốn ghế liên tiếp ở hàng thứ tám cạnh lối đi, thật trùng hợp, nhóm Tôn Thanh lại ngồi ở phía trước.
Sau một lúc náo loạn, hội trường nhanh chóng trở nên yên tĩnh.
Một người trông giống lãnh đạo bước lên sân khấu phát biểu, ý chính là sau này họ sẽ làm việc cùng nhau để hoàn thành một sân khấu mới và những lời động viên khác.
Lời nói của vị lãnh đạo này thực sự khơi dậy cảm xúc của mọi người, ông vừa nói xong thì những người ở hàng trước bọn họ vỗ tay.
Những người ở hàng sau cũng rất phấn khích, như thể họ sắp giành lấy vinh quang cho đất nước và được vinh danh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng sau đó lại có người khác lên đài phát biểu, nhóm Thẩm Uyển biết người này, chính là người đã chọn bọn họ, cô Trương.
Sau khi lên sân khấu, đầu tiên bà giơ tay ngăn tiếng vỗ tay không ngớt, sau đó hắng giọng đi thẳng vào vấn đề nói:
"Hôm nay tôi tập hợp mọi người ở đây, tôi có một việc muốn thông báo cho các cô biết. Vừa rồi các cô đều đã nghe những gì trung đoàn trưởng nghệ thuật nói, giành vinh quang cho đất nước là điều quan trọng, nhưng hợp tác trên một sân khấu mới cũng rất quan trọng.
Nếu có chuyện gì xảy ra, các cô không chỉ mất mặt mà còn làm đất nước mất mặt, vậy nên bây giờ chúng tôi đã quyết định sẽ chọn ra những ứng cử viên có năng lực nhất cho sân khấu mới này."
"Trong số các cô, có một số hạt giống tốt được chúng tôi lựa chọn cẩn thận và mang về từ khắp nơi trên cả nước, ngoài ra còn có những vũ công xuất sắc từ đoàn của Tổng cục chúng ta.
Hôm nay tất cả chúng ta tập hợp ở đây đều hướng tới một mục tiêu, nhưng các cô nên chú ý lắng nghe các nhiệm vụ đ.á.n.h giá sau đây.
Lần này không chỉ chọn người tham gia vở kịch múa mới mà còn chọn các vai diễn khác nhau trong vở kịch múa.
Tất cả đồng chí dưới đây đều được đối xử bình đẳng, đều có tư cách tham gia cạnh tranh. Tôi nói lại câu nói cũ, việc tuyển chọn phải công bằng và không thiên vị, người có năng lực mới được chọn."
Tất cả các vai diễn trong vở kịch múa đều phải tranh cử, điều này khiến Thẩm Uyển khá bất ngờ.
Nếu những người của đoàn kịch khác vượt qua đoàn của Tổng cục đảm nhận những nhân vật quan trọng thì chẳng phải là một cái tát vào mặt họ sao.
Cô không biết họ quá tự tin vào người của mình, nghĩ không ai có thể hơn bọn họ, hay họ thực sự muốn tìm những người phù hợp nhất thông qua việc tuyển chọn.
Nhưng dù thế nào đi nữa, đây là cơ hội tốt cho họ, cô chỉ hy vọng cuộc tuyển chọn có thể đảm bảo công bằng và không thiên vị.
Thời gian tuyển chọn chính thức được chốt là một tuần sau, địa điểm là trong hội trường. Nội dung tuyển chọn là các giáo viên sẽ đưa ra một số vở kịch múa cổ điển, vào ngày tuyển chọn sẽ chọn ngẫu nhiên một cảnh trong vở kịch múa để các cô biểu diễn.